Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Rầm!  

             Một tiếng động lớn vang lên, phía trên đại điện có một bóng dáng cẩm y ngọc phục nhất thời bị đánh bay ra ngoài, máu tươi tung bay. Hắn ta ngã trên mặt đất lăn ba vòng mới ngừng lại được, không ngừng nôn ra máu, hiển nhiên đã bị thương trong phủ tạng, nhưng may cũng không phải là vết thương trí mạng.   

             Đối diện người kia là một đại hán thân hình vạm vỡ, mặc một bộ áo bào xám. Hắn ta nhìn người đang nằm trên đất, liên tục cười nhạo, tiếp theo lại nhìn về một loạt đệ tử còn lại đang vây xung quanh, trong mắt tràn đầy vẻ khinh bỉ, ồm ồm nói: "Thế nào, chẳng lẽ Tinh Anh Môn của Ma Sách Tông không có ai, sao chỉ có một đám phế vật các ngươi thôi vậy!"  

             Khóe miệng chúng đệ tử bất giác run lên, nhìn chằm chằm tên đại hán kia, mới chỉ là tu vi Thần Chiếu cảnh tầng tám mà đã phách lối lạ thường, trong lòng vô cùng giận dữ. Nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của tông chủ trên vị trí chủ tọa, bọn họ liền cắn chặt môi, nuốt hết tức giận vào bụng.  

             Bà mẹ ngươi chứ, cái gì gọi là Tinh Anh Môn chúng ta không có ai? Nếu không phải mấy ngày trước vừa bị phòng tạp dịch đào đi một nhóm lớn cao thủ, mới vừa rồi lại bị tên Hàn Tam Thiếu kia đánh trọng thương một nhóm nữa, không thể xuất chiến thì lấy đâu ra chỗ cho con gấu nhà ngươi càn rỡ?  

             Nếu không phải do tông chủ ngăn cản, không cho người của phòng tạp dịch ra mặt, đừng nói là tên quái vật Trác Uyên đánh chết hai trưởng lão kia, chỉ riêng mấy vị sư huynh sư tỷ Thích Trường Long thôi cũng đã đủ để thu thập ngươi rồi, ngươi phách lối cái gì!  

             Thế nhưng khi đám người vừa định mở miệng mắng chửi tên kia, xả hết tức giận trong lòng thì lại nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Tà Vô Nguyệt, chỉ có thể rụt đầu rút lui.  

             Bên trên chiếc ghế dành cho khách, một vị lão giả tóc trắng xoá quan sát thấy cảnh tượng này, bộ dáng tự đắc, vẻ mặt kiêu ngạo nhìn về phía Tà Vô Nguyệt, bật cười nói: "Tà tông chủ, ta đã sớm nghe nói Tinh Anh Môn của quý tông xuất hiện lớp lớp cao thủ, chẳng lẽ lại chỉ có từng này người thôi sao!"  

             "Lỗ trưởng lão quá khen, tất cả đệ tử Tinh Anh Môn của tông chúng ta đều ở đây, không biết lệnh đồ tới cửa so tài đã thấy hài lòng mãn ý hay chưa?" Tà Vô Nguyệt giả bộ tức giận, lạnh lùng lên tiếng.  

             Con mắt lão đầu nhi kia khẽ híp lại, chăm chú nhìn lão ta, xác nhận lại một lần nữa: "Thật sự chỉ có ngần này, không hề giấu diếm sao?"  

             "Hừ, chúng ta đường đường là một đại tông môn tu luyện, còn có thể giấu diếm số lượng đệ tử sao? Chẳng lẽ Lỗ trưởng lão còn nghi ngờ Tà Vô Nguyệt ta, người đứng đầu một tông?" Tà Vô Nguyệt vỗ bàn rầm một tiếng, liên tục nổi giận.  

             Lỗ trưởng lão kia giật mình, hai mắt lượn quanh trái phải, bất giác cười khẽ một tiếng, gật đầu: "Ha ha ha... Tà tông chủ là tông chủ tôn sư, không cần phải nói dối những chuyện này, lão phu tất nhiên là tin tưởng ngươi."  

             Sắc mặt Tà Vô Nguyệt vẫn âm trầm như cũ, im lặng không hé nửa lời, giống như thật sự bị chọc tức không nhẹ.  

