Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Lúc này Viên lão mới chạy đến trước mặt hai người, cho mỗi người ăn một viên đan dược, sau đó, lão ta khẽ thở dài một hơi, nói: "May quá, thương tích của các ngươi chưa đến mức bị đứt gân mạch. Mặc dù hai viên này chỉ là đan được cấp ba, nhưng chỉ một chốc thôi là các ngươi sẽ có thể bình phục và cử động được rồi!"  

             "Này Viên lão đầu, sao trước đây ta không nhận ra ngươi cũng không đến mức tệ như bọn ta đã nghĩ nhỉ?" Khuê Lang không khỏi mỉm cười nhìn lão ta: "Thật ra nếu lúc nãy ngươi xúi Trác Uyên giết chết bọn ta, vậy chẳng phải cuộc sống của ngươi trong phòng tạp dịch sẽ dễ thở hơn nhiều sao?"   

             "Ha ha ha... Lão hủ chỉ mới ở Đoán Cốt cảnh thôi, sống chết của các ngươi cũng chẳng ảnh hưởng nhiều đến ta cho lắm, dù sao thì lúc nào cũng có người lên đầu ta ngồi mà. Hơn nữa sinh tử có đạo, lá rụng về cội, đây là thiên đạo tuần hoàn rồi. Dù sao cũng phải chết thoi, ít ra lúc sống cũng nên làm gì đó phải với lẽ trời chứ. Phòng tạp dịch có Tu La Trường, là nơi mà rất nhiều đệ tử bị coi là nguyên liệu luyện công phải bỏ mạng. Nhưng cái chết của bọn họ lại thành toàn cho cuộc sống của người khác, thắng làm vua thua làm giặc là điều bình thường. Nhìn tưởng vô tình nhưng thật ra lại rất có nghĩa! Hôm nay hai người không đáng chết, nếu phải ra đi tại đây thì tiếc lắm!"  

             "Ôi trời Viên lão đầu à, mặc dù nghe thì rất có lý, nhưng ngươi nói hệt như tên Trác Uyên kia vậy, ta chẳng hiểu gì hết, ngươi nói dễ hiểu hơn được không?" Khuê Lang mù mờ nhìn Viên lão, trong đầu mơ hồ không hiểu.  

             Viên lão lắc đầu cười khổ, xua tay, nói: "Khuê Lang đại nhân, ngài cứ yên tâm dưỡng thương đi, tâm sự của lão hủ lần này cứ để khi nào rảnh lại tìm tiểu tử Trác Uyên kêu ca là được rồi!"  

             "Ồ... Vậy cũng được. Ta thấy một người có thực lực thâm sâu khó lường như Trác Uyên hình như lại khá gần gũi với một lão đầu Đoán Cốt Cảnh là ngươi đấy, có lẽ cũng vì cách nói chuyện khó hiểu của hai người cả nhỉ, nói nghe chẳng hiểu gì hết!" Khuê Lang nghiêng đầu nói.  

             Nhẹ vuốt râu, Viên lão vui vẻ mà nhếch miệng cười: "Đúng vậy, bởi vì bọn ta đều là người ngộ đạo mà..."  

             Sau đó, Viên lão và các đệ tử khác đưa hai người trở về phòng tạp dịch. Lúc về đến nơi thì hai người đã có thể vận động bình thường trở lại. Có thể thấy, Trác Uyên không hề nặng tay với bọn họ.  

             Hai người vừa định đến gian phòng mà lão Viên đã sắp xếp cho Khuê Cương và Nguyệt Nhi để kiểm tra thương thế, bỗng dưng có một bóng người quen thuộc xuất hiện.  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!