Trong một sơn động u ám, Nhị hoàng tử Vũ Văn Dũng im lặng nằm trên giường đá, hai mắt khẽ nhắm, chìm vào giấc ngủ.
Tí tách!
Đột nhiên, một giọt nước lạnh buốt từ vách núi đá phía trên nhỏ xuống, rơi ngay giữa trán hắn ta. Cảm giác rét lạnh thấu xương kia không khỏi làm cho hắn ta run rẩy cả người, chậm rãi mở mắt ra.
"Nhị hoàng tử điện hạ, ngài tỉnh rồi!" Lúc này, một tiếng kêu trầm nặng vang lên bên tai.
Nhị hoàng tử mơ màng nhìn về phía trước thì thấy một người áo đen đang cung kính quỳ gối bên người, khiến cho hắn ta không nhịn được giật mình, hoảng sợ ngồi dậy ngay tức khắc, hét lớn: "Ai, ngươi là ai, đây là chỗ nào?"
"Nhị hoàng tử điện hạ không cần hoảng sợ, thuộc hạ là người của Thái tử. Là Thái tử sai thuộc hạ đến đây cứu điện hạ!" Sắc mặt người kia vẫn lạnh lùng, bình tĩnh lên tiếng.
Nhị hoàng tử chau mày suy tư mãi mới nhớ ra, vào thời điểm mừng thọ phụ hoàng, đột nhiên có người xông vào địa lao đánh hắn ta ngất xỉu rồi mang đi, đợi đến lúc tỉnh lại đã thấy mình xuất hiện ở nơi này.
Nghĩ thông suốt tất cả những chuyện này, Nhị hoàng tử bất giác nhíu chặt mày, vẻ mặt nghi ngờ nhìn về phía người kia, lạnh lùng quát: "Ngươi nói ngươi là người của đại ca? Hừ, hắn ta lại muốn bày trò gì đây? Ta đã bị phụ hoàng cầm tù chung thân, đâu thể uy hiếp đến địa vị của hắn ta được nữa!"
"Nhị hoàng tử điện hạ chớ hiểu lầm, sở dĩ Thái tử làm như thế hoàn toàn là vì cứu điện hạ!" Người kia nặng nề ôm quyền, mặt mũi vô cùng chân thành.
Nhị hoàng tử thấy thế thì lại càng thêm nghi hoặc: "Cứu ta? Hắn ta sẽ có lòng tốt như vậy sao? Nếu vậy thì ai muốn giết ta, chẳng lẽ là phụ hoàng?"
"Nhị hoàng tử điện hạ, gần đây phát sinh rất nhiều chuyện có lẽ ngài còn chưa biết. Giản lược mà nói chính là Tam hoàng tử liên hợp với tên nghịch tặc Trác Uyên mưu hại bệ hạ và Thái tử điện hạ. Vào thời khắc nguy hiểm trước mắt, Thái tử dặn dò thuộc hạ nhất định phải cứu Nhị hoàng tử điện hạ ra. Hy vọng ngài có thể chấn chỉnh uy danh của Vũ Văn gia, đừng khiến người gian kế gian được như ý!"
"Không thể nào, tên heo mập lão tam kia lại có thể có bản lĩnh lớn vậy ư?" Nhị hoàng tử rõ ràng không tin, chỉ hung dữ phất tay, bĩu môi khinh thường.
Hoặc nói đúng hơn là Nhị hoàng tử không tin tên mập kia lại có thể làm được điều mà chính hắn ta cũng không làm được, đánh bại tất cả mọi người, tạo phản thành công. Đây không phải là đang vũ nhục hắn ta sao, chẳng lẽ hắn ta còn không bằng tên heo mập kia?
Người kia bất đắc dĩ lắc đầu, cười khổ nói: "Đương nhiên là bằng bản lĩnh của Tam hoàng tử thì không làm được. Nhưng tên Trác Uyên âm hiểm xảo trá phối hợp với Tam hoàng tử trong ứng ngoài hợp, đánh cho bệ hạ và thái tử điện hạ không kịp trở tay lại là sự thật không thể chối cãi. Nếu Nhị hoàng tử điện hạ còn chưa tin thì có thể đi ra ngoài xem thử, hiện tại thiên hạ này ai là hoàng đế, ai là người làm chủ?"
"Tam hoàng tử phản bội tổ tông, chắp tay nhường giang sơn Thiên Vũ cho loại người nham hiểm như Trác Uyên, mình thì làm hoàng đế bù nhìn trên danh nghĩa. Hiện tại một mình Lạc gia độc chiếm thiên hạ, nắm giữ quyền cao, thậm chí còn vượt xa hoàng quyền. Toàn bộ Thiên Vũ không ai không biết, không ai không hiểu. Hơn nữa hiện tại bọn họ đều đang truy nã điện hạ ngài khắp nơi, muốn diệt cỏ tận gốc. Đây đều là chuyện ván đã đóng thuyền, sau khi ra ngoài nghe ngóng chút là biết, có cho thuộc hạ trăm lá gan thuộc hạ cũng không dám lừa gạt ngài!"
Đồng tử Nhị hoàng tử không nhịn được co rụt, cuối cùng cũng có chút tin tưởng, bởi vì những lời hắn ta vừa nói rất dễ bị nhìn thấu. Hắn ta đã dám nói như vậy thì cũng phải đúng tám chín phần mười.
Bởi vì vẫn luôn bị nhốt trong địa lao cho nên Nhị hoàng tử không hiểu nhiều lắm về đại chiến giữa các phe phái của Thiên Vũ lúc trước, nhất là chuyện Hoàng đế và Khuyển Nhung cùng một giuộc, sau khi Gia Cát Ngọc Long bị bắt mới lòi đuôi chuột, hắn ta càng không biết.
Bây giờ thật sự là người trước mặt nói cái gì, hắn ta chỉ biết tin cái đó, hơn nữa còn rất khó tra ra chân tướng.
Bởi vì lời nói của người áo đen kia đều được xây dựng trên cơ sở những chuyện đã từng xảy ra, quả thực là hoàng đế của Thiên Vũ đã đổi, Lạc gia độc đại, đây là sự thật không thể chối cãi, hắn ta không thể không tin!
Điều hắn ta không thể tin nhất chính là tên mập lại có thể lên làm hoàng đế. Nếu không dùng thủ đoạn bẩn thỉu gì, sao hắn ta có thể xưng đế?
Đây chắc chắn là do ngấm ngầm tạo phản mới đoạt được!
Nhất thời, trong mắt Nhị hoàng tử tràn đầy phẫn nộ mà không hề hay biết đây là kế chia rẽ sau cùng của Thái tử.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!