Vút!
Không nói lời nào, Viêm Ma nhảy một bước, cả người đột nhiên biến mất, cho đến khi xuất hiện, không ngờ đã đến trước mặt Trác Uyên, một quyền mang theo lửa đỏ hung hăng đánh vào mặt hắn.
Một quyền này có khí thế mạnh mẽ, ngọn lửa kia mãnh liệt, không ngờ lại khiến Trác Uyên có cảm giác cả người như bị thiêu đốt. Có thể thấy được rằng m Dương Hòa Hợp Hỏa này cũng không phải là loại bình thường.
Con ngươi trong mắt ngưng lại, Trác Uyên cũng không dám chậm trễ, vội vàng giơ Trùng Thiên Kỳ Lân Tí lên chắn lại.
Một tiếng nổ vang lên, hỏa quyền hung hăng đánh vào, cánh tay Trác Uyên không khỏi co rụt lại, vội vàng lùi về phía sau mười bước mới có thể khó khăn lắm dừng lại được.
Nhưng mà không chờ hắn thở một hơi, trên cánh tay của Viêm Ma lại bỗng dưng sinh ra một ngọn lửa màu xanh, rơi xuống ngọn lửa màu đỏ đang cháy hừng hực ở phía trước.
Chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang ầm ầm, Trác Uyên còn chưa kịp phản ứng đã bị một cỗ lực lượng mãnh liệt đánh bay ra ngoài trong nháy mắt, lửa cháy cuồng bạo ở trên tay, đụng phải vách núi đá phía sau, nhất thời tạo thành một cái động lớn dài trăm mét ở trên vách núi, xuyên thủng một ngọn núi.
Ở phía ngoài ánh sáng mặt trời rọi thẳng vào trong động, giống y hệt hoàn cảnh của Viêm Ma trước đó.
Lạnh lùng nhìn vách núi biến thành một mảng phế tích rực lửa, sắc mặt Viêm Ma nghiêm túc, ánh mắt lạnh như băng, thản nhiên nói: “Vừa nãy ngươi nói… Ai quá non?”
Hai con ngươi không nhịn được co rụt lại, mọi người thấy vậy đều đồng loạt kinh ngạc. Viêm Ma bây giờ dường như đã trở thành một con người khác, không giống với người có tính cách ngả ngớn trước đó, ngược lại trở nên thực sự trầm ổn, đôi mắt sắc lạnh như rắn độc, lựa thời cơ để tìm kiếm nhược điểm của con mồi, một kích tất sát.
“Đây chính là thực lực của đệ nhất thiên tài Viêm Ma Tông, thực lực chân chính của Viêm Ma.”
Mí mắt không nhịn được run lên, Vân trưởng lão không khỏi ai thán một tiếng, sắc mặt cũng dần trở nên nghiêm túc, thậm chí còn có vẻ tuyệt vọng: “Vừa rồi hắn ta xem thường kẻ địch, căn bản chỉ xuất ra chưa đến ba thành lực lượng. Bây giờ tiểu tử này xem như đã ra tay hoàn toàn, dưới cảnh giới Hóa Hư Cảnh tầng năm, thì cùng lắm cũng chỉ có thể đánh nhau với chiêu thứ nhất. Cho dù người nọ có chút đặc biệt, nhưng đối với tên này đã nổi lên dã tính, như mãnh thú đối phó toàn lực thì cũng không thể so sánh được. Chúng ta… Xong rồi!”
Nghe được những lời ấy, Thủy Nhược Hoa kinh hãi, liếc nhìn vẻ mặt đau thương của Vân trưởng lão, cũng cảm thấy vô cùng hoảng hốt. Nhưng mà vẻ mặt nàng vẫn tràn đầy hy vọng nhìn về phía biển lửa ngút trời kia, hy vọng vị cứu tinh này có thể cứu được các nàng khỏi tên ma đầu này.
Tuy rằng trong lời nói của Vân trưởng lão, thì hy vọng này thực sự là xa vời.
