Editor: Hồng Phan–Virgo
Beta: Stuki ^^
Qúy Ức ngồi cùng hai nữ sinh khác, vừa nói nói cười cười vừa chơi một trò chơi đang hot trên điện thoại.
Hai nữ sinh kia hắn có ấn tượng, đều là bạn học của Qúy Ức, ở trong vườn của trường hắn thường xuyên thấy các cô ở cùng nhau, trong đó có một người có chút danh tiếng, là ngôi sao nhí tên Thiên Ca.
Ánh nắng tươi đẹp xuyên qua cửa sổ chiếu vào trên khuôn mặt trắng nõn của Qúy Ức cộng với việc cô đang khẽ tươi cười lại khiến người nhìn cảm thấy đẹp kinh diễm.
Bàn tay đang cầm tiền của Hạ Qúy Thần buông xuống, mắt hắn không chớp nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Qúy Ức.
Thẳng đến khi có người nhận ra hắn đi đến chỗ hắn chào một tiếng “Anh Hạ”, hắn mới đưa tầm mắt thu trở về.
Cùng người chào hỏi mình chào hỏi cho có lệ hai ba câu, lại đợi người ta đi rồi Hạ Qúy Thần mới vừa đi lên lầu vừa quét mắt qua chỗ Qúy Ức đang ngồi. Bởi vì đang bước lên cầu thang nên bây giờ Hạ Qúy Thần mới phát hiện, hắn không còn đơn giản là hoảng hốt trước vẻ đẹp của Qúy Ức nữa mà hoảng hốt vì còn có một đám côn đồ đang ngồi cách đó không xa phía sau cô.
Hạ Qúy Thần biết đám côn đồ kia, tốt nghiệp xong sơ trung liền không có đi học nữa mà đi theo một lão đại tiền nhiệm tên Tôn Chương, tuổi lại còn đang nhỏ không biết đi chỗ nào nên kéo bè kết phái cùng nhau vào trường học phụ cận tụ tập ăn chơi lêu lổng.
Về đám người này, gần đây Hạ Qúy Thần có nghe thấy một chút tin tức nói bọn họ thích tìm hiểu xem có nữ sinh nào đẹp hay không, sau đó thời điểm tan học sẽ chặn đường nữ sinh đó rồi buộc nữ sinh ra ngoài đi chơi cùng bọn họ.
Tôn Chương ngồi ở chính giữa đám côn đồ kia, nhìn chằm chằm Qúy Ức rồi đánh giá một lượt từ trên xuống dưới, sau đó nghiêng đầu chỉ chỉ vào Qúy Ức rồi nói thầm hai câu với người một đàn em bên cạnh.
Khoảng cách giữa Hạ Qúy Thần và Qúy Ức có chút xa nên hắn không có nghe thấy Tôn Chương nói cái gì, nhưng nhìn bộ dáng kia của Tôn Chương Hạ Qúy Thần lại biết Tôn Chương chẳng những không có chán ghét ngược lại còn rất yêu thích.
Tôn Chương nói xong hai câu liền đứng dậy đi về phía chỗ Qúy Ức đang ngồi. Lúc đi đến phía sau, hắn giả bộ không cẩn thận đụng trúng ghế của Qúy Ức.
Hạ Qúy Thần thấy rõ ràng bàn tay của Tôn Chương đặt trên vai của Qúy Ức.
Hạ Qúy Thần không nghĩ ngợi gì nhiều liền xoay người đi xuống lầu dưới, đến khi còn một bậc cầu thang, Mập mạp không đợi nổi hắn nữa đang chậm chạp xuống lầu chạy đến chỗ hắn kêu: “Anh Thần.”
Đúng vào lúc này Tôn Chương làm bộ ổn định thân thể, đem bàn tay đang đặt trên vai Qúy Ức lưu luyến không rời mà thu về.
Mập mạp đuổi tới bên cạnh Hạ Qúy Thần liền mở miệng: “Anh Thần, sao lại lâu như vậy.…” Nhưng hắn còn chưa nói xong Hạ Qúy Thần liền chỉ tay vào hướng Tôn Chương đang đứng, cố tình nhấn mạnh chữ “thỉnh”, giọng điệu lười biếng mà mở miệng: “Đi thỉnh cái tên họ Tôn kia lên lầu một chuyến, nói anh muốn gặp hắn”.