             "Ầy... Nếu đã như vậy thì lão phu xin phép cáo từ trước. Hôm nay đến đây quấy rầy tông môn có hơi mạo muội, xin mọi người rộng lòng tha thứ!" Lỗ trưởng lão kia chậm rãi đứng dậy, lại nhìn chằm chằm Tà Vô Nguyệt một hồi lâu, thấy lão ta không giống như đang giả vở mới khom người cúi đầu, nói lời từ biệt.  

             Tiếp theo, lão ta lại nhìn sang tên đại hán vạm vỡ đang đứng trong sân, thản nhiên lên tiếng: "Hôi Hùng (1), chúng ta phải đi rồi, còn không nhanh hành lễ tạ ơn với Tà tông chủ, cảm ơn Tà tông chủ mở cửa tông môn, an bài nhiều đệ tử Tinh Anh Môn đọ sức luận bàn với ngươi như vậy!"  

             (1) 灰熊: Hôi hùng nghĩa là gấu xám.  

             "Đa tạ Tà tông chủ đã thịnh tình khoản đãi, an bài nhiều cơm ngon rượu thơm cho ta luyện tập như vậy. Tuy rằng đối với ta mà nói không có ích gì lắm, nhưng dù sao không có công lao cũng có khổ lao, ta tạm thời bái tạ vậy."  

             Hôi Hùng kia ôm quyền từ xa, vẻ mặt cười nhạo, khinh miệt nhìn về phía Tà Vô Nguyệt, cực kỳ vô lễ.  

             Sắc mặt Tà Vô Nguyệt ngày càng âm trầm đến đáng sợ, nhưng cũng không nói một lời. Lỗ trưởng lão kia thấy vậy thì không khỏi cười khẽ một tiếng, nhìn như đang răn dạy đệ tử của mình, nhưng thật ra là đang nói móc: "Hôi Hùng, không được càn rỡ. Sao có thể vô lễ như thế trước mặt Tà tông chủ. Tuy rằng đó là sự thật nhưng cũng không thể nói rõ ra như vậy được. Song Long Hội lần này người ta còn phải xuất chiến nữa, dù sao cũng phải để lại cho người ta một tia hy vọng..."  

             "Tiễn khách!"  

             Hình như rốt cuộc không chịu nổi mấy câu móc mỉa của bọn hắn nữa, Lỗ trưởng lão kia còn chưa nói dứt câu, Tà Vô Nguyệt đã hét lớn một tiếng, toàn thân tức giận đến mức run cầm cập.  

             Lỗ trưởng lão bất giác cười khẩy, khinh miệt khoát tay áo rồi dẫn tên đồ đệ vẻ mặt đắc chí kia rời khỏi nơi này.  

             Thế nhưng bọn hắn tuyệt đối không nghĩ tới, chờ sau khi bóng dáng của bọn hắn hoàn toàn biến mất, tròng mắt Tà Vô Nguyệt hơi híp lại, lập tức lộ ra nụ cười tà, liếc nhìn trưởng lão cung phụng hai bên rồi khinh bỉ nói: "Một đám ếch ngồi đáy giếng, để xem trong Song Long Hội chúng ta giết chết bọn hắn thế nào!"   

             Các vị trưởng lão cung phụng nhìn nhau, cũng đều phát ra tiếng cười vang sung sướng. Bọn họ thật đúng là muốn xem thử cảnh tượng một đôi sư đồ phách lối này gặp phải quái vật Trác Uyên tại Song Long Hội. Hai sư đồ sẽ không bị quái vật kia ăn sống nuốt tươi luôn chứ, vậy thì thú vị quá!  

             Ha ha ha...  

             Ở nơi cách xa tông môn Ma Sách Tông một dặm, Hàn Nhị Thiếu phụt một tiếng, lại phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ, sâu trong đáy mắt vẫn còn toát ra vẻ kiêng dè.  

