Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Vù!  

             Một cơn gió mạnh dữ dội càn quét về phía mọi người, những luồng sát khí giống như thực chất đó phủ tới trước mặt như cơn sóng gió động trời, trong nháy mắt đã nhấn chìm mọi người vào bên trong.  

             Hơi thở đột nhiên ngưng trệ, mọi người đưa mắt nhìn nhau, không khỏi cùng cảm thấy hoảng sợ, bọn họ nhìn về phía gương mặt hơi mang theo ý cười xấu xa đó với vẻ khó tin.  

             Làm sao bọn họ có thể tưởng tượng ra được, một đệ tử tạp dịch thoạt nhìn vừa mới đột phá Thần Chiếu cảnh tầng một, lại tản ra được khí thế mãnh liệt như thế, khiến cho trong lòng những đệ tử tinh anh này như bọn họ không nhịn được mà run rẩy.  

             Rốt cuộc người này là thần thánh phương nào?  

             Trong mắt bọn họ tràn đầy vẻ mê mang, mọi người nhìn về phía gương mặt của Trác Uyên, sắc mặt lại càng ngày càng nặng nề, như thể nhìn thấy một đối thủ Thần Chiếu cảnh đỉnh cấp, trong lòng nổi lên sự cảnh giác một trăm hai mươi vạn phần.  

             “Trác Uyên, ngươi chỉ là một tên đệ tử tạp dịch nhỏ nhoi, vậy mà lại dám tới Tinh An Môn làm loạn, muốn chết sao?” Dưới sự áp bức của khí thế đáng sợ đó, Xích Phong lùi về sau hai bước, lớn tiếng hét.  

             Tuy rằng hắn ta vẫn ồn ào một cách uy phong lẫm liệt như cũ, nhưng đám người bên cạnh nhìn thấy thế, cũng phát hiện ra hắn ta đã suy yếu, bằng không, hắn ta hoàn toàn không cần phí lời, cứ lập tức ra tay là được.  

             Thực ra hiện tại hắn ta nói nhiều như vậy, chỉ có thể chứng minh hắn ta nhát gan. Dù sao chó biết cắn thì không sủa, mà chó biết sủa thì không cắn. Vương giả chân chính nhìn thấy đối phương chạy đến địa bàn của mình diễu võ giương oai, sẽ xé nát đối phương ngay lập tức, chứ nào có phí lời nhiều như vậy?  

             Mà Trác Uyên chỉ đứng ở nơi đó như vậy, khóe miệng mang theo nụ cười mỉm kỳ lạ, hắn lắc đầu với vẻ từ chối cho ý kiến, dường như không hề để tâm đến lời nói của Xích Phong.  

             Mọi người thấy thế, bất giác cũng đứng nguyên tại chỗ, không ai dám tiến lên.  

             Tình cảnh này thật sự khiến người ta hoảng hốt. Rốt cuộc nơi này là địa bàn của ai? Vậy mà một đám cao thủ Thần Chiếu cảnh tầng chín như bọn họ, lại bị một tu giả vừa mới đột phá Thần Chiếu cảnh, dọa cho không dám nhúc nhích, phải nói là đã xảy ra chuyện gì thế này.  

             Thế nhưng, dưới sự che phủ của sát khí mạnh mẽ đó, bọn họ lại không hề cảm thấy chuyện này có gì không thích hợp. Chỉ dựa vào khí thế, những cao thủ dày dạn kinh nghiệm chiến đấu như bọn họ, cũng nhận ra đối phương tuyệt đối không phải hạng đầu đường xó chợ như vẻ ngoài.  

             Đặc biệt là tên Xích Phong đó, lại càng sợ hãi đến mức trên trán đổ đầy mồ hôi lạnh, khí thế của người này hoàn toàn tương phản với sát khí của Quỷ Hổ đó. Quỷ Hổ là tan mà không ngưng, người này lại ngưng mà không tan, giống như nhấn chìm bọn họ vào trong vũng bùn, mỗi lần cử động cơ thể, đều cảm thấy nặng nề lạ thường.  

