Quý Ức khôi phục tinh thần, vội trả lời điện thoại: “Xin chào, tôi là Quý Ức, xin hỏi cô là Ninh Ngưng phải không?”
Ninh Ngưng ở bên phía kia điện thoại dường như bị lời nói của Quý Ức làm cho bất ngờ một hồi, lúc sau mới kinh ngạc lên tiếng: “Quý Ức?”
Ninh Ngưng không đợi Quý Ức trả lời, cô tiếp tục hỏi: “Quý Ức – nữ diễn viên chính trong bộ phim Cửu Trọng Cung?”
“…Vâng.” - Quý Ức trả lời. Sau một hồi im lặng, cô hỏi đến vấn đề chính: “Là thế này, tôi gọi cô là để hỏi về một người…”
“Người cô muốn hỏi là Hạ Quý Thần phải không?” - Quý Ức chưa nói xong thì Ninh Ngưng đã hỏi lại.
“Vâng…” - Quý Ức càng muốn hỏi về mối quan hệ giữa cô gái này và Hạ Quý Thần, nhưng những lời muốn nói cứ bị kẹt trong miệng cô, không thể nào phát ra thành lời được.
Cô và anh xa nhau một năm hơn, thời gian không dài nhưng cũng không xem là ngắn, có rất nhiều việc xảy ra đủ để thay đổi mọi thứ.
Quý Ức biết rõ bản thân mình đang sợ điều gì, cô im lặng một lúc, cuối cùng cũng vì thiếu tự tin nên cô nhẹ giọng hỏi vấn đề khác: “… Cô có cách nào để liên lạc với Hạ Quý Thần không?”
Quý Ức sợ mối quan hệ giữa Ninh Ngưng và Hạ Quý Thần không phải là mối quan hệ bình thường, sau khi hỏi xong cô sợ Ninh Ngưng sẽ không nói cho cô biết cách để liên lạc với Hạ Quý Thần nên vội vàng nói thêm: “Tôi tìm anh ấy có chút việc cần bàn…”
“Tôi có cách để liên lạc với anh ấy, nhưng mà, trước khi tôi nói cho cô biết cách liên lạc với anh ấy thì tôi có việc quan trọng hơn muốn nói với cô.” - So với tâm trạng bồn chồn của Quý Ức thì lời nói của Ninh Ngưng lại lưu loát, dứt khoát: “Không giấu gì cô, việc tối hôm nay Hạ Quý Thần gặp cô và cùng ăn tối là do một tay tôi sắp đặt, tôi không biết giữa hai người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Hạ Quý Thần đi không bao lâu thì trở về, anh ấy có chút giận tôi, tôi sợ anh ấy lại đi uống rượu nên vội vàng đuổi theo…”
Từ lời nói của Ninh Ngưng, Quý Ức có thể cảm nhận được mối quan hệ giữa cô và Hạ Quý Thần rất tốt.
Việc Hạ Quý Thần uống rượu cô đều có thể quản được.
Nếu nói trong lòng không ghen tị là giả dối, nhưng Quý Ức cũng có thể cảm nhận được quan hệ giữa Ninh Ngưng và Hạ Quý Thần không phải mối quan hệ giống như cô nghĩ, vì vậy cô không nói gì, chỉ im lặng nghe Ninh Ngưng nói.
“… Tôi đuổi theo anh ấy đến trước cửa quán rượu, đang định ngăn anh ấy thì đã có một cô gái trẻ trung xinh đẹp gọi anh ấy trước!”
Cô gái trẻ trung xinh đẹp… Quý Ức cau mày, trong lòng lại hoang mang.
“… Sau đó, không biết Hạ Quý Thần và cô gái ấy đã nói gì với nhau, sau đó thì cùng cô gái đó lên xe!”
Quý Ức cau mày lại.
“Tôi cứ nghĩ bọn họ sẽ tìm một quán café hoặc quán rượu nào đó để nói chuyện, nào ngờ sau khi tôi lén đi theo bọn họ thì phát hiện họ lại đi vào một khu nhà riêng!” - Ninh Ngưng nói đến đây thì như nghĩ ra được điều gì đó liền tiếp tục nói: “Nhưng mà cuộc gọi này đến thật đúng lúc, tôi đang rầu rĩ không biết phải làm sao, hay là…”
Mấy chữ “Cô đến xem thử” phía sau, Ninh Ngưng không hề nói ra thì Quý Ức đã nói lên bên tai: “Là khu nhà riêng nào?”
“Cô đợi tôi một chút, vừa rồi tôi không để ý, bây giờ tôi sẽ đi đến trước cửa xem…” - Cùng với những âm thanh từ lời nói của Ninh Ngưng, cô còn nghe tiếng bước chân đang chạy vội vã phát ra từ bên kia điện thoại.
Phía trước Đường Họa Họa vừa lái xe vừa nói chuyện điện thoại với Trang Nghi, giọng điệu trở nên hăng hái hơn khi nói đến khúc cao trào - buổi trưa lúc Quý Ức và Thiên Ca gặp mặt nhau: “Chị không biết Tiểu Ức lúc ấy ngầu thế nào đâu, quả thật trông rất giống nữ vương đó!”