“Cô chủ Thư, đem nửa cân trà Phổ Nhĩ thượng hạng tôi gửi ở đây tặng cho anh bạn trẻ này.”
Thẩm Hồng nói với Thư Y Nhan, sau đó lại nói với Trần Vạn Nam: "Anh bạn trẻ, cậu tuyệt đối đừng từ chối món quà này! Đây vừa là lời xin lỗi vừa là lòng biết ơn của tôi!"
Trần Vạn Nam gật đầu.
Kỳ Cao Minh rõ ràng muốn kết giao với anh, không biết xấu hổ hỏi thông tin liên lạc của anh. Những người có mặt cũng là những người yêu thích sưu tầm đồ cổ, ai mà lại không muốn có một người bạn là bậc thầy giám định còn giỏi hơn cả Kỳ Cao Minh?
Hầu như tất cả mọi người đều vội vàng ghi lại số điện thoại của Trần Vạn Nam.
Sau đó câu chuyện xã giao khiến Trần Vạn Nam cảm thấy có chút buồn chán.
Đúng lúc đó Đường Yên Linh gọi điện, Trần Vạn Nam lập tức nhân cơ hội cáo từ.
Thư Y Nhan đích thân tiễn Trần Vạn Nam xuống lãu, gói hộp trà quà tặng cho anh: "Nửa cân trà này trị giá 340,000 tệ. Món quà này của Cục trưởng Thẩm không hề nhỏ!”
Trần Vạn Nam cầm lấy hộp quà, liếc mắt nhìn cô ta: “Vậy tôi phải cảm ơn cô à?”
"Đương nhiên là phải cảm ơn tôi rồi! Để bày tỏ lòng biết ơn, anh nên mời tôi đi ăn tối!" Thư Y Nhan cười nói.
"Hừ!" Trần Vạn Nam vẻ mặt không vui, cầm trà rời đi!
Thư Y Nhan cũng không tức giận, cô ta mỉm cười dựa vào cửa nhìn Trần Vạn Nam rời đi.
Mấy người phục vụ đứng ở cửa đều sửng sốt!
Đây là lần đầu tiên họ thấy một người đàn ông đối xử lạnh nhạt như vậy với Thư Y Nhan, cũng là lần đầu tiên thấy có người đàn ông từ chối đi ăn cùng cô ta!
...
Trước cửa quán trà, Đường Yên Linh cũng cảm thấy khó hiểu khi Thư Y Nhan đích thân tiễn Trần Vạn Nam ra ngoài, lại còn cười tươi như vậy. Điều đó khiến Đường Yên Linh đột nhiên cảm thấy không vui.
"Mọi người giải tán sớm vậy sao?" Trần Vạn Nam mỉm cười hỏi khi nhìn thấy Đường Yên Linh đang đứng một mình.
Trần Vạn Nam đang cầm trong tay một hộp trà được tặng, vẻ mặt Đường Yên Linh càng trở nên không vui hơn.
Ngay cả loại trà rẻ nhất ở quán trà này cũng có giá lên tới hàng chục nghìn tệ.
Trần Vạn Nam không mang theo tiền, vậy có thể khẳng định là Thư Y Nhan tặng cho.
"Sớm sao? Chắc anh đang quyến luyến không muốn rời khỏi đây phải không?” Đường Yên Linh đột nhiên cảm thấy ấm ức và bực dọc không rõ nguyên nhân.
"..."
Khi họ trở về nhà, Đường Đại Bằng và Trương Nguyệt Hồng đang xem TV trong phòng khách.
Đường Yên Linh tức giận trở về phòng.
Trần Vạn Nam lúng túng liếc nhìn hai vị trưởng bồi. Anh đưa trà cho Đường Đại Bằng và nói: "Bố, đây là trà con được tặng. Con nghe nói cũng ngon lầm, bố có thể giữ lại uống!”
Trương Nguyệt Hồng liếc nhìn gói trà: "Cậu lại lấy đồ Yên Linh mua rồi mượn hoa dâng Phật sao?”
"Có người tặng cho con!" Trần Vạn Nam không nói nên lời.
"Cậu sao? Cậu quen biết bao nhiêu người mà ngày nào cũng có người tặng trà cho cậu?", Trương Nguyệt Hồng lườm một cái, nghĩ lại túi trà bị cậu em họ nẵng mất mà vẫn thấy tức cái lồng ngực.
Đường Đại Bằng nhận trà và lại đấy Trần Vạn Nam về phía phòng của Đường Yên Linh.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!