Nhưng mà, tay Trang Nghi vừa chạm vào điện thoại thì Quý Ức giống như bị điện giật, cô thoáng giật mình rồi quay đầu nhìn Trang Nghi. Ngay sau đó, cô xoay người vội vàng chạy ra ngoài phòng bệnh, trên người cô vẫn còn mặc đồng phục bệnh nhân.
“Tiểu Ức!” Phản ứng của Quý Ức quá bất ngờ, Trang Nghi không kịp trở tay, đến khi cô phản ứng lại thì Quý Ức đã chạy đi mất rồi.
Trang Nghi vội vàng đuổi theo.
Quý Ức vẫn còn đang sốt, nhưng cô lại có thể chạy nhanh hơn cả người bình thường như Trang Nghi.
Mãi đến khi Trang Nghi thở hồng hộc đuổi tới cửa bệnh viện, thì Quý Ức đã leo lên một chiếc taxi.
Trang Nghi vội vàng bắt một chiếc taxi khác, đưa cho tài xế một ít tiền, nhờ bác tài nhất định phải đuổi theo chiếc xe chở Quý Ức.
Bây giờ đang là khoảng thời gian chạng vạng tối đúng vào giờ cao điểm, tình hình giao thông khá hỗn loạn, nên Trang Nghi vẫn chưa bắt kịp Quý Ức.
Mãi đến khi xe taxi chở Quý Ức dừng lại, cô mới giật mình nhận ra, nơi mà Quý Ức đến chính là nhà của Trần Bạch.
Xe chở Trang Nghi vừa dừng lại trước cổng khu nhà Trần Bạch, Quý Ức đã bước vào trong cửa lớn.
Cô vội vã xuống xe, đi vào theo.
Dọc theo con đường vào khu chung cư, quẹo trái quẹo phải vài lần, Quý Ức bước vào tòa nhà Trần Bạch ở.
Trang Nghi bấm thang máy đi đến tầng nhà Trần Bạch, lúc vừa ra khỏi thang máy, Quý Ức đã gõ cửa nhà Trần Bạch.
Trần Bạch ra mở cửa, vừa nhìn thấy bộ đồng phục bệnh nhân trên người Quý Ức, vẻ mặt cậu lộ rõ sự căng thẳng: “Quý tiểu thư? Cô sao thế? Bị bệnh hả?”
Dường như Quý Ức không nghe thấy lời Trần Bạch nói, cô mở to đôi mắt đen láy, nhìn thẳng Trần Bạch hỏi: “Vì những chuyện trên mạng nên anh ấy mới đi, có phải không?”
Trần Bạch ngẩn ra một lúc, sau đó cậu mở cửa nhà: “Quý tiểu thư, cô vào trước đã”.
Quý Ức vẫn đứng yên tại chỗ, không nghe thấy câu trả lời của Trần Bạch, nên cô vẫn cố chấp lặp lại câu hỏi của mình: “Vì Video đó nên anh ấy mới rời khỏi Bắc Kinh, đúng không?”
“Quý tiểu thư…”
Trần Bạch còn định nói vài lời để khuyên Quý Ức, mời cô vào nhà trước, nhưng cậu chỉ vừa mới gọi tên cô thì giọng của cô bỗng sắc bén lạ thường, Quý Ức cao giọng hỏi: “Vì những chuyện đó nên anh ấy mới đi, phải không?”
Môi Trần Bạch mấp máy, cậu đang định nói gì đó thì Trang Nghi vừa ra khỏi thang máy đã lắc đầu với cậu. Cô bước tới trước mặt Quý Ức, ôm lấy vai cô ấy, nhẹ nhàng đẩy cô ấy đi vào nhà Trần Bạch.
Sau khi đóng cửa lại, Quý Ức không đợi Trần Bạch bước vào phòng khách đã tiếp tục hỏi: “Tất cả những gì tôi vừa nói có đúng không?”
Có rất nhiều chuyện, lúc trước cô không có cách nào giải đáp. Rõ ràng hai người đang vui vẻ, sao tự nhiên lại phải rời xa nhau.
Mãi đến khi Video này xuất hiện, Quý Ức mới hoàn toàn hiểu ra, không đợi Trần Bạch trả lời, cô đã nói tiếp: “Vì chuyện đó nên anh ấy mới chuyển tôi sang truyền thông Hoàn Ảnh, đúng không?”
Trần Bạch mấp máy môi, nhìn ra ngoài cửa sổ.
“Anh ấy đã biết trước Video này sẽ bị tung ra, cho nên mấy người mới vội vàng quay Cửu Trọng Cung, vội vã xử lý chuyện của YC, giao thiệp gấp rút hơn. Thậm chí sau khi không áp chế được chuyện này, anh ấy lại nhanh chóng ra nước ngoài, đúng không?”
Quý Ức nói xong thì mắt cô cũng đỏ lên.