Đan Nhi cũng nhìn về phía biển lửa ngút trời kia, đột nhiên sâu kín nói: “Tuy rằng hai người đó đều là đại ma đầu, nhưng mà Trác Uyên vẫn hoàn hảo hơn một chút, hy vọng hắn có thể thắng.”
Mọi người nghe thấy vậy, trong lòng cũng cười khổ, ai mà không hy vọng như vậy. nhưng mà…
Bất đắc dĩ thở dài, đối mặt với một Viêm Ma trở nên nghiêm túc, mạnh mẽ như vậy, niềm tin của bọn họ với Trác Uyên cũng không còn được như trước nữa.
Một tên Thần Chiếu Cảnh, thực sự có biện pháp đánh bại cao thủ Hòa Hư Cảnh hay sao? Tuy rằng hắn là quái vật, nhưng đối thủ của hắn cũng đâu phải là người bình thường?
Chỉ có mấy người Ma Sách Tông, mặc dù chứng kiến tất cả mọi chuyện, tuy rằng trong lòng bọn họ cũng trầm xuống, nhưng không hề mất đi sự tin tưởng. Bởi vì bọn họ biết thực lực của Trác Uyên, sâu không thấy đáy…
Ầm!
Một tiếng nổ vang, Trác Uyên đi lên từ phế tích rực lửa kia, lắc lắc cánh tay phải bủn rủn một chút, không khỏi cười khẽ: “Không hổ danh m Dương Hòa Hợp Hỏa, âm dương giao hòa, lực lượng bộc phát quả nhiên vô cùng tàn bạo, không ngờ ngay cả Trùng Thiên Kỳ Lân Tí của ta cũng thiếu chút nữa không ngăn cản được.”
Đột nhiên cười một tiếng, Trác Uyên ngẩng đầu nhìn Viêm Ma lúc này đã trở nên vô cùng lạnh lùng, không khỏi âm thầm gật đầu.
Tuy rằng Viêm Ma tuổi trẻ khí thịnh, tâm tính như đứa trẻ, nhưng cũng có một chút thành tựu. Không ngờ trong nháy mắt có thể tiến nhập vào trạng thái quyết chiến, thu lại vẻ lỗ mãng, thực sự là khó thấy, không hổ danh đệ tử Thượng Tam Tông.
Một khi đã như vậy, hắn phải đối phó nghiêm túc, không thể phạm phải sai lầm cấp thấp này, lật thuyền trong mương, như vậy thực sự rất dọa người.
Huống hồ, tên tiểu tử này còn mạnh hơn hai lão già trưởng lão trong tông môn rất nhiều, thực sự đáng giá hắn đối đãi trịnh trọng.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Trác Uyên cũng lộ vẻ tà mị, vẻ mặt nghiêm túc, khí chất trên người đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Viêm Ma thấy vậy, tuy rằng sắc mặt vẫn không hề dao động như cũ, nhưng cũng cảm thấy vô cùng chấn động, biết đã đến lúc gặp được đối thủ.
Tuy rằng tu vi của đối phương chỉ là Thần Chiếu Cảnh tầng hai, nhưng lại mang lại cho hắn ta một cảm giác giống như thiên tài độc nhất vô nhị của Thượng Tam Tông, thậm chí hơi thở kia còn nguy hiểm chưa từng có.
Trong lúc nhất thời, Viêm Ma không hề để ý đến hình tượng, tập trung tinh thần lực, nhìn chằm chằm vào Trác Uyên.
“Từ giờ trở đi, ta xem ngươi trở thành kẻ địch khó có được từ trước đến nay.” Ánh mắt Viêm Ma nhíu lại một chút, nhìn kỹ Trác Uyên, bình tĩnh nói.
Vút!
Đúng lúc này, một ánh sáng lóe lên, thân ảnh Trác Uyên lại xuất hiện trước người của hắn ta, Trùng Thiên Kỳ Lân Tí ở tay phải hóa thành long trảo, mang theo khí thế không ai sáng nổi, mạnh mẽ đánh vào trước ngực của hắn ta.