             "Nhị ca, nếu sớm biết ngươi cũng không làm gì được, lần này ta đã gọi đại ca tới rồi. Nhưng hết lần này tới lần khác ngươi cứ nhất định phải ôm lấy cọng rơm cứng này. Bây giờ thì tốt rồi, kinh ngạc không? Hơn nữa còn là hai huynh đệ chúng ta cùng kinh ngạc trong tay một người!" Hàn Tam Thiếu ở một bên nhìn dáng vẻ suy yếu của huynh trưởng, than thở không thôi.  

             Hàn Nhị Thiếu tàn nhẫn trừng mắt liếc hắn ta một cái, gầm lên: "Ngậm miệng, ai biết bên trong một cái Hạ Tam Tông nho nhỏ lại cất giấu một tên quái vật, thực lực còn biến thái như thế?"  

             "Đúng vậy, lấy thực lực của tiểu tử kia, chỉ sợ đã không còn đối thủ trong Thần Chiếu cảnh, người duy nhất trong Ma Hồn Tông chúng ta có thể chế trụ hắn cũng chỉ có Đại công tử đã đột phá Hóa Hư cảnh!"  

             Mạc trưởng lão nhẹ nhàng vuốt ve chòm râu, trong mắt lóe lên tia sáng, thản nhiên lên tiếng: "May mà lần này chúng ta sớm đến Ma Sách Tông tìm tòi, chuyến đi này quả thực không tệ. Xem ra tại Song Long Hội lần này Ma Sách Tông đã nhìn chằm chằm một vị trí trong Tam Tông rồi. Mặc kệ ai bị thay thế, chúng ta đều phải bảo vệ danh vị này!"  

             Huynh đệ Hàn gia liếc nhìn nhau, đều khẽ gật đầu, sắc mặt nghiêm trọng.  

             Đúng lúc này có hai bóng dáng đang đi tới chỗ bọn họ đứng, trong đó có một tên hán tử cao lớn còn đắc chí lắc lư cái đầu, hừ nhẹ một tiếng: "Khà khà khà... Sư phụ, lần này ngài yên tâm đi, Ma Sách Tông đời này không có đệ tử nào lợi hại, chờ đến Song Long Hội, đệ tử nhất định sẽ nghiền chết từng người bọn họ, báo thù nỗi nhục ngày đó tông môn phải chịu ở Thiên Vũ, để ba vị trưởng lão bị phá hủy nhục thân có thể thở ra một ngụm ác khí, cho bọn họ vĩnh viễn lót dưới đáy Hạ Tam Tông, ha ha ha..."  

             Mẹ nó, khẩu khí lớn thật! Từ sau khi gặp quái vật kia Ma Hồn Tông chúng ta cũng phải nghiêm túc đối phó với Ma Sách Tông. Vậy mà tên nào lại trâu bò đến độ có thể tuyên bố muốn nghiền chết từng người bọn họ đây? Là người trong Tam Tông sao?  

             Lông mày huynh đệ Hàn gia bất giác nhướn lên, cùng liếc nhìn nhau, sắc mặt đều âm trầm hẳn ra. Mạc trưởng lão cũng có chút kỳ quái, vừa nhìn thấy hai người kia đi tới liền lắc người một cái, ngăn cản đường đi của bọn hắn!  

             "Ai vậy?"  

             Lỗ trưởng lão và Hôi Hùng kia nhất thời giật nảy mình, vội vã nhảy lùi ra sau. Đợi đến khi thấy rõ người tới, cảm nhận được luồng khí âm tà trên người người kia mới run rẩy mí mắt, cảm thấy hoảng sợ: "Ngươi... Ngươi là người trong ma đạo?"  

             "Không sai, lão phu chính là trưởng lão của Ma Hồn Tông!"  

             Mạc trưởng lão gật đầu, thản nhiên lên tiếng: "Các ngươi là ai, có phải vừa mới đi ra từ Ma Sách Tông không?"  

             Lỗ trưởng lão kia vừa nghe thấy đối phương là Ma Hồn Tông, đồng tử có hơi co rụt lại, bất giác giật mình trong bụng, vội vàng nói: "Tại hạ là Lỗ trưởng lão của Ngự Thú Tông, đây là tiểu đồ đệ Hôi Hùng. Ngài nói không sai, đúng là chúng ta mới đi ra từ Ma Sách Tông."  

             "Các ngươi đến Ma Sách Tông làm gì?"  

