Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Tiểu Thư Phản Diện Thời Dân Quốc

Chuyển ngữ: Meounonna

Beta: Ys

Lâm Tập Tập bị doạ hết hồn, nghe thấy lời cảnh cáo của đối phương, cô vội vàng gật đầu.

Đây là nhằm vào cô mà tới sao? Không thể nào, cô mới về nước, rất có khả năng là nhằm vào Lâm Kính Đình mà tới! Đại phản diện như anh ta suốt ngày đi đắc tội với người khác, ngay cả những người chính trực cũng mong anh ta biến mất ngay lập tức.

Nhưng Lâm Kính Đình đang ở phòng khiêu vũ tầng trên, người này tìm cô gái yếu ớt nhu nhược như cô để bảo thù thì tính là anh hùng hảo hán gì chứ?

Tuy sớm biết đây chẳng phải thời đại yên ổn gì cho cam, nhưng cô mới xuyên qua được mấy ngày, vẫn là một tân thủ chưa trải sự đời đấy, có thể cho cô chút thời gian thích nghi không? Có thể nào đừng vừa đến đã trình diễn ngay tình tiết kích thích như thế không?!

Người đàn ông thấy cô gật đầu, lại nói: “Cô không lên tiếng thì tôi sẽ buông tay ra.”

Lâm Tập Tập tiếp tục gật đầu, lực tay của người đàn ông không nhỏ, che kín miệng khiến cô không thở nổi.

Đợi anh ta chầm chậm buông tay ra, Lâm Tập Tập không kiềm được mà hít lấy hít để, suýt nữa thì nghẹt thở rồi.

Người đàn ông trước giờ vẫn luôn đứng sau cánh cửa, cho dù mắt của Lâm Tập Tập đã thích ứng được với bóng tối, cũng chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy hình dáng mơ hồ của người đàn ông đứng trong bóng tối, anh giống như một bóng ma, không một tiếng động ẩn mình trong đêm tối, chỉ để lộ ra một cặp mắt lập loè tia sáng lạnh lẽo u ám, Lâm Tập Tập nhìn sợ đến dựng cả tóc gáy.

“Cô đừng sợ, tôi không có ác ý, đợi người bên ngoài lục soát xong, tôi sẽ đi.” Giọng nói của người đàn ông vẫn luôn bị đè xuống thấp, Lâm Tập Tập phải thật chuyên chú mới có thể nghe rõ anh đang nói cái gì.

Thì ra là tới mượn chỗ ẩn thân!

Người này là quân cách mạng sao? Theo lý mà nói đây là công tô giới (1), quan phủ thường không dám đến đây lục soát điều tra, nếu đối phương dám đến địa bàn của người Anh điều tra, vậy người này chắc chắn đã đắc tội với người nước ngoài, chỉ là không biết nước nào thôi.

Tô giới

Là một phần đất nằm trong một quốc gia có chủ quyền nhưng bị một thực thể khác quản lý.

“Vậy nếu lát nữa chúng lục soát đến đây thì phải làm sao?” Nếu như bị phát hiện, cô chắc chắn sẽ bị liên luỵ, còn không bằng nhân lúc bây giờ hét to kêu cứu, Lâm Tập Tập âm thầm tính toán trong lòng.

“Bọn họ chỉ dám âm thầm lục soát thôi, phòng của cô là phòng cho khách quý, bọn họ không dám lên đây.” Người đàn ông nhẹ giọng giải thích.

“Vậy sao anh lại vào được đây?” Lâm Tập Tập khó hiểu hỏi, lúc nãy cô mở cửa, nhưng không phát hiện ổ khoá bị phá hư.

“Cửa phòng cô không khoá.”

Lâm Tập Tập: “…”

Buổi chiều cô ngủ tới mức choáng váng, Lâm Kính Đình tới gọi cô đi ăn cơm, cô thay quần áo xong là ra cửa, lúc đó có khoá cửa hay không, đúng thật là cô không nhớ lắm.