             Phân biệt cao thấp lập tức được phân ra, sau khi Xích Phong đánh nhau với Quỷ Hổ xong, lại gặp được Trác Uyên, hắn ta lại càng có thể trải nghiệm được sự khác biệt như trời và đất. Nếu như Quỷ Hổ chỉ là con sói con vừa mới chập choạng học đi, thì người này chắc chắn chính là ma long trải qua mấy vạn trận chiến chém giết, mức độ máu tanh và tàn nhẫn của hắn là thứ hoàn toàn không thể so sánh được.  

             Chẳng trách Trác Uyên này còn trẻ tuổi như vậy lại trở thành thân tín của tông chủ, một mình đảm đương một phía, xem ra cũng không phải là không có đạo lý!  

             Mí mắt của Xích Phong hơi run lên, trong lòng cảm thấy càng thêm nặng nề!  

             Khóe miệng của Trác Uyên câu lên một nụ cười khinh thường, hắn suy nghĩ một chút, sau khi liếc mắt nhìn những người có mặt ở đây, thản nhiên mở miệng: “Vài ngày trước, hai vị tới phòng tạp dịch của ta làm loạn một phen, còn nói là phòng tạp dịch ta kiếm chuyện, đúng chứ?”  

             “Vậy thì sao, không phải ngươi cũng đã thừa nhận, lại còn muốn nhận tội rồi sao?” Ngọc Quyên hất cằm, gào to một cách hùng hồn, nhưng cơ thể lại không tự chủ được trốn sau người Xích Phong.  

             Trác Uyên khẽ cười và gật đầu, bình tĩnh đáp: “Đúng, ta thừa nhận, chuyện ta đã làm nhất định sẽ nhận. Về phần trình tự trước sau, cũng không quan trọng như vậy. Ha ha ha… cho nên các ngươi nói đệ tử của phòng tạp dịch ta ra tay nặng với các ngươi, kẻ dưới mà dám xúc phạm bề trên, vậy bây giờ ta tới đây, dựa theo quy tắc của tông môn, cấp thấp khiêu chiến cấp cao, không bàn đến sinh tử. Tới đi, hai người cùng ra tay, hay là từng tên một ra tay?”  

             Trác Uyên nhìn hai người với vẻ mặt ung dung, cây chổi trong tay khua qua khua lại trên vai một cách nhởn nhơ, đúng là vô cùng thoải mái.  

             Nhưng hai người nhìn thấy ánh mắt của hắn, lại tràn đầy sự kiêng dè. Tuy rằng ngoài mặt Trác Uyên chỉ là tu giả Thần Chiếu cảnh tầng một, nhưng sát ý ngập trời đó thực sự khiến bọn họ vô cùng sợ hãi, không dám hành động thiếu suy nghĩ.  

             “Trác Uyên, tuy rằng tông môn có quy tắc cấp dưới khiêu chiến cấp trên, nhưng trước so tài không chính thức, đám người Xích Phong có quyền lực không nhận lời khiêu chiến của ngươi. Hơn nữa ngươi tùy tiện xông vào Tinh Anh Môn, vốn đã có tội, chúng ta toàn hoàn có thể bắt ngươi trước rồi nói sau!” Lúc này, Lục Hạt đột nhiên quát to một tiếng, lạnh lùng cảnh cáo.  

             Trác Uyên bất giác nhướn mày, không khỏi khẽ cười một tiếng, lắc đầu từ chối cho ý kiến.  

             Ý tứ trong lời nói của Lục Hạt cũng khá rõ ràng, rõ ràng là muốn bảo vệ sự an nguy của hai người kia trước khi biết rõ năng lực của mình, mà không nên đấu tay đôi. Cho nên hắn ta kéo toàn bộ Tinh Anh Môn ra làm chỗ dựa, ý ngoài mặt chữ chính là đánh cũng được thôi, chúng ta cùng nhau lên, ngươi có gan không?  

             Thế nhưng, Trác Uyên lại sợ mấy tiểu quỷ này sao?  

