Editor: Hồng Phan – Virgo
Beta: Stuki^^
Lâm Nhã tận mắt nhìn thấy Qúy Ức bị hai thanh niên kéo vào trong khu dạy học bị bỏ hoang, cô ta đứng tại chỗ một lúc lâu, xác định Qúy Ức thật sự bị nhốt ở trong không ra được thì mới trở về ký túc xá, leo lên giường tiếp tục ngủ.
Không biết ngủ được bao lâu, Lâm Nhã đột nhiên bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Lâm Nhã vẫn còn buồn ngủ, cô ta quét mắt nhìn điện thoại, lúc vừa nhìn đến tên hiển thị trên màn hình, cả người lập tức tỉnh táo.
Lâm Nhã trước tiên ngồi dậy, sau đó nhìn một vòng trong phòng, trong phòng không có ai, Đường Họa Họa cùng Bạc Hà không biết đã ra ngoài từ lúc nào. Lúc này cô ta mới tiếp điện thoại, giọng điệu vô cùng cung kích mà khách sáo: “Thiên Ca tiểu thư, cô khỏe”.
Cách vài giây, đầu dây bên kia mới vang lên một giọng nói ôn nhu lại dễ nghe: “Chuyện tôi an bài cho cô, làm thế nào rồi?”.
“Thiên Ca tiểu thư yên tâm, sự tình đã sắp xếp thỏa đáng, hai giờ trước cô ta đã bị nhốt ở khu dạy học bỏ hoang”. Lâm Nhã mang theo vài phần lấy lòng, đem tình huống trước đó miêu tả lại kỹ càng, tỉ mỉ: “Tôi chính mắt thấy cô ta bị hai người kia kéo vào bên trong khu dạy học bỏ hoang, chỗ đó bình thường đều không có người ra vào, cho nên chỉ cần chúng ta không thả người, đừng nói là tới 12 giờ trưa hôm nay, cho dù có đến 12 giờ trưa ngày mai cũng không thành vấn đề”.
Trong điện thoại, lúc Thiên Ca nghe được Lâm Nhã nói những lời này thì rất hài lòng, khẽ cười một cái: “Tốt, khi nào tôi có chuyện lại sẽ tìm cô”.
Lâm Nhã thấy Thiên Ca muốn ngắt điện thoại, vội vàng mở miệng: “Thiên Ca tiểu thư”.
“Ừ?”.
Lâm Nhã do dự một lát mới ấp a ấp úng lên tiếng: “Thiên Ca tiểu thư, lúc trước cô nói với tôi, nếu tôi giúp cô làm tốt chuyện này, nhân vật hiện tại của Qúy Ức sẽ là của tôi …..Tôi muốn biết, tôi đã làm tới mức này rồi, chuyện này cũng coi như là xong rồi sao?”.
“Cô nói chuyện này sao ….” Giọng điệu Thiên Ca kéo dài, giống như là bừng tỉnh: “….. Cô yên tâm, 9 giờ mà Qúy Ức không có đến được thì sẽ không có cách nào quay, đạo diễn Lương lúc đó khẳng định sẽ không hài lòng, nếu chờ đến 12 giờ mà cô ta còn chậm chạp không có tới, nhất định đạo diễn Lương sẽ đổi người, đến lúc đó tôi liền đề cử cô, cô cứ chờ tin tức tốt từ tôi”.
Lâm Nhã tức khắc cười tươi như hoa: “Cám ơn cô, Thiên Ca tiểu thư”.
Thiên Ca ở đầu kia điện thoại không có nói nữa, trực tiếp ngắt điện thoại.
Ký túc xá trở lại trở về an tĩnh như lúc đầu, Lâm Nhã buông di động, khóe môi cong lên đầy đắc ý.
Tuy rằng lần trước nghỉ phép ở suối nước nóng, cô ta không có chiếm được chỗ tốt từ Qúy Ức, nhưng hiện tại, cô ta lập tức có thể đoạt được nhân vật của Qúy Ức, lại còn là tác phẩm của đạo diễn Lương, cái này coi như là không uổng công lúc trước cô ta nhẫn nhịn chịu nhục.
Vừa nghĩ Lâm Nhã vừa không nhịn được mà cười ra tiếng, khóe mắt của cô ta đều dào dạt sự đắc thắng. Lâm Nhã thản nhiên xốc chăn lên, vừa mới chuẩn bị xuống giường đi rửa mặt, cửa phòng ký túc xá bỗng nhiên bị ai đó dùng sức đá văng ra.