Nếu chuyện đã đến nước này, hối hận cũng vô ích, vẫn nên suy nghĩ làm sao để có thể giải quyết cái rắc rối lớn trước mặt này đã.

“Vậy họ sẽ tìm trong bao lâu?”

“Bọn họ không thể quang minh chính đại lục soát, có lẽ sẽ hơi lâu.” Người đàn ông nói.

Giọng của anh ta rất nhẹ, hơi thở lại không loạn chút nào, vô cùng trấn tĩnh, tuy rằng đang đào tẩu, vẫn có thể giữ bình tĩnh mà phân tích tình huống với Lâm Tập Tập.

Lâm Tập Tập nghe xong lời anh nói đột nhiên cảm thấy đau đầu, vậy nghĩa là, tối nay cô đừng hòng ngủ được, chỉ có thể cam chịu mệt mỏi mà chịu trận với anh thôi!

“Tôi có thể lên giường ngồi không?” Hai người vẫn luôn đứng sau cánh cửa, lúc nãy cô bị doạ cho nhũn cả chân ra!

Người đàn ông đứng đó khoá trái cửa lại, lúc này mới gật đầu ý bảo cô có thể đi.

Lâm Tập Tập đi đến bên cạnh giường ngồi xuống, đang ngẫm xem có nên phản kháng hay không, người đàn ông quả nhiên không coi trọng cô lắm, có lẽ nhận định rằng cô không thể gây ra uy hiếp gì, trên tủ đầu giường có một cái điện thoại bàn, cô chỉ cần lấy cái đó ấn một phím là có thể nối máy đến quầy lễ tân…

Dường như đoán được ý đồ của cô, người đàn ông bình tĩnh cảnh cáo: “Tốt nhất cô đừng làm chuyện ngu ngốc, con dao nhỏ trong tay tôi có thể bay đến người cô trong vòng một giây đấy.”

Tay của Lâm Tập Tập vẫn còn chưa duỗi ra đã bị lời anh nói doạ cho co rụt vào trong, trong hoàn cảnh tối tăm như vậy lại có thể phi con dao vào người cô, anh có hoả nhãn kim tinh hay sao! Có điều Lâm Tập Tập cũng không muốn lấy cơ thể của mình ra để thử nghiệm tính chân thật trong lời anh nói, thế là cô ngoan ngoãn ngồi im trên giường.

Một lát sau, người đàn ông đứng sau cánh cửa cuối cùng cũng động đậy bước chân, chỉ thấy anh ta sải bước lớn đến bên cạnh cửa sổ, vén một góc rèm cửa quan sát bên ngoài, có lẽ để quan sát những người đang tìm kiếm anh. Tia sáng yếu ớt xuyên qua bức rèm chiếu vào phòng, Lâm Tập Tập phát hiện người đàn ông rất cao, bóng lưng đĩnh bạt, thân hình chắc chắn rất tuyệt.

Đứng khoảng nửa tiếng đồng hồ, người đàn ông mới lui về sau, đi đến trước ghế sô pha ngắn ngồi xuống, sau đó không động đậy gì nữa, có vẻ người ở bên ngoài còn chưa đi khỏi đây.

Đến lúc này, Lâm Tập Tập hoàn toàn có thể xác định người đàn ông này không có ác ý với cô, thể là cô dần dần thả lỏng cơ thể đang căng cứng, nhân lúc anh không để ý, “tạch” một tiếng cô ấn nút mở đèn trên đầu giường lên, ánh đèn vàng ấm không sáng rõ lắm, nhưng đủ để xua đi sự tối tăm trong phòng.

Người đàn ông kinh ngạc quay đầu lại nhìn cô, vừa hay đối mặt với Lâm Tập Tập hai người bốn mắt nhìn nhau, sau khi họ cùng ở chung trong một căn phòng hơn một tiếng đồng hồ, cuối cùng đã thấy rõ được gương mặt của đối phương.

