Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Vù vù vù……  

             Dưới màn đêm yên tĩnh, trăng sáng treo trên cao, gió nhẹ nhàng phất phơ qua mặt, Trác Uyên lẳng lặng ngồi ngay ngắn ở trong căn phòng nhỏ mà chính mình vừa mới đặt chân đến. Hắn nhắm nghiền hai mắt lại, trên trán là một ngọn lửa màu xanh đang cháy hừng hực.  

             Đây là Thanh Viêm mà Côn Bằng cho hắn năm xưa. Lúc mới đầu, thật sự hắn cũng không biết nó có tác dụng gì, nhưng sau khi nhờ Côn Bằng chỉ dẫn, hắn mới phát hiện ra, cái này là chí bảo để luyện thần.  

             Giờ phút này, hắn đang lấy Viêm Thiên để luyện hóa nguyên thần, nhờ thế mà độ tinh túy và sức chịu đựng cũng nhanh chóng tăng dần lên.  

             Nhưng, chính vào giờ phút này, từng tiếng chuông lại đột nhiên vang lên bên tai khiến cho hắn không khỏi nhíu mày, Thanh Viêm ở trên trán cũng tắt nghỉm đi.  

             “Trác Uyên, Trác Uyên, mau đứng lên, tập hợp…” Một giọng nói già nua vội vàng vang lên. Chỉ trong chốc lát, cánh cửa lập tức được đẩy ra, Viên Lão sốt ruột mà hoảng hốt chạy đến bên cạnh hắn, rồi nhanh chóng kéo Trác Uyên đi ra bên ngoài.  

             Trác Uyên sững sờ, không rõ nguyên do: “Viên Lão, xảy ra chuyện gì thế, sao gấp vậy?”  

             “Ài, ngươi vừa tới nên không biết thôi, đây là tín hiệu của hai vị đại nhân dùng để triệu tập tất cả các đệ tử tạp dịch, bắt buộc phải nhanh chóng chạy đến tập trung, nếu mà chậm, thì sẽ rất khó để có thể giữ được cái mạng nhỏ này!” Viên Lão run rẩy vuốt râu, trong mắt hiện lên vẻ sợ sệt.  

             Trác Uyên ngẩn ngơ, càng thêm khó hiểu: “Hai vị đại nhân nào cơ? Chẳng phải phòng tạp dịch này đều do ngươi quản cả sao?”  

             “Ài, chẳng qua lão hủ chỉ là quản sự trên danh nghĩa mà thôi, trên thế gian này, chỗ nào mà không có cảnh phân biệt kẻ mạnh với kẻ yếu cơ chứ. Một thân Đoán Cốt Cảnh như lão hủ thì làm sao có thể xưng bá vương được đây!” Viên Lão vừa lôi kéo Trác Uyên vừa liên tục lắc đầu cười khổ.  

             Trong lòng Trác Uyên đã hiểu rõ, xem ra nơi này cũng có đầu rắn. Chỉ là, hắn lại không hề lo lắng gì cả, phép vua thua lệnh nàng chẳng qua là vì nó không đủ nghiêm mà thôi. Ví dụ một ma long có thể đâm thủng trời như hắn, thì dù có là đầu xà đi chăng nữa cũng chẳng dám chạm vào gáy hắn, rồi sẽ phải cúi đầu xưng thần thôi, ha ha ha…  

             Lạnh lùng cười một tiếng, Trác Uyên không nói gì, tùy ý để cho Viên Lão lôi kéo, chậm rãi mà theo sau lão ta.  

             Rất nhanh, hai người đã đi tới một góc sâu nhất của phòng tạp dịch. Ở ngay cạnh chân núi, có một cái động đen ngòm ngang cỡ một người lớn, xa xa nhìn lại, trông sâu không thấy đáy.  

             Người rải rác từ bốn phương tám hướng tới lập tức lục đục đi vào bên trong.  

             Viên Lão vừa nhìn, không khỏi lo lắng, lão ta vỗ đùi nói: “Ai dà, không ổn rồi, ít người như vậy, hẳn là phần đông người đã đi vào, chúng ta tới chậm rồi!”  

             “Thế thì sao, không còn người nào thì sao chứ, cũng có phải chúng ta vào cuối cùng đâu mà lo?” Khẽ nhíu mày, Trác Uyên hờ hững nói.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!