Thiên Ca còn chưa kịp hoàn hồn thì Trần Bạch đã mở miệng nói tiếp: “Cho nên, đúng như những gì mà Thiên Ca tiểu thư và Lý Dao Dao tiểu thư đã nói trong đoạn ghi âm vừa nãy, chỉ vì muốn đưa Quý Ức vào chỗ chết cho nên Thiên Ca tiểu thư đã cố ý tiết lộ tin tức cho phóng viên, bên cạnh đó, cô còn phái một nhóm fans hâm mộ đến gây rối, bao vây Quý Ức, khiến cho bà Quý bị thương?”
Nghe Trần Bạch nói những lời này, cả người Thiên Ca thoáng chao đảo.
Không đúng, sao cô chỉ lo tức giận với Lý Dao Dao mà quên chuyện chính cơ chứ?
Sau khi kết thúc chương trình nghệ thuật tổng hợp lần đó, cô đã mua chuộc được bộ phận an ninh của phim trường, bảo bọn họ xóa hết tất cả các đoạn băng ghi hình của camera giám sát tại thời điểm đó.
Với khả năng của Lý Dao Dao thì không thể nào khôi phục được số băng ghi hình kia, nhưng trong điện thoại của cô ta lại có đoạn Video vừa rồi, vậy thì có thể khẳng định là có người đã bảo cô ta lưu nó vào điện thoại từ trước.
Lý Dao Dao không đứng về phía cô, mà đứng về phía Quý Ức. Quý Ức lại là diễn viên của YC, mà YC lại là công ty của Hạ Quý Thần… Thời còn học cấp 3, Hạ Quý Thần cũng là một cao thủ máy tính…
Trong lúc cô và Lý Dao Dao giằng co thì Trần Bạch lại đứng dậy nói.
Cô cứ cho rằng cậu ta vì nghĩ cho nghệ sĩ của công ty mình, cho nên mới đứng ra giải thích. Thế nhưng bây giờ nghĩ lại, thì dường như không phải như vậy. Lúc đầu, sở dĩ Trần Bạch cho phát đoạn ghi âm kia là vì cậu ta muốn đợi đến lúc cô bị vạch trần thì sẽ thêm dầu vào lửa...
Còn về Lý Dao Dao, cô ta là người mà cô phái đến làm nội gián bên cạnh Quý Ức. Thế nhưng cô ta lại ghi âm đoạn đối thoại của cô ta và cô, vậy có nghĩa là… bắt đầu từ lúc đó, cô ta đã phản bội cô.
Hóa ra… Lý Dao Dao đã sớm bị Hạ Quý Thần mua chuộc.
Hạ Quý Thần biết rõ chuyện cô ăn cắp bản quyền diễn xuất của Quý Ức từ trước. Nhưng lúc đó anh ta không ngăn cản, chính là vì muốn để cô đào hầm tự chôn mình.
Từ lúc bắt đầu, trong lúc cô bày mưu hãm hại Quý Ức, anh ta đã sắp đặt một âm mưu còn lớn hơn cô dự tính, mà mục đích của anh ta chỉ là vì muốn giúp Quý Ức…
Nghĩ đến đây, Thiên Ca từ từ quay đầu nhìn về phía Hạ Quý Thần ngồi cách đó không xa.
Chuyện đã đến nước này, bầu không khí tại hiện trường đang sôi lên, thế nhưng dường như anh ta không chút quan tâm, hoàn hoàn không có bất kỳ hứng thú nào đối với sự cố đột ngột xen ngang buổi lễ trao giải chương trình truyền hình.
Có vẻ như là đã nghịch điện thoại đến phát chán, sau khi bỏ di động vào túi áo, anh ta bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.
Ánh đèn tại hiện trường buổi lễ chiếu vào mặt anh ta, khiến cho từng đường nét trên khuôn mặt anh ta trở nên vô cùng dịu dàng, bỏ hẳn đi sự xa cách lạnh lùng thường ngày hơn nữa thái độ lúc này còn rất nhẹ nhàng. Trông anh ta bây giờ cứ như một kiệt tác vô cùng hoàn mỹ, vừa vô hại lại vừa rất đẹp.
Nhưng khi nhìn thấy Hạ Quý Thần lúc này, trong lòng Thiên Ca lại sinh ra cảm giác sợ hãi.
Quý Ức cầm bánh su trên tay, ngẩng đầu nhìn màn hình lớn trong bách hóa. Tất cả những chuyện vừa phát sinh khiến cô kinh ngạc đến mức quên cả việc hít thở.
Cô không ngốc, Thiên Ca đã có thể đoán ra được thì cô cũng có thể đoán ra được.
Bởi vì Thiên Ca cứ đứng ngây ra đó mà nhìn Hạ Quý Thần, cho nên máy quay tại hiện trường cũng thay đổi phương hướng theo tầm mắt của cô ta.
Giữa hiện trường ồn ào, náo động, hình ảnh Hạ Quý Thần yên tĩnh nhắm mắt đột ngột rơi vào mắt Quý Ức.
Bàn tay đang cầm bánh của cô bất chợt run lên, bánh trên tay cô cũng vì thế mà rơi xuống đất.
Quý Ức bình tĩnh nhìn Hạ Quý Thần trong màn hình, ánh mắt cô bắt đầu dao động, ngay sau đó, cả người cô cũng bắt đầu run lên. Một lúc lâu sau, cô bất chợt giơ tay che miệng mình.
Hóa ra, sự thật không giống như cô nghĩ, cho đến bây giờ, Hạ Quý Thần chưa từng có ý định bỏ rơi cô, từ đầu đến cuối, anh ấy vẫn luôn giúp cô…