             Hắn bĩu môi khinh thường, liếc mắt nhìn tất cả bọn họ với vẻ mặt khinh bỉ và ngạo nghễ, hơi ngoắc ngón tay, bảo: “Muốn đánh thì nhanh ra tay đi, đừng có dong dài nữa, không phải muốn đánh hội đồng sao? Cùng lắm thì sau khi xong chuyện, ta sẽ nói một mình ta đồng thời khiêu chiến với toàn bộ đệ tử của Tinh Anh Môn các ngươi. Yên tâm, ta sẽ không chối đâu. Bởi vì lần này… chính là sự thật!”  

             Thật ngông cuồng!  

             Con ngươi của mọi người không nhịn được mà đồng loạt nhảy lên, đều không khỏi lộ ra vẻ mặt chấn động, tiếp sau đó, sắc mặt của bọn họ đều nặng nề hẳn đi, cho dù vừa rồi đôi bên còn giương cung bạt kiếm, nhưng lúc này cũng nhất trí đối ngoại.  

             Tiểu tử nhà ngươi muốn tìm hai người bọn họ gây sự, chúng ta có thể mặc kệ, nhưng dám cả gan buông lời khiêu khích Tinh Anh Môn, có phải là quá không coi bọn họ ra gì rồi không?  

             Tuy rằng… quả thực tiểu tử này có hơi kỳ quái!  

             Bọn họ đưa mắt nhìn nhau, Thích Trường Long và Bạch Luyện đồng thời nhìn về phía Trác Uyên với ý không tốt, sâu trong đáy mắt sinh ra ý định thù địch sâu đậm.  

             Lục Hạt thì lại nhếch khóe miệng, lộ ra nụ cười đắc ý, trong lòng thầm nghĩ, tiểu tử ngu ngốc này đúng thật là đào hố rồi nhảy vào trong, thật sự còn dám buông lời cuồng vọng như vậy, khiêu chiến với toàn bộ Tinh Anh Môn?  

             Hừ, chẳng qua chỉ là một tu giả vừa mới đột phá Thần Chiếu cảnh mà thôi, cho dù có kỳ quái cỡ nào, cũng nào phải đối thủ của toàn bộ đệ tử tinh anh?  

             Hơn nữa một khi chuyện này xảy ra, những tạp dịch đó lại càng đừng hòng bước thêm một bước vào Tinh Anh Môn, đây chính là một mũi tên trúng hai đích, trời cũng giúp ta, ha ha ha!  

             Trong lòng Lục Hạt cười to, trong mắt lại hiện lên tia sáng xanh quái dị. Khóe miệng của hai người Xích Phong cũng kéo lên một độ cung đầy kiêu ngạo, cho rằng có chỗ dựa rồi thì an tâm khỏi lo.  

             Vù vù vù!  

             Thế nhưng, ngay đúng lúc này, tiếng xé gió liên tiếp vang lên, chẳng qua chỉ trong phút chốc, xung quanh sáu người đột nhiên xuất hiện mấy chục bóng người ăn mặc lộng lẫy. Khi nhìn thấy bọn họ, một người trong số đó vội vàng ôm quyền với đám người Thích Trường Long, rồi chỉ vào Trác Uyên và trách mắng: “Các vị sư huynh và sư tỷ, người này vừa mới phá kết giới của Tinh Anh Môn ta, tùy tiện xông vào. Chúng ta định đuổi bắt, nhưng hắn tránh quá nhanh, chỉ chớp mắt đã không thấy bóng dáng đâu nữa. Cũng may các sư huynh và sư tỷ đã chặn hắn lại, cuối cùng chúng ta cũng bao vây được hắn.”  

             “Ồ, tùy tiện phá hỏng kết giới của tông môn, đây cũng không phải là cách chính đáng để khiêu chiến với sư huynh đâu.” Lục Hạt bất giác cười một tiếng xấu xa, dường như lại nắm được một điểm yếu nữa của Trác Uyên, cười nhạo rồi bảo: “Nếu là như vậy, cho dù chúng ta có đánh chết ngươi thì tông chủ cũng sẽ không nói gì đâu nhỉ.”  

