Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại tiểu thư tuyệt sắc của tôi

Bạn bè bên cạnh Hàn Thiếu Kiệt đều là những người Vương Hi tin tưởng, trung thành ủng hộ anh, bọn họ đều biết Trần Lan là mẹ vợ của Vương Hi.

Lúc này Hàn Thiếu Kiệt cũng không chú ý phía sau, đang chuyên tâm tán gẫu vui vẻ với bạn bè của mình, nhìn thấy Trần Lan đột nhiên xuất hiện, bị Trần Lan làm cho có chút ngượng ngùng.

Hắn ta là một người có cá tính, không thích chơi với người lớn tuổi.

Nếu là người khác, trong mắt hắn nhất định lập tức lộ ra ánh nhìn chán ghét, hoặc là dùng lời nói đuổi đi, hoặc là đưa người tránh sang một bên để trốn.

Mẹ vợ của Vương Hi, làm hắn ta không biết xử lý thế nào.

“Chúng cháu đang nói về cuộc phiêu lưu của cậu chủ Hàn.” Trần Tử Phong vừa cười vừa nói.

“Phiêu lưu?” Trần Lan giả bộ có vài phần hứng thú.

“Đúng vậy, Hàn thiếu gia trước đây có một người bạn học, nhà có mỏ ở Thần Nông Giá, lúc vẫn chưa có wechat, Hàn thiếu gia thấy bạn anh ấy đăng nhiều phong cảnh lên dòng thời gian, liền bị phong cảnh ở đó thu hút, qua bên đó ở nửa tháng…” Trần Tử Phong nói mấy câu liền ngừng lại, nhìn Hàn Thiếu Kiệt.

Nói đến câu sau, anh ta không tuỳ tiện nói tiếp nữa, liên quan đến việc hiển hách của Hàn Thiếu Kiệt, phải để Hàn Thiếu Kiệt tự mình nói mới tốt.

“Sau đó anh ta đi vào rừng bắt người rừng, người rừng không nhìn thấy đâu, chỉ nhìn thấy một nghĩa trang, bị doạ cho gần chết, liền chạy về.” Thẩm Giai Dao vội vàng nói.

“Miệng cô đúng là nhanh!” Hàn Thiếu Kiệt hung hãn trừng mắt lườm Thẩm Giai Dao.

“Tôi vui vẻ, anh làm gì tôi nào?” Thẩm Giai Dao khinh thường nói, lè lưỡi với Hàn Thiếu Kiệt.

“Tôi kéo lưỡi cô ra bây giờ.” Hàn Thiếu Kiệt nói.

“Anh kéo đi.” Thẩm Giai Dao tiếp tục lè lưỡi.

“Tiện nhân, lúc về tôi nhất định phải dạy dỗ lại cô.” Hàn Thiếu Kiệt bị Thẩm Giai Dao chọc cho tức giận không nhẹ.

“Giai Dao, sao lại có thể nói chuyện với Hàn thiếu gia như vậy? Hàn thiếu gia là nhân vật lớn có tiếng trong thành phố, là người cháu có thể tùy ý chọc ghẹo sao?” Trần Lan cau mày.

“Bác hai, bây giờ cháu cũng là nhân vật lớn rồi mà.” Thẩm Giai Dao có chút không vui.

“Bác cũng quên mất, cháu bây giờ đã là người có tiếng trong thành phố rồi.” Trần Lan khẽ gật đầu.

Cũng không biết ông chủ lớn đứng sau Thẩm Giai Dao là ai, lại có thể mở cho Thẩm Giai Dao thành phố ẩm thực hai trăm triệu. Thẩm Giai Dao chỉ có một thành phố ẩm thực, không thể so sánh với Hàn Thiếu Kiệt được. Nếu như ông chủ phía sau Thẩm Giai Dao có tiền hơn, thì lại khác.

Trần Lan nghĩ trong lòng.

Bà ta không khỏi khẽ thở dài, cảm thán sự đời vô thường, người kém cỏi nhất lúc đầu là Thẩm Giai Dao, bây giờ có thể ngang hàng cùng Hàn Thiếu Kiệt rồi.

Vương Hi và Diệp Khinh Tuyết đi đến.

“Anh rể.” Thẩm Giai Dao vui mừng nhìn Vương Hi.

“Vương thiếu gia.” Trần Tử Phong và những người khác gật đầu với Vương Hi.

Liếc nhìn Vương Hi bên cạnh, trong lòng Trần Lan lại nén giận. Đều tại người con rể không có năng lực này, hại bà ta phải lấy lòng hậu bối trong tiệc rượu.

Những người này nếu không có người quen trong tiệc rượu, chỉ đơn độc một mình, sẽ rất mất mặt.

Loại người này vừa nhìn liền biết không có năng lực, bọn họ trà trộn vào tìm người để nịnh hót dựa dẫm. Hoặc là bị người trong giới bài trừ, đến một người bạn cũng không có.

“Thiếu Kiệt, lúc ấy cậu rất nguy hiểm, có bị thương không? Đứa trẻ này, sao lại có thể nghịch ngợm như vậy. Chẳng may xảy ra chuyện gì, bố mẹ cậu sẽ đau lòng đến nhường nào.” Trần Lan giả bộ quan tâm đến Hàn Thiếu Kiệt.