Lâm Tập Tập vẫn chưa kịp đánh giá tỉ mỉ diện mạo của anh, đã bị chiếc áo sơ mi trắng loang lỗ vết máu của anh làm cho choáng váng.

Cô bất giác nhổm mình đứng lên, đi lên phía trước hai bước nói: “Anh bị thương rồi!”

Anh không ngờ Lâm Tập Tập lại dám mở đèn, sau khi giật mình thì nhíu mày ra lệnh: “Tắt đèn.”

Lâm Tập Tập không để ý đến anh, mà ngồi xổm ở bên giường mở rương hành lý của mình ra, lúc lấy quần áo, hình như cô có thấy một cái hộp nhỏ để đồ linh tinh, to như hộp bánh trung thu, trong đó toàn là chai chai lọ lọ, chả biết có phải là thuốc hay không.

Lúc cô lấy hộp nhỏ đó ra, ngón tay vô tình móc vào một bộ tóc giả bị đè xuống bên dưới, là một đống bù xù màu đen tuyền, làm Lâm Tập Tập hết hồn, lúc trước ở trên thuyền, trên đầu cô đội bộ tóc giả này, sau đó cô kêu Thuý Liễu đem cất đi, kết quả là nó bị nhét xuống dưới đáy của cái rương này.

Tuỳ ý đá bộ tóc giả qua một bên, Lâm Tập Tập để cái hộp nhỏ lên trên giường, mở ra lục kiếm một hồi, kết quả đúng thật là bên trong có không ít thuốc, nhưng chỉ xem tên thuốc cô thật sự không biết nó là cái gì, chỉ đành ôm hộp nhỏ đến trước mặt người đàn ông, nói: “Anh xem cái nào có thể dùng được cho mình? Nếu tối nay anh chết trong phòng tôi, vậy thì tôi có mười cái miệng cũng không thể kêu oan được đấy.”

Người đàn ông trầm mặc nhìn cô một cái, sau đó nhìn đống thuốc, cuối cùng chỉ vào một cái bình nhỏ nói: “Cái này đi.”

Lâm Tập Tập liếc nhìn một cái, trên bình có dán mấy chữ “Khúc Hoán Chương Bạch Dược”(2), lập tức hiểu ra: Cái này chắc là Vân Nam Bạch Dược sau này nhỉ?

Khúc Hoán Chương Bạch Dược Còn gọi là Vân Nam Bạch Dược, là một loại thuốc Bắc do vị bác sĩ dân gian Khúc Hoán Chương bào chế ra. Nó có tác dụng đặc biệt như cầm máu và chữa bệnh, thúc đẩy tuần hoàn máu và loại bỏ huyết ứ, loại bỏ nhiễm trùng huyết và giải độc, điều hòa kinh nguyệt và giảm đau, chống viêm và giảm sưng. Chỉ định cho các trường hợp xuất huyết, bầm tím, đau dạ dày mãn tính, viêm họng, loét tá tràng và các bệnh phụ khoa khác nhau.

Lâm Tập Tập lấy cái bình ra đưa cho anh, rồi ôm hộp nhỏ đem đi cất, quay đầu phát hiện người đàn ông đang ngây ngốc cầm bình thuốc, cũng chẳng bôi thuốc lên người.

Lâm Tập Tập khó hiểu hỏi: “Sao anh không thoa thuốc?”

Người đàn ông do dự liếc mắt nhìn cô, trai đơn gái chiếc ở chung một căn phòng đã rất không ổn rồi, bây giờ còn phải cởi quần áo trước mặt con gái nữa, thật sự rất không lễ phép.

Lâm Tập Tập lại chẳng nghĩ ngợi nhiều đến vậy, thấy vết máu đỏ rực loang lỗ trên áo anh quá chói mắt, nhịn không được hỏi: “Bôi không tới hả?”

Tuyệt đối đừng bảo cô làm giùm nha, cô sợ nhất nhìn miệng vết thương, cũng không biết băng bó, nếu để cô ra tay thì vết thương của anh sẽ ngày càng nghiêm trọng.

