Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Tiên Y - Trần Vạn Nam (FULL)

"Nếu là trà Long Đoàn nguyên bản, lấy trầm hương và Lạc Đan Phụng phối cùng sẽ tạo ra hương vị độc đáo!"

Thư Y Nhan đôi mắt loé lên một tia kinh ngạc, sau đó giơ ngón tay cái lên: "Vừa là trà đạo vừa là thẩm mỹ! Cậu quả thực có khí chất tao nhã, không giống với đám gà mờ kia!"

"Tôi chỉ là một người bình thường!" Trần Vạn Nam. lắc đầu.

Trà Long Đoàn đã ủ xong, hai người bưng tách trà lên ngửi mùi thơm của trà.

Trần Vạn Nam đang cầm tách trà, ngửi thấy hương trà, lại nghe thấy cuộc trò chuyện ở bàn bên cạnh ngày càng căng thẳng, giọng nói cũng lớn hơn.

"Tuy rằng bức Tuyết Trúc Đồ này không phải nguyên tác của Từ Hy, nhưng là bản phỏng lại của Vương Uyên thời nhà Nguyên!”

“Tôi đã giám định nó, quả thực là báu vật! Cục trưởng Thẩm có thể yên tâm mua nó!"

Một người đàn ông trung niên mặc chiếc áo kiểu Tôn Trung Sơn, tay cầm kính lúp cẩn thận xem xét một bức tranh thư pháp rồi nói.

Cục trưởng Cục An ninh thành phố Nam Tân - Thẩm Hồng ở bên cạnh cười nói: "Có lời của thầy Kỳ rồi tôi yên tâm hắn”.

“Cái giá ba triệu có ổn không?" Thẩm Hồng lại hỏi.

"Ha ha, đáng giá!"

"Trần Vạn Nam liếc nhìn bức tranh và nhếch miệng.

"Đó là Cục trưởng Thẩm Hồng của Cục an ninh thành phố Nam Tân chúng ta. Cha ông ấy khi còn trẻ là một doanh nhân nổi tiếng và là một nhà sưu tập đồ cổ. Bản thân Cục trưởng Thẩm cũng tất thích đồ cổ”.

“Người vừa thẩm định bức tranh đó là Kỳ Cao Minh, một trong những cao thủ trong việc thẩm định thư pháp ở thành phố Nam Tân chúng ta."

Thấy Trần Vạn Nam có vẻ có hứng thú, Thư Y. Nhan cũng giới thiệu vài câu.

“Thật đáng tiếc, ba triệu đã bị lãng phí như vậy!” Trần Vạn Nam läc đầu, vẻ mặt tiếc nuối.

"Cậu cũng hiểu vẽ thư hoạ sao?" Thư Y Nhan kinh ngạc.

“Chỉ một chút thôi!"

Trần Vạn Nam nhướng mày, mặc dù mẹ anh khi còn sống điều hành một công ty sưu tăm văn vật và đô cố, nhưng khi đó anh còn nhỏ nên chỉ biết một chút về những thứ này chứ không gọi là hiểu sâu biết rộng được.

Tuy nhiên, những báu vật cổ xưa đã được bảo tồn hàng trăm năm sẽ có được linh vận do thời gian ban tặng.

"Tuy rằng linh vận đó chỉ có một chút, nhưng Trần Vạn Nam tu luyện Tiên Y Thiên Kinh, đối với linh khí anh vô cùng nhạy cảm.

Nhưng bức tranh vừa rồi không hề có linh vận và chắc chắn là đồ giả.

Trên gương mặt xinh đẹp của Thư Y Nhan đột nhiên hiện lên một nụ cười tỉnh quái. Cô ta đột nhiên ngẩng đầu nhìn bàn bên cạnh, lớn tiếng nói: “Cục trưởng Thẩm, chàng trai này nói bức tranh là đồ gỉa!"

"???" Trần Vạn Nam sửng sốt, người phụ nữ này điên rồi sao?

Cô ta nói xong, bốn năm người bàn bên đều quay sang nhìn Trần Vạn Nam.

Thẩm Hồng sửng sốt trong chốc lát, cao thủ giám định đồ cổ Kỳ Cao Minh tức giận: “Cậu trai trẻ này từ đâu đến mà dám nói nhảm như vậy?"

Vẻ mặt Thư Y Nhan không thay đổi: "Kỳ đại sư đừng tức giận! Nếu cậu ấy cho rằng bức tranh này là giả thì hẳn là có lý do, mọi người không muốn nghe lý do của cậu ấy sao?"

Trần Vạn Nam không nói nên lời nhìn Thư Y Nhan, muốn tiến lên hỏi một câu tại sao người đẹp lại hại tôi?

Kỳ Cao Minh tức giận nói: "Cách xa như vậy cậu ta chưa chắc đã nhìn rõ mà dám nổ to như vậy, lẽ nào là muốn thu hút sự chú ý nên nói láo!”

Thẩm Hồng cũng tỏ ra có chút không vui: "Cô chủ Thư, trò đùa này không vui chứt nào, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của thầy Kỳ!"

Sau đó, ông ta nói với Trần Vạn Nam: “Người trẻ xử lý bất cứ chuyện gì cũng nên dùng thái độ ngay thẳng, thận trọng. Tuỳ tiện nói bậy để thu hút sự chú ý không phải là thói quen tốt”.

Trần Vạn Nam nhún vai: “Vốn là không liên quan tới tôi, tôi cũng không phải người mất ba triệu. Tôi chỉ thuận miệng nói vậy thôi, ông cứ coi như gió thoảng qua tai đi.”

"Nhóc con, cậu dám ăn nói ngạo mạn như vậy thì hãy nói cho tôi biết rõ lý do. Nếu không, cậu nên xin lỗi tôi đi!"

Kỳ Cao Minh là một ông già bảo thủ, kiêu ngạo. Đột nhiên bị một cậu thanh niên vắt mũi chưa sạch như vậy chê bai sẽ ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của ông ta.

Mọi người đều gật gù.

Xem ra trong mắt mọi người, Trần Vạn Nam chí là một thanh niên ăn nói hàm hồ, nói không đúng lúc đúng chỗ cũng cần phải xin lỗi!

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!