Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Ầm!  

             Một tiếng động vang lên, mảnh nhỏ bay ra bốn phía, Viêm Ma chấn động mạnh mẽ, hoàn toàn ngây dại. Mà trên hai tay của hắn ta, một bàn tay cầm một đoản kích, một bàn tay còn lại thì chỉ còn chuôi kích, đoản kích đã biến thành từng mảnh nhỏ, bay lả tả trên mặt đất.  

             Trước mặt hắn ta là hai trảo của Trác Uyên, còn có vẻ mặt tươi cười tà dị của hắn, tỏa ra sự giễu cợt vô cùng.  

             Con mẹ nó, không ngờ cánh tay bằng xương bằng thịt lại có thế bóp nát được ma bảo cấp cao trong bảo khố, rốt cuộc cánh tay này làm bằng gì?  

             Mọi người ở phía dưới cũng hoảng sợ ngây người, sự cường đại của Trác Uyên đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của mọi người. Mặc dù là luyện thể, cho dù là Hóa Hư Cảnh hay thậm chí ngoài cao thủ Hóa Hư Cảnh, cũng không thể dựa vào thân thể cường hãn mà đối kháng với ma bảo được, nhưng mà tiểu tử này lại…  

             Trong lúc nhất thời, trong mắt mọi người chỉ còn lại sự kinh ngạc, trong đầu cũng trống rỗng.  

             “Ma bảo cấp chín của ta, Song Giảo Kích…” Trong miệng khẽ khì thào, hai mắt Viêm Ma co lại, tim đập thình thịch. Nhưng đúng lúc này, một tiếng xé gió vang lên, một đạo gió sắc bén đột ngột lao đến khiến hắn ta bừng tỉnh.  

             Giương mắt nhìn lên, thì ra chính là một trảo đáng sợ kia của Trác Uyên, vọt thẳng đến trước mặt của hắn ta, nhất thời khiến cho hắn ta trở nên hoảng sợ, vội vàng vung đoản kích còn lại ra, đối kháng với một trảo đáng sợ kia của Trác Uyên.  

             Một tiếng rầm vang lên, phát ra một âm thanh thanh thúy.  

             Sau đó, mượn lực phản chấn này, Viêm Ma vội vàng lui về phía sau, sau gáy đã phủ một tầng mồ hôi lạnh đầm đìa.  

             Khó trách trước kia lúc hắn ta đánh một trảo ra, ma giáp lại phát ra chấn động cảnh báo, thì ra không chỉ tên tiểu tử này biến thái, mà ngay cả cánh tay kia của hắn cũng biến thái vô cùng.  

             Ma bảo cấp chín, lực lượng máu thịt, một trảo đánh tan. Đây rốt cuộc là luyện thể đến mức nào mới có thể luyện được một thân thể kim cương bất hoại như vậy. Nếu như một trảo đó đánh vào trên ma giáp của hắn ta còn không phải đã đánh tan ma giáp của hắn ta hay sao, phá hủy thân thể của hắn ta?  

             Vừa suy nghĩ đến đây, Viêm Ma lại càng cảm thấy thêm lo sợ hơn.  

             Giờ phút này, Trác Uyên ép sát từng bước, hắn ta vị vây xuống hạ phong, phần thắng duy nhất lúc này chính là phải tung ra được đại chiêu, sử dụng năng lượng đánh sâu vào thân thể cường hãn của hắn, đánh bay tạng phủ nguyên thần.  

             Nhưng mà dưới sự giằng co của hai người, Trác Uyên lại không rời hắn ta một tấc, hắn ta khó có thể giành thời gian để kết ấn, xuất ra đại chiêu.  

             Như vậy, cần phải thoát khỏi tên tiểu tử này, cũng chỉ có một biện pháp duy nhất.  

             Trong mắt chợt lóe lên tia sáng, Viêm Ma đột nhiên cười một tiếng, không thể tưởng tượng được đường đường hắn ta là đệ tử Viêm Ma của Viêm Ma Tông lại cũng có lúc phải sử dụng đến thủ đoạn hạ cấp như vậy, đáng tiếc không còn biện pháp nào nữa, ai bảo đối thủ lại biến thái như vậy.  

