Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Cho đến trước mắt, thủ đoạn mà hắn có thể dùng để phân cao thấp với Phần Thiên Kim Viêm kia chính là ba cỗ lực lượng, Thanh Viêm, Tử Lôi và cánh tay Kỳ Lân...  

             Bên trong một gian phòng mờ tối, Trác Uyên khoanh chân ngồi trên mặt đất, lẳng lặng suy tư, phân tích sự chênh lệch thực lực giữa hai bên.  

             Ba cỗ lực lượng này thì cùng một trình độ với Kim Viêm kia, nhưng điều duy nhất còn thiếu chính là sự chênh lệch đẳng cấp. Tử Lôi chia làm mười hai tầng, bây giờ nhiều lắm thì hắn cũng chỉ có thể phát huy ra uy lực của tầng bốn, năm. Thế nhưng nhìn Diệp Lân kia ra tay, chỉ sợ việc tinh luyện Kim Viêm của hắn ta đã gần như thuần túy, ít nhất phải ngang hàng với uy lực của Tử Lôi tầng sáu trở lên!  

             Mà hắn lại chưa từng chính thức khai phá lực lượng của Thanh Viêm và cánh tay Kỳ Lân!  

             Cứ như vậy, nhất thời có thể thấy được ưu và khuyết điểm của hai bên trong trận chiến sống còn này. Diệp Lân thắng ở chiều sâu, mà hắn thắng ở chiều rộng. Nói một cách khác, hắn chính là tạp mà không tinh.  

             Nhìn thì có vẻ như nhiều thủ đoạn đến kinh ngạc, nhưng lại không có một món nào có thể cầm ra để liều mạng với tiểu tử kia.  

             Lại thêm cùng là Thiên Long Hồn, chắc chắn tiểu tử kia sẽ thành thạo hơn hắn nhiều, mà hắn mới chỉ đang ở giai đoạn tìm tòi. Cứ như vậy, hai đại vương bài của hắn đều bị đối phương chèn ép gắt gao. Để thắng trận chiến này, cho dù thật sự gặp được vận may cũng chưa chắc có thể thắng được!  

             Chỉ có điều, mặc dù sau khi phân tích ra, hắn hoàn toàn ở thế yếu, nhưng hắn còn có một ưu thế lớn mà bất kể thế nào Diệp Lân cũng không thể có được, đó chính là thủ đoạn của hắn ta quá đơn điệu, đều lấy từ chỗ Long Tổ. Trong khi thủ đoạn của hắn thì trăm hoa đua nở, của đại cao thủ nào cũng có một ít, mặc dù phức tạp không tinh, nhưng vẫn thắng ở chỗ đông đảo. Mà đông đảo thủ đoạn dung hợp, tất nhiên sẽ tạo ra hiệu quả mới, thế tấn công tầng tầng lớp lớp!  

             Nghĩ tới đây Trác Uyên không khỏi cảm thán, hắn đúng là giống với vị sư phụ chưa từng gặp mặt của mình, Cửu U Ma Đế. Tất cả ghi chép bên trong Cửu U Bí Lục đều là tuyệt học của người khác, không có một cái nào là của chính Cửu U Ma Đế. Đến cả Thiên Ma Đại Hóa Quyết, bản thân lão ta cũng chỉ mới sáng chế ra môn công pháp này, còn chưa kịp luyện.   

             Nhưng dù vậy, nhờ vào thu nhặt sở trường của người khác, lão ta vẫn có thể trở thành một trong tam đế mạnh nhất thượng cổ. Tình cảnh này không phải rất giống với tình cảnh hiện tại của hắn sao?  

             Phong phú mà không tinh!  

             Thế nhưng có ví dụ thành công của tiên sư bày ở nơi đó, hắn tin tưởng sau khi hắn thông hiểu đạo lý của tất cả những tuyệt học này, chưa chắc đã thua kém tuyệt học long tộc chính tông của Diệp Lân kia!  

             Tạp chủng chúng ta, cũng có thể trở nên nổi bật!  

             Hừm, có phải hơi quá cực đoan không nhỉ? Cho dù chưa từng được chỉ bảo tu luyện chính tông, cũng không cần phải tự so mình với tạp chủng, quá ti tiện...  

