“Ha ha ha... tiểu gia hỏa, ngươi không cần hoảng sợ, vừa rồi lão phu đã nói, không phải đến đối phó ngươi. Hơn nữa ngươi cũng nhìn thấy rồi, thứ già đó ta đã thay ngươi giết hắn rồi. Điều này chứng tỏ lão phu đứng bên phía ngươi, đúng không!”
Trác Uyên vẫn giữ nguyên bộ dạng cẩn trọng dè dặt, Hắc Nhiêm chí tôn bất giác cười thành tiếng, hài hước nói.
Trác Uyên nảy sinh nghi ngờ trong lòng không dám tin hoàn toàn, trước khi chưa hiểu rõ về tính cách của vị chí tôn này, hắn sẽ không dám tùy tiện tin lời lão ta nói. Nói gì đi chăng nữa thì vị chí tôn này cũng là người trong ma đạo.
Mọi người đều biết, thứ gọi là ma đạo biến hóa!
Nếu lỡ vị chí tôn này thích đi tìm đối thủ thì sao, là trong lúc ngươi thoải mái thả lỏng cảnh giác, vui mừng quá đỗi mà một chiêu giết chết ngươi, nhìn bộ dạng hết sức kinh sợ của ngươi, vậy ai mới nói đúng?
Điều này không liên quan đến sức mạnh, chỉ liên quan đến tính cách!
Vì thế tuy rằng ngoài mặt Trác Uyên thể hiện sự cung kính nhưng trong lòng vẫn cảnh giác như cũ, khom mình hành lễ: “Trác Uyên không dám, tạ chí tôn đã ra tay giúp đỡ!”
“Không phải lão phu đã sớm nói rồi sao, vốn dĩ lão phu muốn bảo vệ ngươi một mạng, nhưng lại đến một chuyến công cốc... Haiz, bỏ đi, tiểu tử ngươi thật cẩn thận!” Tuy rằng Hắc Nhiêm chí tôn không còn thấy biểu cảm cảnh giác của Trác Uyên nữa nhưng cơ thể vẫn cứng ngắc, nên biết trong lòng hắn vẫn cảnh giác vô cùng cao, lão ta bất đắc dĩ lắc đầu, tiếng cười cũng mất đi.
Trác Uyên đảo hai mắt, ngẩng đầu nhìn lão ta, nhẹ nhàng nói: “Chí tôn đại nhân, nếu như ngươi không có chuyện gì, thì có phải ta có thể đi rồi không?”
Trác Uyên nói xong chuẩn bị ôm theo hai cô nàng rời đi!
“Quay lại!”
Hắc Nhiêm chí tôn chưa kịp để hắn xoay người, bất lực nhìn hắn, tức đến bật cười thành tiếng: “Lão phu đáng sợ vậy sao, ngươi đã vội vã muốn chạy?”
“Vâng, chí tôn đại nhân, không phải ngươi nói ngươi không phải vì đối phó ta mà đến sao, chỉ muốn bảo vệ mạng của ta. Bây giờ mạng của ta đã được bảo vệ rồi, thủ phạm cũng bị ngươi giải quyết rồi, ngươi vẫn còn chuyện gì sao?” Trác Uyên hơi sửng sốt, lời lẽ dĩ nhiên.
Hắc Nhiêm chí tôn không những không tức giận mà ngược lại còn cười, lão ta bất lực trợn mắt, gật đầu nói: “Tiểu tử được lắm, như vậy đã muốn chuồn mất. Nhưng mà lão phu bảo vệ mạng ngươi, ngươi cứ như vậy mà đi, hợp lý sao?”
“Khụ... Chí tôn đại nhân, là ngươi nói ngươi đã đến một chuyến công cốc. Không cần biết ngươi có ra tay hay không, mạng này của ta cũng đã được đảm bảo. Vì thế... cảm ơn ngươi đã quan tâm, nhưng chưa thể tính là ân nhân cứu mạng!” Trác Uyên hạ quyết tâm, giống như ngày càng nắm được mạch của vị Hắc Nhiêm chí tôn này.
Lần này lão ta xuất hiện tuyệt đối là đặc biệt đi tìm hắn, hơn nữa nhất định là có chuyện muốn hắn làm, nếu không sẽ không luôn miệng nói ơn cứu mạng mãi không thôi!
Như vậy có thể nói, bọn họ nhất định phải làm chuyện này, chỉ là khó mở miệng.
Hắc Nhiêm chí tôn trầm lặng suy nghĩ một hồi, đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, hai mắt lập tức sáng rực, nhàn nhã nói: “Đúng rồi, lần này lão phu giúp ngươi giải quyết Lỗ trưởng lão kia, cũng coi là giúp ngươi một tay, chứ không phải quản chuyện bao đồng. Ngươi nghĩ xem, nếu như lão ta chết trong tay ngươi, kiểu gì cũng đắc tội Ngự Thú Tông. Nhưng chết trong tay lão phu không giống, là lão phu đang chấp hành quy củ, Ngự Thú Tông sẽ không thể nói gì...”