             Đột nhiên than nhẹ một tiếng, hai con ngươi Viêm Ma ngưng tụ, đạp một bước, không còn triền đấu với Trác Uyên nữa mà nháy mắt đã xoay người bay xuống phía dưới, một đường thẳng tắp, mục tiêu lúc này tất nhiên chính là Sở Khuynh Thành đang không thể động đậy.  

             Không khỏi chấn động, mọi người thấy vậy đều lo lắng nhìn về phía hướng của Sở Khuynh Thành, Thủy Nhược Hoa vội vàng thốt lên: “Khuynh Thành…”  

             Nhưng mà nàng lại không thể cử động, Sở Khuynh Thành cũng không thể cử động, không có một chút tác dụng nào.  

             Tuy nhiên, đối mặt với hiểm cảnh như vậy, Sở Khuynh Thành cũng không có một chút kinh hoảng, ngược lại lộ ra vẻ mặt tươi cười lạnh nhạt, ánh mắt của nàng không hề nhìn về phía Viêm Ma mà ngược lại nhìn về phía cách đó không xa, là Trác Uyên đang liều mạng hướng đến nơi này cứu viện.  

             Không Minh Thần Đồng thức thứ nhất, Di Hình Hoán Vị.  

             Một tia sáng màu vàng bắn ra từ trong mắt, bóng dáng Trác Uyên đã biến mất không thấy, đổi lại sau khi xuất hiện, không ngờ đã đứng trước mặt của Sở Khuynh Thành.  

             Ầm!  

             Một tiếng vang nhỏ, Trác Uyên nâng cánh tay lên chắn, ngăn cản một kích của Viêm Ma đang đánh về phía hắn. Một ánh mắt âm trầm, hung hăng nhìn về gương mặt đang há mồm sững sờ phía trước.  

             “Ha ha ha… Quả thực ngươi vô cùng để ý người con gái này, xem ra lúc trước ân ái ở khách điểm, không chừng có đến bảy phần là thật.” Lộ ra vẻ tươi cười tà dị, Viêm Ma dường như đã xem thấu tất cả, cười to.  

             Lạnh lùng nhìn hắn ta, Trác Uyên từ chối cho ý kiến: “Ngươi suy nghĩ nhiều, chẳng qua là lão tử cảm thấy, hai người chúng ta đối chiến, tốt nhất không cần có người thứ ba can dự vào. Huống hồ, lão tử đến đây để cứu bọn họ. Nếu như ngươi đánh bị thương một người trong số bọn họ ngay trước mặt lão tử thì lão tử còn mặt mũi nào nữa?”   

             “Ồ, phải không?”  

             Nhướng mày lên, Viêm Ma cười một cách quỷ dị, sau đó thu lại đoản kích, bay sang bên cạnh. Vút một tiếng, một đạo mũi nhọn đột nhiên bay ra, sau đó lại nghe thấy một âm thanh thảm thiết vang lên, một gã đệ tử của Huyền Thiên Tông nháy mắt đã bị mũi nhọn đâm trúng, hóa thành tro tàn.  

             Tà dị nhìn về phía Trác Uyên, Viêm Ma khiêu khích nói: “Này… Sao ngươi lại không cứu?”   

             Sắc mặt hắn không hề dao động, vẻ mặt Trác Uyên lạnh lùng nhìn về phía hắn ta, không nói được lời nào.  

             “Ha ha ha… Giải thích chính là che dấu, nói càng nhiều sai càng nhiều. Ngươi càng chứng minh cho ta thấy rằng ngươi thực sự coi trọng người con gái này. Nếu không lúc vừa nãy lão tử lao về phía nàng, rõ ràng trong lúc lão tử ra tay, ngươi có thể nhân cơ hội đó đánh lén, lão tử chắc chắn sẽ chết. Nhưng vì sao ngươi lại cản lại cho nàng? Ha ha ha… Đừng nói người có tính cách tàn nhẫn như ngươi lại không biết nắm bắt thời cơ, tính sai như vậy.”  