             Da mặt Trác Uyên có hơi run lên. Hắn nhất thời loại bỏ tạp niệm, khẽ nhắm hai mắt lại, tĩnh tâm huy động năng lượng trong cơ thể, bắt đầu dung hợp từng cái một.  

             Trong đầu Trác Uyên, cự long kia cũng đang nhắm chặt mắt rồng, từng luồng hào quang bảy màu chuyển động toán loạn trên người nó. Thế nhưng rất nhanh sau đó, hào quang bắt đầu thu lại, một ngọn lửa màu xanh chậm rãi hiện lên trên đầu rồng kếch xù, lóe một cái rồi biến mất, tiếp theo lại có tia chớp màu tím lập lòe trên người nó.  

             Tiếp theo đó, từng luồng sáng đỏ chói lọi vụt sáng trước người cự long kia. Thỉnh thoảng, từng dòng khí đen lại bò lên thân thể cự long, nhưng chỉ trong nháy mắt lại lặn xuống, biến mất không còn tăm hơi!  

             Cứ như vậy, Trác Uyên tĩnh tâm tĩnh khí, thăm dò đạo luyện hóa Thiên Long Hồn thuộc về chính hắn...  

             Cùng lúc đó, bên trong một gian phòng trọ đóng chặt cửa của Thái Thanh Tông, Diệp Lân cũng đang lẳng lặng bó gối ngồi tương tự Trác Uyên, hơi nóng cuồn cuộn phiêu đãng quanh thân, ngưng tụ không tan.  

             Trong đầu của hắn ta là một biển lửa màu vàng kim, một con cự long đang giương nanh múa vuốt, bay lượn bên trong biển lửa này, trong đôi mắt rồng tràn đầy vẻ hung ác!  

             "Hừ hừ hừ... Rồng chính là loài vật hung mãnh, mạnh mẽ kiên cường. Trong thiên hạ không có ai hiểu rõ đạo lý này hơn sư phụ ta. Cũng chỉ khi phối hợp Phần Thiên Kim Viêm này của ta, Thiên Long Thần Hồn mới có thể phát huy ra uy lực mạnh nhất. Trác Uyên, kẻ cũng nắm giữ Thiên Long Thần Hồn như ngươi có thể phát huy được một, hai phần mười uy lực của thần hồn hay không, ta đây mỏi mắt trông chờ!"  

             Diệp Lân lẩm bẩm lên tiếng, khóe miệng xẹt qua một độ cong tà dị, hai mắt chưa mở ra nhưng trên mặt đã tràn đầy vẻ tự tin. Cứ như hắn ta đã nắm chắc thắng lợi trong trận chiến này!  

             Bên ngoài, Võ Thanh Thu đi qua trước cửa phòng hắn ta, không khỏi nhìn thoáng qua cánh cửa đang đóng chặt kia, bật cười lắc đầu.  

             Bên cạnh hắn ta là một tên đệ tử khác của Thái Thanh Tông, trong mắt tràn đầy vẻ ngạc nhiên: "Người ngày thường lười biếng như tiểu sư đệ, lần này lại muốn bế quan tu luyện? Thật đúng là mặt trời mọc ở đằng tây!"  

             "Ha ha ha... Ai bảo hắn ta tìm đến đối thủ trời sinh của mình? Nếu đổi lại là ngươi, có lẽ cũng giống vậy thôi!" Võ Thanh Thu bất giác cười khẽ một tiếng, lắc đầu rời khỏi nơi này: "Được rồi, chúng ta đi thôi, đừng quấy rầy hắn ta thanh tu. Đại chiến ba ngày sau cực kỳ quan trọng với hắn ta. Nếu bởi vì chúng ta quấy rầy, chọc cho hắn ta mất hứng, có lẽ một thân lửa giận kia đều sẽ đổ hết trên người ngươi đấy!"  

             Vừa nghĩ tới thực lực khủng bố của Diệp Lân, người kia bất giác rụt đầu, bị dọa đến mức hai chân vội vàng tăng tốc, đi theo nhịp bước của Võ Thanh Thu, trong miệng lẩm bẩm: "Hai chúng ta đều quấy rầy hắn ta, vì sao lửa giận của hắn ta đều hát hết trên người ta chứ?"  