             "Khởi bẩm trưởng lão, lão phu mang tiểu đồ đệ đi luận bàn một phen!"  

             "Luận bàn?" Mạc trưởng lão không khỏi sững sờ, đánh giá kỹ tên Hôi Hùng này một chút, thấy hắn ta chỉ là Thần Chiếu cảnh tầng tám, khí thế cũng bình thường, không giống một quái vật thể chất, vậy mà sau khi luận bàn lại có thể hoàn chỉnh chạy ra, không bị một chút thương tổn gì, bất giác có chút kỳ quái: "Các ngươi luận bàn... Rất thuận lợi sao?"  

             Hai sư đồ nhìn nhau, đều hài lòng mỉm cười, Hôi Hùng càng ưỡn cao lồng ngực kiêu ngạo lên, mặt mũi tràn đầy tự đắc nói: "Đương nhiên, bên trong Ma Sách Tông này chẳng có kẻ nào tài giỏi hết. Ta ra chưa đến mười chiêu đã quật ngã hết tất cả, dễ như trở bàn tay. Xem ra Song Long Hội lần này có thể không cần để ý đến Ma Sách Tông. Đối thủ của chúng ta chỉ còn lại Huyền Thiên Tông mà thôi!"  

             "Cái gì, trong vòng mười chiêu đã quật ngã toàn bộ, chỉ bằng ngươi?" Nghe được lời này, Hàn Nhị Thiếu không phục, phẫn nộ trừng mắt liếc hắn ta một cái. Lão tử cũng bị người ta một chiêu đánh trọng thương, ngươi dựa vào cái gì mà quật ngã người kia, ngươi mà cũng xứng à?  

             Hàn Tam Thiếu cũng thấy kỳ quái, chẳng lẽ người này còn lợi hại hơn tên quái vật kia? Hắn ta liền hỏi: "Trong Ma Sách Tông có nhiều đệ tử như vậy, ngươi quật ngã người nào rồi?"  

             "Đệ tử mạnh nhất Ma Sách Tông, Tinh Anh Môn!" Hôi Hùng ưỡn ngực, kiêu ngạo tự đắc nói.  

             Bọn người Hàn Tam Thiếu liếc nhìn nhau, hình như đã hiểu ra điều gì, tiếp theo lại hỏi: "Vậy ngươi không gặp qua người của phòng tạp dịch sao?"  

             "Tạp dịch? Ta gặp bọn họ làm gì, một đám người ở tầng chót tông môn mà cũng xứng để ta đi gặp hay sao?" Hôi Hùng bất giác hừ nhẹ một tiếng, mặt mũi tràn đầy vẻ xem thường.  

             Nói đến đây, ba người xem như đã hoàn toàn hiểu rõ, liếc nhìn nhau xong thì đều mỉm cười lắc đầu. Ánh mắt nhìn về phía hai người kia chẳng khác gì nhìn hai tên đần.  

             Hai người kia vẫn mang vẻ mặt ngơ ngác, không hiểu chuyện gì.  

             " y... Các ngươi làm sao vậy?" Lỗ trưởng lão vô cùng nghi hoặc, khom người ôm quyền, bày ra vẻ khiêm tốn thỉnh giáo.  

             Mạc trưởng lão bật cười khoát tay áo, từ chối cho ý kiến: "Không có gì, chỉ là thấy Ngự Thú Tông các ngươi lại có thể xuất hiện một nhân vật thiên tài như vậy, trực tiếp đánh bại Tinh Anh Môn của Ma Sách Tông. Xem ra trong Song Long Hội lần này, trừ các ngươi ra không còn ai khác có thể đứng đầu Hạ Tam Tông nữa rồi!"  

             "Đó là chuyện đương nhiên, mặc dù chúng ta không có năng lực tiến vào trong Tam Tông, nhưng trong Hạ Tam Tông, chúng ta nhận thứ hai thì ai dám nhận thứ nhất?" Hôi Hùng vỗ ngực một cái, vô cùng có lòng tin. Mới cho hắn ta ba phần màu, hắn ta đã dám mở xưởng nhuộm rồi.  

             Ba người Mạc trưởng lão thấy vậy, bất giác càng cười lớn hơn nữa.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!