             Nhếch miệng cười, Viêm Ma giống như đã hiểu rõ chân tướng, nắm chắc Trác Uyên.  

             Trác Uyên vẫn im lặng nhìn hắn ta, sắc mặt bình tĩnh, từ chối cho ý kiến. Chỉ có ánh mắt Sở Khuynh Thành nhìn về phía Trác Uyên, tràn đầy vui vẻ, khóe miệng phát ra một tia ấm áp từ tận đáy lòng.  

             Vút!  

             Một kích xẹt qua, Viêm Ma lại không công kích Trác Uyên nữa, mà ngược lại công kích về phía Sở Khuynh Thành ở phía sau hắn. Con ngươi ngưng tụ lại, Trác Uyên vội vàng vung tay ngăn cản.  

             Thấy tình cảnh như vậy, Viêm Ma càng thêm khẳng định phán đoán của hắn ta, cười to liên tục: “Ha ha ha… Quả nhiên, nữ nhân này chính là điểm uy hiếp của ngươi, như vậy hôm nay ngươi xác định rồi. Bởi vì ngươi đã phạm phải điều tối kị trong ma đạo, tâm nhập tư tình. Tuy rằng lão tử cũng thích người con gái này, nhưng nhất định sẽ không để nàng trở thành trói buộc của lão tử.”  

             Vút vút vút!  

             Hơn mười kích đều đồng loạt công kích Sở Khuynh Thành, thân thể Trác Uyên chắn trước mặt nàng, thỉnh thoảng một kích này lại bay đến phương hướng khác.  

             Tuy hắn đã cố gắng tránh đi, cũng không phải là vết thương trí mạng, nhưng trong nháy mắt đã xuất hiện hơn mười miệng vết thương. Sở Khuynh Thành thấy vậy, vội vàng quýnh lên, muốn khuyên hắn không nên bảo vệ nàng. Nhưng vừa thấy ánh mắt kiên định của hắn, lại nuốt vào bụng lời vừa định sắp thốt ra khỏi miệng.  

             Bởi vì nàng biết, chuyện mà Trác Uyên muốn làm, ai khuyên cũng vô dụng.  

             Viêm Ma lại cười lạnh liên tục, tùy tiện tung đoản kích, sử dụng biện pháp dương đông kích tây, hư hư thực thực, nhìn như công kích Sở Khuynh Thành, nhưng thực chất đang đánh vào bên trong cơ thể của Trác Uyên.  

             Đến khi hai người giao chiến một lúc, Trác Uyên nhất thời lâm vào thế hạ phong.  

             Thủy Nhược Hoa thấy vậy liền rơi nước mặt, cảm thấy lòng cũng như đang được hòa tan, tuy rằng nam nhân này là một đại ma đầu, nhưng lại bảo vệ che chở Sở Khuynh Thành chu đáo, không rời nửa bước, sống chết có nhau. Mặc dù chính là người trong ma đạo, nhưng đối mặt với việc song tu đạo lữ gặp nạn, có mấy người có thể làm được chuyện này?  

             Mặc dù Đan Nhi vốn không ưa Trác Uyên, nhưng lúc này ánh mắt nhìn về phía Trác Uyên cũng có chút thay đổi.  

             Mấy người Dương Sát cũng vô cùng lo lắng, trong lòng thầm mắng, ngươi quản người phụ nữ đã có chồng kia làm gì, việc quan trọng nhất bây giờ chính là giải quyết tên tiểu tử này, cứu chúng ta ra đó.  

             Dường như Trác Uyên cũng hiểu được rằng tình huống này vô cùng không ổn, rất bị động, vì thế nhíu mày, hai mắt trải phải xoay vòng, đột nhiên cánh tay phải lóe lên tia sáng màu hồng, vung về phía trước.  

             Đột nhiên, một cỗ uy áp mạnh mẽ bắn qua, Viêm Ma không dám chậm chễ, vội vàng né sang bên cạnh. Thừa dịp này, Trác Uyên lập tức ôm eo Sở Khuynh Thành, nhấc chân bay ra xa, muốn tìm một nơi an toàn cho nàng.  