             "Chuyện đó còn cần phải nói sao, tất nhiên là vì ta là sư huynh của hắn ta, có giao tình với hắn ta, ha ha ha..." Võ Thanh Thu xem như chuyện đương nhiên mà cười to lên. Người kia nghe xong lại bất giác bẹp miệng, bất đắc dĩ lắc đầu, liên tục cười khổ.  

             E rằng tiểu quái vật này cũng chỉ cho Võ sư huynh mặt mũi...  

             Mặt khác, ở nơi ở của Thiên Địa Chính Nghĩa Tông, Triệu Đức Trụ đang tiến hành bố trí cho trận đấu khiêu chiến ba ngày sau: "Các sư đệ, trận chiến ba ngày sau, mười người có thần hồn mạnh nhất của Kiếm Thần Tông đều đã bị thương, không thể tạo thành uy hiếp được nữa. Mấu chốt ngay tại chỗ Ma Sách Tông, mà mấu chốt của Ma Sách Tông thì lại ở trên người tên quái vật Trác Uyên kia. Chỉ cần đánh bại hắn, tất cả mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay chúng ta, không thành vấn đề!"  

             "Thế nhưng sư huynh, trên người tiểu tử kia lại có Thiên Long Thần Hồn ngang hàng với hai vị chí tôn, quả thực rất khó đối phó, không biết sư huynh có diệu kế gì không?" Nghe được lời này, một tên đệ tử nhướn mày, lo âu nói.  

             Lông mày Triệu Đức Trụ cũng nhăn lại thật chặt, sắc mặt nghiêm nghị trầm ngâm nửa ngày. Đột nhiên đồng tử hắn ta ngưng tụ, ồm ồm nói: "Yên tâm đi, ta đã có một kế cực hay. Cho dù Thiên Long Hồn có lợi hại hơn nữa cũng chỉ là một thú hồn mà thôi. Mặc dù là Thần thú biến thái, nhưng chỉ cần là thú hồn, một cá thể đơn độc, chúng ta sẽ có biện pháp bắt lấy hắn. Cho nên, ta định dùng Tỏa Hồn Trận, khóa kín hắn ở bên trong, các ngươi thấy thế nào?"  

             "Cái gì, Tỏa Hồn Trận?"  

             Đồng tử tất cả mọi người ở đây không nhịn được co rụt lại, không khỏi đồng loạt hít sâu một hơi, sắc mặt bỗng dưng ủ rũ liếc nhìn nhau, mặt mũi tràn đầy khó xử.  

             Có một đệ tử lo sợ trong lòng, cất tiếng: "Sư huynh, mặc dù Tỏa Hồn Trận có khả năng chế trụ quái vật kia, nhưng cũng cần chúng ta mạo hiểm tính mạng, thả thần hồn của mình ra, hóa thành khóa sắt cuốn lấy hắn. Nếu như sơ ý một chút, bị hắn phá vỡ trận thức, thần hồn chúng ta sẽ bị diệt sạch trong chốc lát! Đây cũng không phải là chỗ liều mạng, không đáng..."   

             "Quỷ nhát gan, cút!"  

             Nhưng mà, còn chưa đợi người kia nói xong, hai mắt Triệu Đức Trụ đã trợn trừng, chửi ầm lên: "Hừ, các ngươi đừng quên chúng ta là ai? Chúng ta là đệ tử của Thiên Địa Chính Nghĩa Tông! Ở thời điểm các đại tông môn chính đạo như Thái Thanh Tông đều không tuân thủ giới luật của chính đạo, cùng một giuộc với ma đạo, cũng chỉ có chúng ta mới có thể gánh vác trách nhiệm giữ gìn chính đạo trường tồn. Nếu như lúc này chúng ta không thể ngăn cản tiến trình của Ma Sách Tông thì sẽ xảy ra chuyện đáng sợ đến mức nào chứ?"  

             "Trong thượng tam tông mạnh nhất Tây Châu có hai tông là ma đạo! Trời ạ, đây chẳng phải là tiết tấu ma đạo muốn nhất thống Tây Châu ư, sao chúng ta có thể để chuyện đó xảy ra?"  