Ma Sát Tam Tuyệt thức thứ hai, Quỷ Long Trảo.
Rống!
Một tiếng rồng ngâm vang vọng bên tai, mặc dù một trảo kia chưa chạm tới áo giáp lửa trên người Viêm Ma, nhưng nó đã không nhịn được run rẩy nổi lên ngọn lửa, phát ra báo động trước.
Hai con ngươi co rụt lại, Viêm Ma đột nhiên sợ hãi, chẳng lẽ tiểu tử này chỉ cần sử dụng một chiêu vũ kỹ, ngay cả ma bảo cấp tám trong bảo khố cũng không thể ngăn cản được? Thế cho nên ma giáp cũng trở nên run rẩy?
Hắn ta quả thực khó có thể tin được, trên tay tiểu tử này hoàn toàn không có bất kỳ ma bảo nào.
Mặc dù trong lòng hắn ta không tin, nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng trực giác. Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất, nếu như lực lượng thân thể của tên tiểu tử này thực sự biến thái như thế, vượt qua cường độ chịu đựng của ma bảo cấp tám, nếu lần này hắn ta khinh địch nữa thì không phải là chết chắc hay sao?
Kết quả là, không nói nhiều lời, Viêm Ma vội vàng lui về sau một bước, rời xa Trác Uyên, đồng thời tung một đạo m Dương Hòa Hợp Hỏa, giao hòa hợp nhất, mạnh mẽ đánh vào một trảo kia.
Oanh!
Lại là một tiếng nổ phát ra, bóng người Trác Uyên nhất thời bị bao phủ ở bên trong biển lửa. Khóe miệng Viêm Ma khẽ nhếch lên, vừa muốn cười to, lại chợt thấy một trảo kia thoát ra khỏi biển lửa, đánh thẳng vào mặt hắn ta, đột nhiên sợ hãi, không dám chậm trễ, ánh sáng trong tay lóe lên, hai đạo hỏa diễm đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn ta.
Ầm!
m thanh giao nhau vang vọng rõ ràng trong tai, hai kích của Viêm Ma hợp nhất, miễn cưỡng có thể chặn lại được một trảo quỷ dị nóng rực kia, mí mắt không nhịn được run lên, nhìn về phía trước, thấy biển lửa dần tán đi, vẻ mặt Trác Uyên vừa tà dị vừa tươi cười hung ác xuất hiện trước mặt hắn ta, không khỏi cắn chặt môi, thầm mắng một tiếng: “Quái vật.”
Sau đó, Viêm Ma lại lùi một bước, lui về phía sau hơn trăm mét, kéo dài khoảng cách với Trác Uyên, sau đó hét lớn: “Vũ kỹ Huyền giai cao cấp, Song Giảo Phệ Long Trảm.”
Uông!
Một dao động âm thanh đột nhiên phát ra, hai đạo ánh sáng một đỏ một xanh phóng ra, trong nháy mắt cùng với m Dương Hòa Hợp Hỏa tạo thành một con giao long, cắn xé hướng về phía Trác Uyên.
Hai người tu vi khác nhau, mặc dù xuất ra vũ kỹ có cấp bậc như nhau nhưng uy lực lại khác nhau một trời một vực. Giống như Viêm Ma là cao thủ Hóa Hư Cảnh, mặc dù là vũ kỹ huyền giai, nhưng cũng mang theo lực lượng thần hồn của hắn ta ở bên trong.
Một khi trúng chiêu, nhất định thần hồn sẽ bị thương nặng. Không chỉ luận lực lượng của võ kỹ mà còn phải so sánh cường độ của thần hồn.
Nhưng mà lúc này đây, Trác Uyên đã có được Thiên Long Thần Hồn lại sợ quá cơ?