Có lẽ cảm giác được mình không thể tiếp tục chảy máu nữa, người đàn ông cắn răng nghiêng thân mình, chậm chạp cởi nút áo sơ mi, Lâm Tập Tập lúc này mới chợt nhận ra: Không phải là anh cảm thấy ngại ngùng đó chứ?

Người của thời đại này thật thú vị, một bên thì tiếp thu mạnh mẽ những quan niệm mới mẻ của thế giới bên ngoài, một bên thì giữ lại truyền thống thời xưa được lưu truyền đến nay, cả hai luồng tư tưởng hoà quyện vào nhau, tạo thành một xã hội đầy mâu thuẫn.

Lâm Tập Tập lại lấy ra một chiếc áo sơ mi trắng từ một rương hành lý khác, vải áo nhìn có vẻ mỏng manh, hai tay cô nắm lấy vạt áo dùng sức xé nó ra, cái áo vẫn lành lặn như cũ không hề hấn gì, cô lại thử mấy lần nữa, vẫn không cách nào xé chiếc áo sơ mi ra, trong bụng nghĩ cái này không khoa học xíu nào, trong phim truyền hình vẫn luôn diễn như vậy mà? Tuỳ tiện tìm một cái áo là có thể xé nó ra thành mảnh vải?

Hết cách, cô đành đem cái áo sơ mi đưa cho anh, nói: “Xé cái này để băng bó này, còn cái này, cho anh lau máu.” Nói xong lại lấy một cái khăn tay màu lam từ trong túi áo ra đưa anh, kết quả không cẩn thận nhìn thấy miệng vết thương, trong nháy mắt hoảng sợ đến toàn thân nổi da gà, vội vàng nhét loạn khăn tay và áo sơ mi cho anh, quay người lại chạy tới bên cạnh giường ngồi xuống.

Người đàn ông hơi đờ người ra, cuối cùng vẫn thấp giọng nói cảm ơn.

Tiếp sau đó Lâm Tập Tập trông thấy chiếc áo sơ mi khi nãy cô làm thế nào cũng không xé được, dường như lại biến thành một tờ giấy trong tay của anh, xé ‘rẹt rẹt’ vài cái đã thành mấy mảnh vải.

Thì ra trong truyền hình người ta diễn cũng khá đáng tin đó chứ.

Người đàn ông im lặng băng bó vết thương của mình, Lâm Tập Tập lúc này mới có cơ hội âm thầm đánh giá anh.

Anh trông có vẻ khoảng 20 tuổi, tóc hơi dài, chất tóc bồng bềnh mềm mại, đuôi tóc hơi cong, kiểu tóc bảy ba, có hơi giống kiểu tóc của Lâm Chí Dĩnh thời còn trẻ, lúc nãy khi đối diện với ánh mắt của anh, đuôi tóc mái anh thiếu điều muốn che phủ đôi mắt.

Sống mũi cao, đôi môi mỏng, lúc anh nghiêng mình băng bó cho bản thân, miệng mím lại thành một đường, thi thoảng hít một hơi thật sâu, xem chừng do vết thương đau quá.

Từ góc độ của Lâm Tập Tập xem xét thì vai anh rất rộng, sống lưng thẳng tắp, là một người đàn ông mạnh khoẻ, dồi dào sinh lực.

Cách ăn mặc theo phong cách tân phái đương thời khá là thịnh hành của người trẻ tuổi, áo sơ mi trắng, quần tây màu xám, trên quần tây có gắn dây đeo in hoa văn, chắc là phải phối với một cái mũ beret(*) mới hợp, có vẻ là do lúc chạy trốn đánh rơi rồi.

Vào lúc này hai cái dây đeo rũ xuống hai bên hông, áo sơ mi bị cởi ra, trông có hơi chật vật, thế nhưng lại toát lên một vẻ đẹp tiều tuỵ bất cần.

