“Các người đòi nợ phải hỏi xem ông ấy có đồng ý không đã!”
Trương Hải Dân hắng giọng, đang định lên giọng thì Triệu Mẫn đập tay xuống bàn.
“Tao là người của ông năm Hoàng, bất kể hắn là ai, tao đến đòi nợ là chuyện đương nhiên!” Triệu Mẫn một hơi nói ra thân thế của mình.
Trương Nguyệt Hồng và Đường Đại Bằng đưa mắt nhìn nhau, mặt tái xanh, sao lại nợ người ta thêm một triệu nữa rồi?
Đường Yên Linh kể lại ngắn gọn chuyện Lý Thiên Dương định dàn cảnh đâm xe để gây khó dễ cho cô, sau đó kể lại cả chuyện hẳn ta đã bồi thường một triệu.
Sau khi nghe những điều này, Trương Hải Dân ngạc nhiên liếc nhìn Trần Vạn Nam.
Chàng trai trẻ trước mặt này còn ăn dày hơn cả ông ta!
Ông ta lập tức nghĩ đến việc sau khi đuổi những kẻ này đi, làm cách nào đế nâng giá lên lần nữa. Một triệu là quá ít, ít nhất là hai triệu!
Trương Hải Dân nghĩ đến đây, sau đó nhìn những tên côn đồ này, vẻ mặt tự phụ nói: "Các người muốn làm phản à, dám xông vào nhà dân, còn coi luật pháp ra gì không?”
“Lão già kia, bớt lời đi! Tao đang đòi nợ cho cậu chủ Lý!" Triệu Mẫn nói rồi vỗ mạnh vào đầu Trương Hải Dân.
Hà Thục Nhã lập tức nổi giận: "Chồng tôi là cục. phó của phân cục Tân Nam, các người thật hỗn xược
Triệu Mẫn bật cười, nghiêng đầu một cái, một tên đàn em của hắn ta lập tức vươn tay tát vào miệng Hà Thục Nhã.
“Nếu ông ta là cục phó thì tao sẽ là cục trưởng Cục An ninh! Bốc phét thì ai chả bốc phét được?”
Bình thường Triệu Mẫn sẽ có chút run rẩy khi nghe đến mấy chữ "cục phó" này.
Nhưng lần này Lý Thiên Dương nói rồi, nếu đòi được số tiền này thì toàn bộ sẽ là của Triệu Mẫn.
Triệu Mẫn ở sòng bạc đã nợ hơn tám trăm nghìn tệ, nếu không có tiền trả sẽ mất mạng. Cho nên dù ông già trước mặt này là ai cũng không quan trọng!
“Thứ chó má gì thế, nếu hôm nay chúng mày không lấy tiền ra, tao sẽ đâm chết cả lũ!”
Vừa nói, Triệu Mẫn vừa rút ra một con dao găm. và vung lên một cách hung ác.
Nhóm người hẳn mang theo đều là dân cờ bạc đã thua đến nỗi không còn gì. Bọn chúng không hề biết sợ chút nào, tầm này thì đâu còn để ý đến cục phó hay cục trưởng gì nữa!
Để dọa mọi người, Triệu Mẫn còn cố tình giáng cho Trương Hải Dân thêm vài cái tát nữa.
Trần Vạn Nam lười biếng nhìn cậu họ của mình bị đánh. Tên họ Triệu này thật đáng yêu, tự nhiên lại giúp anh trút giận.
Lát nữa mình sẽ đấm Triệu Mẫn ít hơn và nhẹ hơn một chút, Trần Vạn Nam tự nhủ.
Nhìn thấy vợ chồng Trương Hải Dân bị đánh, Đường Yên Linh không thể ngõi yên, trăm giọng nói: “Tôi có thể trả lại số tiền đó...”
Cô còn chưa nói xong, Trần Vạn Nam đã ngất lời: "Vấn đề tiền nong chúng ta có thể ra ngoài nói! Chuyện của chúng ta không nên lôi người không liên quan vào, đúng không?”
Nghe anh nói những điều này, Đường Đại Bằng vô cùng lo lắng.
Đi ra ngoài cùng những kẻ vô pháp vô thiên này thì sẽ nguy hiểm đến mức nào chứ?
Đường Yên Linh vô thức nắm lấy cánh tay của Trần Vạn Nam.
Triệu Mẫn cười dữ tợn: "Mày bảo ra ngoài là tao phải ra ngoài sao? Như vậy chẳng phải là mất mặt tao quá à?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!