“Nhưng mà bọn họ vẫn sẽ tính sổ lên đầu ta, có gì khác biệt chứ?” Trác Uyên cau mày, nhẹ giọng nói: “Trừ phi ngươi san bằng Ngự Thú Tông, vậy thì ta yên tâm nhận phần tình này của ngươi!”
Hắc Nhiêm chí tôn bất giác cười thành tiếng, da mặt không nhịn được giật giật: “Ha ha ha... Quả thật ngươi dám nghĩ, năm đó ái đồ của chúng ta muốn làm chuyện này, để đảm bảo sự an toàn của Tây Châu, ta không cho bọn chúng đi làm vậy. Bây giờ chỉ với một câu nói của người, chúng ta sẽ đi làm vậy sao?”
“Vậy thì ngươi không còn ân tình gì với ta nữa rồi, gặp lại sau!” Trác Uyên vẫy tay, lập tức muốn chạy, nhưng lại bị một tiếng quát của Hắc Nhiêm chí tôn gọi lại: “Đợi đã, quay lại, có chuyện tìm ngươi!”
Trác Uyên ngạc nhiên quay đầu lại nhìn lão ta, khóe miệng nhếch lên nụ cười tự mãn, đột nhiên thắt lưng thẳng tắp.
Quả nhiên còn có chuyện, vậy thì hắn không sợ nữa. Ngươi có chuyện tìm ta, còn có thể làm gì được ta cơ chứ, ha ha!
Bất cứ khi nào có ai đó tìm hắn làm việc, tương đương với việc hắn sẽ nắm được thóp đối phương, không quan tâm sức mạnh của đối phương thế nào, hắn cũng đều quăng đi, đây chính là phong cách của hắn.
Hắc Nhiêm chí tôn nhìn thấy Trác Uyên đột nhiên như biến thành người khác, vênh váo tự đắc, lão ta bất giác chau mày, bất lực lắc đầu cười: “Tiểu tử, ngươi cũng không cần phải lên mặt, tìm ngươi có chuyện nhưng cũng không phải chuyện đại sự gì, chỉ là muốn hạ lệnh cấm cho ngươi mà thôi. Trong trận so tài giữa Hạ Tam Tông môn và Trung Tam Tông, ngươi không được tham chiến, chỉ vậy mà thôi!”
Khụ!
Trác Uyên sững sờ, vẻ mặt khó hiểu, kỳ quái nhìn Hắc Nhiêm chí tôn: “Chỉ vậy? Vậy thì các ngươi cứ dứt khoát hạ lệnh cấm là được rồi, thương lượng với ta làm gì?”
“Ha ha ha, ngươi cho rằng chúng ta tình nguyện nói cái này với một tiểu bối như ngươi sao!”
Hắc Nhiêm chí tôn bất lực lắc đầu, không nhịn được mà thở dài một hơi: “Cái gọi là không có theo phép tắc không thể thành quy tắc, Song Long Viên chúng ta luôn tổ chức ở Tây Châu đến tận ngày nay, nhận được công nhận của chín tông, điểm quan trọng nhất chính là công bằng! Nếu không Song Long Viên sẽ không có được tín nhiệm của những thế lực lớn ở Tây Châu, lòng người sẽ bị phân tán, Tây Châu sẽ xuất hiện loạn lạc. Vì thế, trong trường hợp ngươi không có làm sai, chúng ta không có lý do để hạ cấm lệnh với ngươi. Nếu không, chính là phá hỏng uy tín của chúng ta!”
“Nhưng mà thực tế sức mạnh của ngươi quá mạnh, đã vượt qua cấp của Hạ Tam Tông thậm chí là Trung Tam Tông. Nếu như ngươi ở có mặt ở trận chiến, đoán rằng sẽ không có ai trong đám bọn họ dám lên, trận so tài này Song Long Viên sẽ không lường được tiềm năng của các tông, tương đương với làm việc vô nghĩa. Vì thế, chúng ta muốn để ngươi tự giác không vào sân. Cho đến khi thách đấu Thượng Tam Tông, xuất hiện đối thủ mà Ma Sách Tông không thể đối kháng, lúc đó ngươi ra tay cũng không muộn!”
Trác Uyên cau mày, kỳ quái nhìn lão ta: “Tại sao ngươi lại biết chúng ta chỉ nhắm đến Thượng Tam Tông?”
“Ha ha ha… Hiện tại tổng thể sức mạnh của đệ tử Ma Sách Tôn có tư cách này!” Hắc Nhiêm chí tôn bất giác cười nhẹ, thản nhiên nói.
Trác Uyên càng chau mày chặt hơn, do dự trong lòng không nói chuyện.