Lâm Tập Tập thu hồi lại ánh mắt của mình, trong lòng thầm rà soát tất cả những người đàn ông từng xuất hiện trong sách của cô một lần, đang suy đoán xem người đàn ông trước mặt này rốt cuộc là nhân vật nào, một người đẹp trai xuất sắc như thế, không thể nào chỉ là một vai phụ chẳng đáng để vào mắt!

Bị thương nặng như thế, chắc là đã tham gia vào hành động nguy hiểm gì đó, vào thời kỳ này, nếu không phải chiến tranh cách mạng, thì hẳn là ám sát.

Ám sát sao…

Người đàn ông cuối cùng đã băng bó xong vết thương, nhanh chóng mặc chiếc áo sơ mi đã loang lỗ máu vào, vắt dây đeo quần trở lại trên người, anh nắm chặt chiếc khăn tay thấm máu kia, đứng lên nói với Lâm Tập Tập: “Cảm ơn cô.”

Lâm Tập Tập xua tay, dạo này cô xui xẻo quen rồi, trái tim được rèn luyện trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.

Người đàn ông móc một đồ vật nhỏ từ trong túi quần ra, nói với Lâm Tập Tập: “Trên người tôi không có thứ gì khác, lấy cái này làm trả ơn được không?”

Lâm Tập Tập đi lên phía trước nhận lấy thứ trong tay anh, vậy mà lại là một cái đồng hồ quả quýt màu vàng kiểu dáng tinh xảo, mở ra xem, hai chữ cái tiếng anh PP song song nhau trên mặt đồng hồ suýt nữa chói mù mắt chó(3) của cô. Đây là hãng đồng hồ Patek Philippe(**) đấy! Bình thường cô chỉ dám nhìn ngắm nó trên mấy quyển tạp chí thời thượng xa xỉ thôi, không ngờ có thể nhìn thấy kiểu cổ điển như thế.

Mắt chó

Nguyên gốc là mắt chó hợp kim titan: Đây là thuật ngữ internet có nguồn gốc từ mắt chó vàng krypton cứng và mắt chó thép Titan. Hardened Krypton Golden Dog Eyes và Titan Steel Dog Eyes đều gắn liền với trò chơi trực tuyến WOW ( World of Warcraft). Vì hai chất liệu vàng krypton cứng và thép titan khá khan hiếm trong game nên chúng có giá thành cao hơn, nhiều trang bị xuất sắc sẽ được làm từ chất liệu này. Chính vì vậy, cư dân mạng đã “chế” hai nguyên liệu này thành “mắt chó” để người xem và bình luận trên mạng.

Người đàn ông đẹp trai nguy hiểm lại lắm tiền như này, tuyệt đối không thể chỉ là vai phụ!

Lâm Tập Tập trả lại đồng hồ quả quýt cho anh: “Món quà trả ơn này quý giá quá, anh giữ lại đi.”

Người đàn ông lắc đầu, “Đồ đã tặng rồi, không có lý nào lại lấy về.” Nói xong anh đi đến bên cửa sổ, vén rèm cửa nhìn tình hình ở bên ngoài, chỉ nhìn một chút, lông mày đã nhíu chặt.

Có vẻ tình hình không được khả quan lắm.

Lâm Tập Tập lơ đãng nhìn thoáng qua bộ tóc giả bên cạnh giường, trong đầu loé lên ý tưởng, nói với người đàn ông: “Tôi có cách giúp anh thuận lợi đi khỏi đây.”

Người đàn ông quay đầu nhìn cô, trong mắt ngập tràn sự nghi ngờ: “Cách gì?”

Lâm Tập Tập lại mở rương hành lý ra lần nữa, trong lòng thầm nghĩ cái rương này đúng là một cái rương bảo bối! Sau đó lấy ra hai cái váy, rồi nhặt bộ tóc giả từ dưới đất lên, giơ lên nói với anh: “Anh mặc thử xem cái váy này có vừa không, nếu như vừa người, vậy anh giả gái đi ra ngoài đi.”

Người đàn ông: …
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!