             Thấy tình huống nư vậy, sao Viêm Ma có thể không biết được suy nghĩ trong đầu của hắn, vội vàng đuổi đánh phía sau.  

             Trong lúc nhất thời, chỉ thấy ánh sáng hai kích lóe lên, ngươi đến ta đi, hỗn chiến. Viêm Ma tung đoản kích trong thay, bảy phần đánh vào Sở Khuynh Thành, ba phần đánh vào Trác Uyên, kết hợp hư thực, khó có thể phòng bị.  

             Trác Uyên che một tay ở trước mặt để chắn đỡ, sắc mặt lạnh lùng. Hai tia sáng giao tranh, âm thanh vang vọng bên tai không dứt.  

             Mọi người phía dưới nhìn thấy cũng vô cùng khiếp sợ, nhất là khi nhìn về phía Trác Uyên, trong tay còn ôm một người, che chở nàng chu đáo, lại vẫn có thể đánh ngang tay với đối phương như cũ, không hề tổn hại một chút nào, thực lực sâu không lường được.  

             Mặc dù là ba vị trưởng lão của Huyền Thiên Tông kia, nhìn thấy cảnh này, cũng âm thầm gật đầu, vô cùng bội phục. Đặc biệt là trong khi hai người giao chiến kịch liệt, Sở Khynh Thành không thể động đậy được lại không hề tổn hại, càng khiến cho bọn họ thán phục hắn lại có thực lực mạnh mẽ như vậy.  

             Nếu không, ngay cả bản thân còn không thể bảo vệ được, làm sao có thể bảo vệ được người bên cạnh?  

             Nhưng mà Viêm Ma thấy vậy lại vô cùng tức giận.  

             Vốn hắn ta muốn Trác Uyên chịu vướng víu, không thể phát huy toàn lực, từ đó có thể đánh bại hắn. Nhưng lại không thể ngờ được rằng tên này vẫn còn dư lực, vẫn đánh ngang tay với hắn ta như trước.  

             Đây không phải nói rằng hắn ta thực ra lại rất vô năng hay sao? Điều này khiến cho hắn ta làm gì còn mặt mũi nào nữa?  

             Tuy nói rằng người trong ma đạo vô cùng đê tiện, nhưng công bằng đánh giá thì đã đánh không lại người ta đủ mất mặt rồi, giậu đổ bìm leo không nói làm gì nhưng vẫn đánh không lại người ta, hơn nữa đối với thiên tài như Viêm Ma mà nói, quả thực chính là ném thể diện vào trong hố phấn, dù có ra sao thì hắn ta cũng không thể chấp nhận được.  

             Mẹ nó, bà nội nó, phóng đại chiêu, đây vốn để lưu lại đối phó Võ Thanh Thu, nhưng hiện tại đối phó với tiểu tử ngươi đã rồi tính sau.  

             Người này rất biến thái, thực sự khiến cho hắn ta tức giận.  

             Thầm mắng một tiếng, Viêm Ma đột nhiên lui về phía sau, không hề công kích nữa. Trác Uyên cũng buông lỏng tay không đuổi theo nữa, mà cũng lui về phía sau, kéo dài khoảng cách với hắn ta, đầu tiên đưa Sở Khuynh Thành đến một nơi an toàn.  

             Nhưng đúng lúc này, một tiếng hô vang lên, hai ngọn lửa lại đánh úp trước mặt hai người. Trác Uyên lắc người, ngăn cản ở trước mặt của Sở Khuynh Thành, đánh ra một long trảo, một tiếng ầm vang lên, đánh tan ngọn lửa trước mặt.  

             Nhưng mà, ở bên trong ngọn lửa đang chiếu rọi, bóng dáng Viêm Ma đã từ từ bay đến phía trên bọn họ, sau lưng là hai đầu mãng xà cắn đuôi đang xoay vòng không ngừng, năng lượng của bọn chúng chuyển hóa cho nhau.  

             Đồng thời, cả sơn động cũng bừng lên hai ngọn lửa một đỏ một xanh, hơi thở nóng rực tràn ngập trong từng ngóc ngách.  

             Đây là… Lĩnh vực thần hồn?  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!