Lúc trả tiền, nữ nhân viên bán hàng đưa cho Quý Ức một tờ giấy và một cây bút, bảo rằng cô có thể yêu cầu khắc chữ bên trong nhẫn, nếu cô muốn khắc thì ghi vào giấy.
Sau khi nhận giấy và bút từ tay nữ nhân viên bán hàng, Quý Ức im lặng suy nghĩ trong chốc lát, sau đó viết một chữ “Quý” lên mặt giấy.
Rời khỏi cửa hàng bán nhẫn kim cường, Đường Họa Họa không nhịn được hỏi: “Tiểu Ức, cậu mua nhẫn kim cương làm gì? Đừng nói là muốn cầu hôn nha?”
“Chẳng lẽ nhẫn kim cương còn có công dụng khác?” - Quý Ức vừa nói vừa đưa hóa đơn mua nhẫn cho Trang Nghi đang đứng bên cạnh: “Ngày mai chị dành chút thời gian đi lấy nhẫn giúp em.”
Đường Họa Họa kích động cứ như người muốn cầu hôn là chính cô ấy: “Vậy là cậu thật sự có ý định cầu hôn Hạ học trưởng!”
Quý Ức liếc nhìn Đường Họa Họa, hỏi lại: “Chẳng lẽ cầu hôn cũng giả được à?”
Đường Họa Họa kích động trong chốc lát, sau đó đột nhiên lại ỉu xìu: “Nhưng mà Tiểu Ức, bây giờ cậu không gặp được Hạ học trưởng thì cầu hôn kiểu gì?”
“Nghĩ cách lừa anh ấy ra!” - Quý Ức thờ ơ đáp.
“Lừa như thế nào?” - Trang Nghi cũng gia nhập cuộc nói chuyện của Quý Ức và Đường Họa Họa.
“Đúng vậy, lừa như thế nào?” - Mắt Đường Họa Họa sáng lên, cô nghĩ rằng hẳn là Quý Ức đã có biện pháp tốt.
Quý Ức lắc đầu, thành thật đáp: “Còn chưa nghĩ ra.”
Đường Họa Họa lại ỉu xìu lần nữa.
----
Tuy ngoài miệng Quý Ức nói là còn chưa nghĩ ra, nhưng tối hôm đó, cô lại gọi điện nói cho Trần Bạch, Hàn Tri Phản, Mập ở Tô Thành và vợ chồng Bạc Hà, Lý Đạt về kế hoạch của mình. Sau đó nhờ bọn họ dùng bất kỳ biện pháp gì cũng được, miễn là có thể lừa Hạ Quý Thần ra.
Sau khi gọi điện xong, Quý Ức lập một cái group chat trên wechat, rồi mời tất cả mọi người tham gia.
Người đầu tiên gọi cho Hạ Quý Thần là Lý Đạt… Không có người bắt máy.
Tiếp theo chính là Trần Bạch, Hạ Quý Thần nhận cuộc gọi nhưng từ chối gặp cậu ta.
Mập hả hê cười nhạo Trần Bạch và Lý Đạt một trận, sau đó nói khoác vài câu trên group chat rồi mới lấy điện thoại điện cho Hạ Quý Thần.
Điện thoại được kết nối, vừa vang lên hai tiếng thì đã bị Hạ Quý Thần bấm tắt, sau đó Mập lại gọi một lần nữa, lần này điện thoại đổ chuông một hồi thì trong điện thoại vang lên câu nói “Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi hiện đang bận…”, nghe vậy, mọi người biết là Mập đã bị Hạ Quý Thần cho vào sổ đen. So với Trần Bạch và Lý Đạt, cậu ta còn thảm hại hơn.
Ba người lần lược bại trận bắt đầu họp mặt trong group chat, vừa phân tích nguyên nhân thất bại của mình, vừa thương lượng kế hoạch tiếp theo.
Ngay khi Trần Bạch đề nghị nên bắt cóc Quý Ức để đòi tiền chuộc của Hạ Quý Thần, từ đó lừa anh ta ra thì Hàn Tri Phản từ đầu đến giờ vẫn luôn im lặng trong group chat bỗng dưng gửi một dòng tin nhắn: “Đã hẹn được! Sau tám giờ ngày kia, ở Kim Bích Huy Hoàng!”
Trần Bạch: “?????”
Mập: “!!!!”
Lý Đạt: “!!!!”
Đường Họa Họa: “Wow, Hàn tổng giỏi quá!”
Trang Nghi: “Hàn tổng, anh quả thực là nam thần (*)!”
Bạc Hà: “Hàn tổng đúng là người đáng mặt cánh mày râu!”
Trần Bạch: “Hâm mộ.”
Mập: “Vô cùng hâm mộ.”
Lý Đạt gửi kèm theo một cái icon đáng thương: “Vợ ơi…”
Quý Ức: “Thật sự?”
Hàn Tri Phản: “Thật!”
Trần Bạch: “Hàn tổng, sao anh làm được vậy?”
Lý Đạt và Mập cũng đồng thời gửi tin nhắn: “Cùng câu hỏi.”
Có thể là Hàn Tri Phản đang bận xử lý công việc, cho nên không có trả lời họ trong group chat.
***
(*) Nam thần: ý chỉ những người đàn ông có nhiều ưu điểm khiến cho các cô gái hâm mộ, yêu thích.