“Hừ, Giao Long, ngươi cũng xứng?” Đột nhiên cười lạnh một tiếng, hai mắt Trác Uyên ngưng tụ, khí thế toàn thân mạnh mẽ, một đạo long ảnh thoáng hiện, mạnh mẽ vọt lên: “Ma Sát Tam Tuyệt thức thứ nhất, Ma Long Xung Thiên.”
Rống!
Lại là một tiếng rồng ngâm kinh thiên động địa, bóng người Trác Uyên đánh vào hai đầu giao long kia, sau đó là một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, biển lửa trùng thiên.
Trác Uyên xoay người vọt về phương hướng của Viêm Ma.
Hai mí mắt không nhịn được run lên, trong lòng Viêm Ma hoảng hốt, hắn ta không thể ngờ được rằng Trác Uyên này lại lợi hại như vậy, hắn ta công kích liên tiếp nhưng lại không thể gây tổn thương hắn dù chỉ là một cọng tóc gáy.
Không còn cách nào khác, bị Trác Uyên ép sát từng ước, hắn ta cũng không còn thời gian kết ấn, chuẩn bị đại chiêu, chỉ có thể ỷ lại vào song kích trong tay, triền đấu với hắn, tiếng nổ rầm rầm vang lên không ngừng.
Chỉ một lúc, trong sơn động chỉ thấy hai đạo ánh sáng va chạm liên tiếp, phát ra tiếng nổ ầm ầm, ai cũng không làm gì được ai.
Viêm Ma hoàn toàn dựa vào m Dương Hòa Hợp Hỏa, Trác Uyên cũng dựa vào lực lượng mạnh mẽ, thần hồn vô địch. Trong lúc nhất thời, hai người dây dưa với nhau, vũ kỹ liên tiếp, ngươi đánh ta tiếp, vô cùng náo nhiệt.
Nhưng hai người bọn họ đánh nhau, người vây quanh xem ở phía dưới đã hoàn toàn trợn tròn mắt.
“Điều này sao có thể xảy ra, không ngờ thực lực tên tiểu tử này đã thực sự tương xứng với Viêm Ma, dường như còn muốn chiếm thượng phong, áp chế hắn ta. Chuyện này… Quả thực khó có thể tin được.”
Râu của Vân trưởng lão không khỏi run run một chút, ánh mắt trừng lớn, khó có thể tin được nhìn về trận chiến lớn ở bên trên, hoảng sợ nói.
Hai vị trưởng lão còn lại cũng vô cùng rung động, gật đầu liên tục.
Thủy Nhược Hoa tràn đầy hy vọng, hưng phấn xem.
Chỉ có mấy người Ma Sách Tông nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của những người khác, không khỏi bĩu môi, khinh thường nói: “Ngạc nhiên, chẳng qua còn chưa quen thôi, chuyện này thì có là gì?”
“Ngươi nói cái gì cơ?” Mày run lên, Vân trưởng lão trợn mắt nhìn về phía bọn họ.
Dương Sát cười cười, cao ngạo giơ tay lên đầu, thay thế Trác Uyên làm màu nói: “Đệ tử dẫn đầu nhà của ta Trác Uyên, luôn luôn khiêm tốn điệu thấp, chuyện này thì có tính là gì, không đáng nhắc tới. Ngươi phải nói, Viêm Ma kia không ngờ lại có thể tiếp được nhiều chiêu của Trác Uyên như vậy mới là thực sự khó có được. Không ngờ đến bây giờ hắn ta còn chưa có chết, cũng coi như mệnh lớn.”
Râu không nhịn được run lên, Vân trưởng lão nhìn về phía mấy người ma đạo đó, không thốt nên lời, hừ lạnh: “Hừ, đừng có mà vui vẻ quá sớm, cho dù tên tiểu tử này có điểm đặc biệt, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là Thần Chiếu Cảnh. Tuy rằng không biết hắn sử dụng phương pháp nào đỡ được chiêu thần hồn trùng kích, nhưng không có thần hồn thì vẫn yếu thế như trước. Thời gian dài nhất định sẽ, ha ha ha…”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!