Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Ban đêm, trong phủ Nhị hoàng tử, Nhị hoàng tử Vũ Văn Dũng và U Minh đang lẳng lặng ngồi trên chủ vị chờ tin tức. Ngồi phía dưới bọn hắn là một đám tướng lĩnh.  

             Người cầm đầu chính là Thống soái Vệ Thành Quân!  

             Bởi vì Hoàng đế đã sớm giao trách nhiệm thủ thành cho Nhị hoàng tử đảm nhận, cho nên toàn bộ tướng lĩnh từ trên xuống dưới Vệ Thành Quân đều bị đổi thành thân tín của hắn ta, trở thành thế lực riêng của Nhị hoàng tử, phò trợ Nhị hoàng tử leo lên ngai vàng, thống nhất thiên hạ, đặt nền móng vững chắc!  

             "Sao còn chưa tới vậy!" Hai chân Nhị hoàng tử có hơi run, phóng mắt nhìn ra bên ngoài, trong lòng nóng như lửa đốt. U Minh đang ngồi bên cạnh liếc xéo hắn ta một chút, khẽ cười lắc đầu, từ chối cho ý kiến.  

             Tính tình tên Nhị hoàng tử này hấp tấp, vui buồn đều viết trên mặt, sao mà làm Hoàng đế nổi? Cho dù hắn ta có thể ngồi lên vị trí kia thì sớm muộn cũng sẽ bị người ta kéo xuống, không ngồi vững được!  

             Chẳng hề giống với đương kim Hoàng đế, mặc dù luôn mang tiếng hôn quân nhưng cũng là người thâm tàng bất lộ! Mấy chục năm nay lão ta quậy tung cả Thiên Vũ, đùa bỡn không biết bao nhiêu lão hồ ly trong lòng bàn tay. Đó mới là cao thủ quyền mưu chân chính!   

             Một phụ thân như vậy, sao lại sinh ra được một nhi tử làm việc lỗ mãng, thiếu đầu óc như hắn ta chứ? Hừ hừ, chắc chắn là năm đó khi bà mụ đỡ đẻ, đầu óc mơ mơ màng màng đã quẳng mất hài tử, nuôi lớn cuống rốn!  

             U Minh khinh thường bĩu môi, trong lòng cực kỳ khinh bỉ tên Nhị hoàng tử này!  

             Chỉ có điều Nhị hoàng tử lại không biết, cứ tưởng rằng vị mưu sĩ này vẫn trung thành phụ tá hắn ta như cũ, nóng lòng chờ mong hồi báo của thám tử!  

             Vù!  

             Tiếng xé gió truyền đến. Một nam tử mặc áo choàng đen đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, rồi lập tức khom người bái lạy Nhị hoàng tử.   

             Hai mắt Nhị hoàng tử không khỏi sáng lên, vội vàng đứng dậy tiến lên một bước, gấp gáp hỏi: "Tình hình thế nào rồi?"  

             "Khởi bẩm Nhị hoàng tử điện hạ, Độc Cô Quân hành quân một tháng, hiện tại đã cách xa Hoàng thành cả vạn dặm. Cho dù Hoàng thành gặp nạn chắc chắn cũng không kịp chạy về. Kể cả mấy cao thủ như Độc Cô Chiến Thiên và Thiên Vũ Tứ Hổ, sợ rằng cũng phải mất mấy ngày mới có thể quay lại!"  

             "Thật sao?"  

             Lông mày Nhị hoàng tử không khỏi nhướn lên, vẻ mặt mừng rỡ, cười ra tiếng: "Ha ha ha... Xem ra Độc Cô Quân thật sự đã rời khỏi thành, bên cạnh phụ hoàng không còn ai dùng được! Lang Thống lĩnh nghe lệnh, lập tức tập hợp ba vạn nhân mã Vệ Thành Quân, tấn công vào hoàng thành, ép hoàng thượng viết chiếu thoái vị. Đợi đến sáng ngày mai lúc bách quan vào triều, trẫm đã là hoàng đế mới, khó có ai thay đổi được nữa, ha ha ha..."  

             "Vâng thưa bệ hạ! Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế..." Lang Thống lĩnh kia rất thức thời, lập tức khom người bái lạy.  

             Nhị hoàng tử nghe được lời này lại cười lớn thêm một tiếng nữa, vẻ mặt tùy tiện như thể hiện tại hắn ta đã là cửu ngũ chí tôn, trèo được lên ngai vàng vậy.  

             "Khà khà khà... Chờ sau khi bản hoàng tử nắm giữ được hoàng thành, lão tử phải nhìn xem thử còn ai dám nói ta không có tướng đế vương, hừ!" Nhị hoàng tử cắn chặt răng, dẫn đầu đoàn người đi ra khỏi cửa. Một đám tướng lĩnh đồng thời đuổi theo sau lưng hắn ta: "Mấy người các ngươi chia nhau ra hành động, khống chế tất cả quan to hiển hách có thế lực lại, ta không hi vọng giữa đường có người nhảy ra quấy rối. Dù sao Vệ Thành Quân của bản hoàng tử có ba vạn binh, Cấm Vệ Quân của hoàng thành lại chỉ có ba ngàn, hơn nữa chỗ chúng ta cũng không thiếu cao thủ, đêm nay ta nắm chắc phần thắng rồi!"  

             "Bệ hạ uy vũ!" Đám người phía dưới rối rít vỗ mông ngựa.  

             Chỉ có một mình U Minh vẫn bình tĩnh ngồi nguyên tại chỗ, không đi theo, khóe môi nhếch lên nụ cười khinh thường.  

             Hừ, hắn ta không biết câu súng bắn chim đầu đàn sao! Hiện tại trong Đế đô có khối người có đủ thực lực hành động, thế nhưng vì sao người ta vẫn bất động, mà hắn ta hết lần này tới lần khác cuống cuồng cả lên? Ngu xuẩn như vậy thì cả đời chỉ có thể bị người ta lợi dụng mà thôi.  

             Chỉ có điều như vậy cũng tốt, chuyện Trác Uyên và Lãnh Vô Thường muốn làm, ta đều làm cả rồi. Đế đô vừa loạn, tất nhiên đại quân của Độc Cô Chiến Thiên sẽ hồi kinh hộ giá, hai nhà bọn họ cũng có thể yên tâm mà phân thắng bại, ha ha ha...  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!