Cuộc đại chiến của hai bên như sóng biển ập vào nhau, tiếng hô giết rung trời!
Lúc này, ai có thể tiên thủ đè đối phương trước một chiêu, chiếm lấy Tiên Cơ, thì sẽ có thể dành lấy khí thế cực kỳ hưng thịnh, nắm trong tay toàn bộ quyền chủ động trong cuộc chiến.
Và không còn nghi ngờ gì nữa, việc này khiến cho các cao thủ thiên về dược có vai trò cực kỳ quan trọng trong trận đại chiến này!
Mặc dù bản thân Trác Uyên khá chướng mắt với những người dùng độc dược, cũng bởi hắn nghĩ rằng tu giả luyện độc dược khi đối chiến với các cao thủ khác thì sẽ không chiếm được thế thượng phong. Nhưng mà so với việc tiêu diệt một bầy kiến hôi không có thủ đoạn gì, có lẽ sử dụng độc dược sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhất là trong một trận đấu có quy mô lớn như thế này, nếu thực lực của cao thủ phóng độc đủ mạnh, chắc chắn sẽ có thể khống chế toàn bộ cuộc chiến, trở thành tử thần khiến cho tất cả mọi người đều không ngừng run rẩy.
Nghiêm Bá Công thân là Điện chủ của Dược Vương Điện, rõ ràng là lão ta rất muốn đảm nhận vai trò quan trọng này để làm thể diện tốt cho thân phận Bổn môn.
Khi Nghiêm Bá Công đối mặt với phản đồ là Nghiêm Tùng, lão ra lại càng tấn công bằng độc chưởng mạnh hơn, nhưng lão ta không những trở thành tiên phong đầu tiên bị chế áp toàn bộ trên sàn đấu, mà còn bị đánh cho mặt xám mày tro, thể diện bị vả bôm bốp, lại còn bị trúng độc của chính mình nữa.
Điều này khiến cho cái mặt già của lão ta, không biết phải để đi đâu cho hết!
Đường đường là Điện chủ của Dược Vương Điện, bình thường hay đi phóng độc hại người, bây giờ lại vì độc mà trọng thương, hơn nữa lão ta cũng không thể ngăn chặn lại được khói độc của Nghiêm Tùng, khiến cho rất nhiều cao thủ của Đế Vương Môn vọt lên phía trước đầu tiên đều bị trúng độc cả, nếu giờ mà tháo chạy lui về thì cũng không còn mặt mũi nào để đối mặt với phe đồng minh!
Đám người U Minh Thành thấy phía trước có khói độc dày đặc, bọn họ vội vàng lùi về phía sau, không dám xông lên đằng trước. Duy chỉ có mười mấy cao thủ Thần Chiếu Cảnh là ỷ vào thực lực mạnh mẽ nên không sợ loại độc này, cứ thế mà xông vào bên trong khói độc, muốn bắt tên đầu sỏ là Nghiêm Tùng.
Bởi vì chỉ khi nào bắt được lão ta, thì lực lượng của bọn họ mới có thể vọt về phía trước một lần nữa.
Nhưng không chờ cho bọn họ tìm được bóng dáng của Nghiêm Tùng, bên phía Lạc gia đã thấy hai người Cừu Viêm Hải và Tuyết Thanh Kiến dẫn theo các trưởng lão thuộc Thần Chiếu Cảnh xông lên đánh tất cả bọn họ trở về, cũng vì vậy mà khiến cho bọn họ chán nản không thôi.
Hơn nữa chuyện này không phải là chuyện khiến cho bọn họ ảo não. Chuyện khiến cho bọn họ thật sự buồn rầu, lại vô cùng muốn chém đối phương ra thành trăm mảnh chính là, Trác Uyên kia có thủ đoạn rất xấu xa, đó là tự ý đào góc tường nhà người khác, rõ ràng Lạc gia đã thừa hưởng hết toàn bộ nơi này rồi còn gì.
Phải biết rằng từ sau khi Tam gia, U Minh Cốc, Dược Vương Điện bị tiêu diệt, nhóm trưởng lão của Lạc gia nhanh chóng bành trướng mạnh mẽ như sông Hoàng Hà vỡ đê vậy. Những người trong Tam gia mất đi gia viên cung phụng như Hòa trưởng lão, ở dưới sự bức bách từ việc Trác Uyên lạm dụng uy quyền thì họ thà chết chứ không chịu khuất phục, nhưng họ cũng không thể làm gì khác hơn ngoài đảm đương việc làm tài liệu giảng dạy mỗi khi bị giết gà dọa khỉ. Cứ như vậy, họ không thể làm gì khác ngoài việc răm rắp nghe lời, trở thành đầy tớ của Trác Uyên.
Nhưng còn một vài cao thủ khác thành công trốn thoát trong trận chiến Tam Đại Thế Gia, đám người ấy đều đã trở về bên cạnh gia chủ.
Các cao thủ này là người quen cũ của những trưởng lão đã trở thành tù binh tại Lạc gia, bọn họ có mối quan hệ rất tốt với nhau. Cứ như vậy, bọn họ sẽ ỷ vào độc chưởng của Nghiêm Tùng để mở đường phía trước, sau trận chiến đầu tiên, Lạc gia đánh ra ưu thế tuyệt đối, nhưng theo như tính cách âm hiểm của Trác Uyên, chắc chắn bước kế tiếp không phải thừa thắng xông lên mà là bắt đầu đánh vào mặt tư tưởng.
Dù sao chó sốt ruột sẽ nhảy tường. Ép những cao thủ này trở nên nôn nóng thì họ sẽ tự bạo ào ào, vậy biện pháp này của bên phe bọn họ có tổn thất khá là nặng nề.
Cho nên trước khi khai chiến, Trác Uyên đã sớm an bài hết tất cả, dạy cho người chủ trì tấn công vào mặt tư tưởng mà không đánh địch, đây cũng là một kế thượng sách!