Tống Tư Minh trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Vinh, sau đó dẫn Trần Vạn Nam đi thẳng vào thang máy lên tầng sáu.
Khi Kiều Kiều mắc phải căn bệnh này, ban đầu dường như không có gì nghiêm trọng, nhưng sau đó càng ngày nó càng không muốn gặp gỡ mọi người, tâm trạng thất thường, sau đó thậm chí còn cố tự sát!"
“Ngoài trầm cảm, các bác sĩ khoa Thần kinh còn nói nó mắc chứng rối loạn cảm xúc lưỡng cực!"
Tống Tư Minh trong thang máy giải thích ngắn gọn tình trạng của Tống Kiều Kiều cho Trần Vạn Nam.
Trần Vạn Nam gật đầu tỏ ý đã hiểu
Khi họ đến trước cửa phòng Tống Kiều Kiều, bên trong lại truyền đến một giọng nói lạnh lùng: "Trần tiên sinh vào là được rồi, bố ở ngoài đi!"
Tống Tư Minh cười khổ, chắp tay chào Trần Vạn Nam
Trần Vạn Nam gật đầu, mở cửa bước vào.
Tống Kiều Kiều đang ngồi trên bậu cửa sổ quay lưng về phía Trần Vạn Nam, thân hình mảnh khảnh dựa vào tường.
Tống Kiều Kiều rất xinh đẹp, nhưng khuôn mặt xinh đẹp lúc này như thể không còn giọt máu, tái nhợt đến rợn người.
Tuy đang nhìn ra ngoài cửa sổ nhưng đôi mắt cô ấy trống rỗng.
Cơn gió ngoài cửa sổ làm tóc cô ấy tung bay, nhưng Tống Kiều Kiều không còn chút sức sống nào đáng lẽ phải có ở độ tuổi này.
Sau khi Trần Vạn Nam đi vào, Tống Kiều Kiều vẫn im lặng, như thể cô đã quên mất sự tồn tại của Trần Vạn Nam.
"Chúng ta trước tiên hãy tiến hành châm cứu đi!" Trần Vạn Nam lấy ra bộ kim châm mà Tống Tư Minh chuẩn bị
Tống Kiều Kiều quay người liếc nhìn Trần Vạn Nam, trong ánh mắt đó có tuyệt vọng, chán nản, không có chút ham muốn sống.
"Không cần đâu! Ở trong phòng một lúc rồi ra ngoài! Bố tôi sẽ trả phí điều trị cho anh!"
Trần Vạn Nam ừm một tiếng: “Cô không tin tôi?”
Tống Kiều Kiều nhìn Trần Vạn Nam như một kẻ ngốc: "Đông y chữa trầm cảm? Bố tôi thấy tôi có bệnh thì vái tứ phương, còn anh thì muốn kiếm chút tiền mà thôi! Không cần phải giả vờ ở đây, tôi cũng sẽ không trò với anh đâu"
"Tôi đã cứu cô ở bệnh viện!"
"Tôi biết!"
"Ít nhất cô cũng nên nói lời cảm ơn chứ!"
"Ừm, cảm ơn!”
Trần Vạn Nam cau mày, phản ứng của Tống Kiều Kiều quá lạnh lùng, cô ấy gần như không còn ý chí sống sót.
"Vậy bây giờ cô chỉ muốn tìm cái chết để được giải thoát?"
Tống Kiều Kiều chế nhạo liếc nhìn Trăn Vạn Nam, cô ấy đã đến gặp bác sĩ tâm lý trị liệu rất nhiều lần!
Cô ấy không muốn trò chuyện với Trần Vạn Nam, cũng không tin rằng liệu pháp trò chuyện có thể có tác dụng thần kỳ nào chứ đừng nói là Đông y.
Trần Vạn Nam đi đến bên cửa sổ, cười nói: "Chết không dễ dàng, để tôi giúp cô!"
"???"
Tống Kiều Kiều kinh ngạc nhìn Trần Vạn Nam.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!