Chỉ là hắn đang do dự xem có nên đáp ứng hay không, thật ra dựa vào sức mạnh hiện tại của đám đệ tử kia, hắn vào sân hay không cũng không quan trọng. Chủ yếu là hắn đang nghĩ chuyện này có thể vét được lợi ích gì trên người chí tôn này?
Dường như Hắc Nhiêm chí tôn đã biết được trong lòng hắn đang nghĩ gì, lão ta vuốt râu dài của bản thân, cười chế nhạo: “Thật ra lão phu đã sớm biết được mưu kế của họ Lỗ kia. Nhưng không ngăn cản trước là bởi vì muốn tận mắt chứng kiến sức mạnh của ngươi. Quả nhiên giống như lời trưởng lão kia báo tới, là một quái vật. Người giống như ngươi đây, vốn dĩ là một sự uy hiếp với trận chiến Hạ Tam Tông, không nên tồn tại...”
“Chí tôn đại nhân, ngươi đang uy hiếp ta?” Trác Uyên cạn ngôn nhìn lão ta, da mặt không nhịn được khẽ giật: “Thân là chí tôn Song Long Viên, có thể tùy tiện động thủ với đệ tử của tông lão ta sao?”
“He he he... Đương nhiên chí tôn Song Long Viên sẽ không, nhưng mà Lỗ trưởng lão của Thú Ngự Tông có ý hận với ngươi, bố trí bẫy để giết ngươi, sau đó Song Long Viên điều tra chân tướng, trừng phạt Lỗ trưởng lão trả lại công đạo cho ngươi, ngươi nói xem chuyện này...”
“Hừ hừ, cũng có lý lẽ quá cơ!”
Trác Uyên cắn răng, bất giác cười lạnh một tiếng, sau đó gật đầu nói: “Được, ta đồng ý, trận chiến của những ngày sau, khi không cần thiết ta sẽ không tham gia!”
Trác Uyên nói xong ôm theo hai nữ nhân, nhấc chân bay thẳng lên trời, chớp mắt đã không thấy bóng dáng đâu.
Hắc Nhiêm chí tôn hài lòng gật đầu, lẩm bẩm: “Ha ha ha... Tiểu tử này thật là gian xảo. Vốn dĩ muốn dựa vào tình cảm người ta để hắn can tâm tình nguyện đồng ý, kết quả lại phải dựa vào uy hiếp, haiz!”
Hắc Nhiêm chí tôn lắc đầu thở dài nhưng rất nhanh lão ta giống như đã nghĩ ra gì đó lập tức hét lên: “Còn có, chuyện này có liên quan đến uy tín của Song Long Viên, đừng để người khác biết được, nếu không thì...”
“Yên tâm, chuyện bỉ ổi này của ngươi, lão tử biết chừng mực!”
Trác Uyên đã biết phong cách hành sự của Song Long Viên, ngay lập tức không nể nang mà mắng lớn truyền lại.
Dù sao các người hành sự dựa theo nguyên tắc công bằng, chỉ cần lão tử không phạm sai, các ngươi sẽ không có lý do mà động đến ta, hừ!
Hắc Nhiên chí tôn bất giác ngưng trệ, ngay sau đó chuyển sang tức giận, nhưng rất nhanh lại mỉm cười lắc đầu: “Haiz, tiểu tử này thật là nhanh trí. Trước khi chưa hiểu rõ tình huống thì cẩn thận dè dặt. Nhưng sau khi đã rõ toàn bộ thì lại không biết chừng mực thế này, không câu nệ tiểu tiết, đúng là một người làm chuyện đại sự!”
“Đúng thế, nhưng mà tính cách này của hắn thật giống với tính ngạo mạn của Thanh Sinh năm đó. Liệu sau này có phải là một tên phiền phức gây tai vạ không?” Một giọng nói già nua bỗng nhiên vang lên, một lão già râu tóc bạc trắng bỗng xuất hiện bên cạnh Hắc Nhiêm chí tôn, nhưng thực chất lại là một trong những chí tôn khác của Song Long Viên!
Mí mắt Hắc Nhiêm chí tôn kia khẽ run lên, sau đó cũng thở dài nói: “Haiz, Bạch Mi, không phải năm đó chúng ta lập ra Song Long Viên này chỉ vì những người tu luyện ở Tây Châu có một môi trường tu luyện công bằng sao? Để cho những người tu luyện có tài năng kia không bị ngăn trở mà có thể theo đuổi thiên đạo. Nhưng mà thời gian qua đi, mọi người đều dồn ánh nhìn vào tài nguyên quá nhiều, nên có rất ít người tu luyện thật sự. Không chỉ mỗi ma đạo, mà cả chính đạo cũng như vậy, mọi người đã quá chú trọng vào những tài nguyên này mà quên đi ý định ban đầu của một người tu luyện, chúng ta cũng như vậy.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!