Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Đêm nay, hắn vốn là có hẹn cùng một vài người trong đoàn phim “Tam thiên si” để thảo luận kịch bản, nhưng mọi người thảo luận chưa được bao lâu thì điện thoại của hắn lại vang lên tiếng “ting ting”.
Bởi vì tất cả đều là thông báo nhắc nhở của WeChat nên hắn cũng không quá để ý, nghĩ rằng chắc không phải chuyện gì quan trọng nên liền điều chỉnh điện thoại về chế độ rung, sau đó tiếp tục thảo luận cùng mọi người.
Đại khái qua nửa giờ đồng hồ, điện thoại di động trong túi lại rung lên.
Hắn biết là có người gọi đến nên vừa lấy điện thoại từ trong túi ra, vừa tiếp tục nhấn mạnh một chỗ bất hợp lý trong kịch bản với người biên kịch.
Trong lúc nói chuyện, hắn hơi cúi đầu nhìn lướt qua màn hình điện thoại, lúc nhìn thấy ba chữ “Đường Họa Họa”, ấn đường của hắn khẽ nhúc nhích một chút, đáy lòng thì có chút buồn bực, mới mùng 1 tết, Đường Họa Họa tìm hắn làm gì?
Hạ Qúy Thần trực tiếp ấn nút nghe, đợi đến khi hắn nói xong những lời mình muốn nói với mọi người thì mới đưa điện thoại lên bên tai, “uy” một tiếng.
Đường Họa Họa ở đầu bên kia, vừa mới nghe thấy hắn nói, lập tức sốt ruột cùng hốt hoảng, mở miệng: “Hạ học trưởng, em không liên lạc được với Tiểu Ức, em sợ cậu ấy trong lòng không thoải mái sẽ làm ra chuyện gì đó …..”
Hạ Qúy Thần nghe được hai chữ “Tiểu Ức”, động tác cầm bút vẽ vẽ gạch gạch trên kịch bản liền ngừng lại, giây tiếp theo hắn liền nói câu “Xin lỗi” với mọi người, sau đó đá văng ghế dựa ra sau, cầm điện thoại ra khỏi phòng họp.
Đợi đi đến chỗ vắng vẻ, Hạ Qúy Thần mới mở miệng lần nữa: “Sao lại thế này?”.
“Là Lâm Nhã, Lâm Nhã đăng tải một số hình ảnh về Tiểu Ức rồi nói hươu nói vượn rất nhiều chuyện, lúc em biết được liền nói cho Tiểu Ức, nhưng cậu ấy lại không để ý đến em, em sợ tâm tình cậu ấy không tốt nên vẫn luôn nhắn tin qua WeChat an ủi cậu ấy, vậy mà cậu ấy vẫn không có trả lời lại, em có chút không yên tâm nên liền gọi điện cho cậu ấy, kết quả lại không có ai nghe máy ….”
Đường Họa Họa ở trong điện thoại lải nhải một đoạn rất dài, Hạ Qúy Thần lập tức nắm lấy trọng điểm: “Lâm Nhã đăng cái gì?”.
“Nửa giờ trước, em đã gửi qua cho anh ….”
Đường Họa Họa mới nói được một nửa, Hạ Qúy Thần một từ cũng không có đáp lại, trực tiếp ngắt điện thoại, sau đó mở WeChat ra.
Hắn không để ý tới tin nhắn của những người khác mà hắn chưa đọc, chỉ lo tìm tin nhắn của Đường Họa Họa.
Lúc Hạ Qúy Thần nhìn thấy ảnh chụp, ánh mắt liền lạnh xuống, mỗi lần lướt qua một bức hình, mặt mày hắn càng thêm âm trầm, đến cuối cùng còn giống như có thể nổi bão bất cứ lúc nào.
Lâm Nhã cư nhiên không biết thay đổi, còn dám làm chuyện như thế này đối với cô?
Đáy mắt Hạ Qúy Thần xẹt qua một tia sắc bén, giây tiếp theo hắn liền tìm số điện thoại của Qúy Ức, sau đó gọi đi.
So với Lâm Nhã, hiện tại cô mới là người cần hắn quan tâm nhất …..
Nhưng khi hắn gọi điện cho cô, điện thoại còn chưa có kết nối thì đã bị cắt đứt.
Hắn thử lại rất nhiều lần mà vẫn không được, đến khi hắn nghĩ là chắc điện thoại mình có vấn đề thì mới chợt nhớ tới, sau khi hắn cùng cô náo loạn ở khách sạn Bốn Mùa, ngày hôm sau cô liền cho số hắn vào danh sách đen.
Hạ Qúy Thần thu hồi di động, sải bước trở lại phòng họp, định kêu thư ký đưa điện thoại cho hắn mượn một chút, nhưng chưa có cầm lấy điện thoại của thư ký thì hắn lại nghĩ tới, Qúy Ức sau khi nhìn thấy hình ảnh mà Lâm Nhã đăng lên, tâm tình lúc này nhất định rất không thoải mái.
Lúc sinh viên trong trường được về nhà nghỉ đông, ở trước cổng trường cô rõ ràng nhìn thấy hắn nhưng lại bỏ của chạy lấy người, điều này chứng tỏ cô căn bản không muốn nhìn thấy hắn.