             Triệu Đức Trụ dõng dạc, quang minh lẫm liệt khiển trách đệ tử, vẻ mặt tên đệ tử kia cũng vô cùng hổ thẹn, nhưng vẫn có chút không yên lòng: "Thế nhưng... Nếu chúng ta liều mạng vẫn không thể ngăn cản được thì sao?"  

             "Sẽ không! Ngươi nhớ kỹ cho ta, tà không thể thắng chính. Có Triệu Đức Trụ ta ở đây, chúng ta nhất định che đậy được (1)!" Triệu Đức Trụ mạnh mẽ quơ nắm đấm, vẻ mặt kiên định, truyền bá lòng tin tất thắng cho mọi người.  

             (1) Đoạn này có chơi chữ, Triệu Đức Trụ là赵德柱, pinyin là Zhàodézhù, còn che đậy được là罩得住, pinyin là zhào dé zhù, đọc giống hệt nhau.  

             Hình như thật sự bị chính khí của hắn ta lây nhiễm, sau khi những đệ tử còn lại ngây người nửa giây cũng mạnh mẽ giơ nắm đấm lên, hét lớn: "Chính khí trường tồn, chính nghĩa tất thắng, chính khí trường tồn, chính nghĩa tất thắng..."  

             m thanh núi rung biển gầm, thế không thể đỡ. Tất cả mọi người giống như uống máu gà, điên cuồng hô to...  

             Cứ như vậy, mỗi tông môn đều tự mình chuẩn bị cho trận đối chiến sắp đến, có nơi thì phải giữ vững danh vị của mình, có nơi lại muốn kéo người khác xuống, thế chân vào đó, cũng có nơi chỉ đơn giản vì một chữ, chiến!  

             Kít kít!  

             Sau ba ngày, theo tiếng cánh cửa bị chậm rãi đẩy ra đầy thanh thúy, dưới cái nhìn chăm chú trịnh trọng của tất cả mọi người, bóng dáng Trác Uyên khoan thai bước ra từ trong phòng, đồng tử lóe lên tia sáng, khí thế mạnh mẽ thình lình phóng ra, không ngờ đã thành công đột phá, trở thành tu giả Thần Chiếu cảnh tầng bốn.  

             Có điều, mặc dù chỉ đột phá một tầng, nhưng ánh mắt mọi người nhìn về phía Trác Uyên lại tràn đầy vẻ kinh dị.  

             Không biết làm sao nhưng hình như đồng tử của hắn càng đen nhánh hơn trước kia, hơn nữa còn có năng lượng cuồn cuộn đáng sợ, giống như bất cứ lúc nào cũng muốn tràn ra, cho đám người một loại cảm giác cực kỳ nguy hiểm!  

             "Trác Uyên, ngươi... Sao rồi?"  

             Lông mày Dương Sát không nhịn được run lên, nhìn chằm chằm Trác Uyên một hồi lâu, trong lòng lại cảm giác như đang nhìn một người khác. Chỉ trong thời gian ba ngày ngắn ngủi, sau khi xuất quan, dường như khí chất toàn thân của Trác Uyên đã có một chút biến hóa, giống như vừa tiến hành thoát thai hoán cốt.  

             Mí mắt Trác Uyên bất giác nhảy lên, tự nhìn mình từ trên xuống dưới một chút, vẻ mặt kỳ quái nhìn về phía đám người, hình như hoàn toàn không tự ý thức được: "Làm sao vậy, ta không phải là ta trước kia sao!"  

             Chỉ trong nháy mắt, khí chất của Trác Uyên lại quay về như lúc trước. Đám người bất giác ngơ ngẩn nhìn nhau, trong mắt đầy mê mang, chẳng lẽ vừa rồi mấy người bọn họ xuất hiện ảo giác sao?  

             Tại sao trong nháy mắt đó, từ trên người Trác quản gia lại tỏa ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt như muốn hủy diệt tất cả thế!  

             Dương Sát trầm ngâm một chút, nhìn về phía Trác Uyên, thử dò xét hỏi: " y... Trác Uyên, rốt cuộc lần bế quan này ngươi đã làm những gì? Trận đối chiến với Diệp Lân hôm nay ngươi có nắm chắc không?"  

             "Ta cũng không rõ nữa!"  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!