             Đôi mắt của Trác Uyên híp lại, đã nhìn thấu suy nghĩ của Lục Hạt, bất chợt hắn vừa cười vừa gật đầu: “Đúng vậy, nếu như ngươi có bản lĩnh này!”  

             “Ha ha ha… không phải ta có, mà là chúng ta!” Lục Hạt không muốn một mình chịu trách nhiệm, lập tức chia sẻ trách nhiệm này lên người toàn bộ đệ tử ở Tinh Anh Môn. Nếu bọn họ giết chết được một thân tín của tông chủ như Trác Uyên, chính là giúp sư phụ tung một đòn ra oai phủ đầu với tông chủ, lại còn có thể thoát thân an toàn, đây chính là diệu kế một mũi tên trúng hai đích, vì thế hắn ta nói: “Các ngươi còn ngây ra đó làm gì, cùng nhau xông lên bắt hắn lại, bất chất sống chết!”  

             Mấy chục đệ tử vừa mới đuổi tới đó không hiểu rõ tình hình, nghe được lời này, lập tức xông lên, không hề ý thức được một chút nào rằng mình đã bị người khác lợi dụng.  

             Có nói thế nào thì Trác Uyên cũng là thân tín của tông chủ, dính máu của hắn, có thể có được kết cục tốt đẹp gì?  

             Lục Hạt biết điểm này, cho nên có thể không tự mình ra tay thì sẽ không ra tay, cũng tiện cho sau này hắn ta đùn đẩy trách nhiệm.  

             Trác Uyên đã sớm nhìn thấu tất cả, hắn cười lạnh, cái chổi lớn trong tay hơi lay động, đôi mắt đột nhiên híp lại: “Không phải lão tử đã nói, hôm nay sẽ khiêu chiến với Tinh Anh Môn hay sao, muốn đánh thì cùng lên. Chỉ phái một vài tiểu lâu la lên sân, hoàn tòa không đủ cho lão tử nhét kẽ răng!”  

             Soạt!  

             Trên cái chổi giản dị nổi lên một tia sáng màu đỏ, trong nháy mắt đã quét một vòng. Ngay sau đó, chỉ nghe thấy một tiếng ong chói tai vang lên, đột nhiên không gian xung quanh chấn động.  

             Ngay sau đó, ầm!  

             Giống như sóng thần xẹt qua trên trời, mấy chục cao thủ Thần Chiếu cảnh còn chưa lại gần người Trác Uyên, đột nhiên cảm giác được cơn chấn động từ sóng dao động của không gian húc thẳng vào ngực bọn ho, sau đó phụt một tiếng, đám người nhao nhao phun ra một ngụm máu tươi, bất chợt bị đánh bay ngược ra sau, sắc mặt lập tức trắng bệch. Bọn họ giống như cánh diều đứt dây, rơi bịch bịch xuống đất, sớm đã hôn mê, không còn biết gì.  

             Có lẽ đến bản thân bọn họ cũng không biết, mình đã bất tỉnh thế nào.  

             Soạt!  

             Năm người có mặt ở đó không khỏi hít ngược một ngụm khí lạnh, đều thấy cực kỳ hoảng sợ, bọn họ nhìn Trác Uyên với vẻ mặt kinh ngạc, trong lòng đã khiếp sợ đến tột cùng.  

             Một chiêu, chỉ là một chiêu mà trong nháy mắt mấy chục cao thủ ở Tinh Anh Môn đã ngã xuống, sao có khả năng như vậy được?  

             Hắn vẫn còn được tính là cao thủ Thần Chiếu cảnh sao?  

             Hai người Xích Phong cũng không nhịn được mà run rẩy, trong mắt lóe lên vẻ sợ hãi. Bọn họ hoàn toàn không ngờ, vậy mà phòng tạp dịch này còn giấu một hung thú đáng sợ như vậy!  

             Trong lúc nhất thời, bắp chân của hai người mềm nhũn, đã muốn chạy trốn khỏi đây.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!