“Đúng vậy, thưa cô.” Hàn Thiếu Kiệt ngượng ngùng nói.

“Sau đó như thế nào, nói tiếp đi chứ, mọi người tiếp tục nói đi, đừng vì tôi mà ảnh hưởng đến chủ đề, tôi im lặng lắng nghe là được.” Trần Lan nói.

“Sau đó….” Hàn Thiếu Kiệt có chút khó chịu, lén lút nhìn Vương Hi.

Không biết Vương Hi làm như thế nào, sao lại để một người lớn tuổi như vậy đến chỗ của bọn họ. Tuổi tác chênh nhau quá lớn, có sự khác biệt giữa hai thế hệ, nói dóc cũng cảm giác không được tự nhiên.

“Đúng vậy, cậu với Vương Hi, Khinh Tuyết đều cùng tuổi, mọi người tiếp tục nói chuyện, tôi ở bên cạnh nghe là được rồi.” Trần Lan cười nói.

Tiếp sau đó, bà ta lại lén lút véo Vương Hi một cái: “Đừng có đứng ngây ngốc như một khúc gỗ như thế, mau nói chuyện với Hàn thiếu gia đi, trong tiệc rượu đến một người bạn cũng không có, nhìn Vương Vị Ương người ta có thể diện biết bao. Cơ hội tôi đã tạo ra cho cậu rồi, tự mình giành lấy đi.”

“...” Hàn Thiếu Kiệt, Thẩm Giai Dao và Trần Tử Phong…

Vương Hi là lão đại của nhóm bọn họ!

Trần Lan là một người có giọng nói lớn, nói thì thầm cũng rất dễ bị người khác nghe thấy, lời vừa rồi của bà ta bị tất cả mọi người nghe thấy rồi.

Trên mặt Hàn Thiếu Kiệt lập tức lộ ra nụ cười đau khổ, cúi đầu xuống.

Thẩm Giai Dao và đám người Trần Tử Phong cũng lộ ra một chút biểu cảm, quay mặt đi hướng khác.

Đến Tôn Tinh Tinh cũng bị Trần Lan làm cho không chịu được, dùng tay bịt miệng.

Chỉ có Phàm Gian là vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, từ trên người lấy xuống một viên kẹo bạc hà, từ từ bóc vỏ kẹo.

Thể diện của Vương Hi hôm nay bị Trần Lan làm mất sạch rồi.

“Chị dâu, hôm nay chị thật xinh đẹp.” Vẫn là Hàn Thiếu Kiệt giảng hoà, nhân cơ hội nói chuyện với Diệp Khinh Tuyết, trên mặt lộ ra một nụ cười.

Thẩm Giai Dao, Trần Tử Phong và những người khác cũng cười khúc khích.

Tiếp đó nụ cười của đám đông trở lên rạng rỡ hơn.

“Tôi không đẹp chút nào cả.” Diệp Khinh Tuyết vẫn khiêm tốn như mọi khi.

“Xinh đẹp chứ, chị dâu sao có thể không xinh đẹp được. Trước giờ tôi chưa thấy ai đẹp như chị dâu, không thì tôi đánh vỡ đầu cũng phải lấy được chị.” Hàn Thiếu Kiệt vẫn có chút thích Diệp Khinh Tuyết, liếc mắt nhìn dáng vẻ xinh đẹp của cô liền cảm thấy cảnh đẹp ý vui. Sau đó hắn có chút không thành thật, cố ý lại gần Diệp Khinh Tuyết, dùng ngón tay chạm khẽ vào cánh tay của cô: “Chị dâu, da của chị thật mịn.”

“Đừng động vào vợ tôi.” Vẻ mặt Vương Hi trầm xuống.

“Chị dâu, tôi thật sự rất thích chị, không bằng chúng ta cùng chụp một kiểu ảnh đi?” Hàn Thiếu Kiệt cười hihi nói.

“Không.” Diệp Khinh Tuyết lùi về phía sau.

“Hàn thiếu gia, nhóm bạn trẻ các cậu nói cười vui vẻ là được rồi, sao lại còn động tay động chân nữa? Khinh Tuyết nhà chúng tôi đã kết hôn rồi, là vợ của Vương Hi, giữa chốn đông người như vậy, người khác nhìn thấy thật không hay.” Trần Lan tiến lên trước một bước, đứng ngăn trước Diệp Khinh Tuyết.

“Cô à, cháu là thật sự thích chị dâu, nhà các cô còn cô gái xinh đẹp nào khác không? Giới thiệu cho cháu đi.” Hàn Thiếu Kiệt lại cười hihi nói.

“Không còn cô gái nào khác nữa, cũng không có ai xinh đẹp cả.” Trần Lan nói.

“Xinh đẹp bằng một nửa của chị dâu là được rồi.” Hàn Thiếu Kiệt nói.

“Tôi xinh đẹp như chị dâu của anh vậy, anh có cần không?” Thẩm Giai Dao nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!