Vút vút vút...
m thanh phá vỡ hư không vang lên từ phía chân trời, hàng ngàn bóng dáng lập tức hạ xuống, ngẩng đầu nhìn chăm chú.
Trước mắt bọn họ là một sơn cốc, nơi quanh năm bị bao phủ trong sương mù, lúc này trong sương mù đang bốc lên từng luồng khí màu tím đen, toát lên vẻ hung ác và quỷ quyệt.
Một lão già dáng người cao to lực lưỡng bước tiến lên, bóng dáng dần hiện ra trong làn sương mù, không còn nghi ngờ gì nữa đúng là Cuồng Tôn Thiên Cương. Đứng từ xa xem xét, Lệ Kinh Thiên quay đầu nhìn Trác Uyên đang đứng đó, cau mày nói: "Xem ra U Minh Sơn Cốc này rất cẩn trọng, đã mở ra trận pháp ngũ cấp từ trước. Muốn phá bỏ trận pháp này phải mất khá nhiều thời gian mới xong được!"
"Đây là bình thường, trong thời điểm căng thẳng như thế này ai mà không bày trận đón địch cơ chứ? Việc này ta đã đoán trước rồi!"
Cười lạnh, Trác Uyên thong thả bước tới liếc mắt khinh thường quan sát lớp sương mù trùng điệp đó, lại cười thành tiếng: "Chẳng qua, nếu nói phá trận thì cũng không tốn quá nhiều thời gian!"
Vừa nói xong, mắt phải Trác Uyên đột ngột ngưng tụ, hai quầng sáng màu vàng chợt hiện ra, trong lòng lạnh lùng quát: "Chiêu thức thứ hai của Không Minh Thần Đồng, Phá Không!"
Rầm!
Không gian đột ngột dao động, bỗng nhiên tia sáng gây chấn động trong mắt phải Trác Uyên xuyên qua mấy lớp sương mù trùng điệp, bắn thẳng về phía bên trong U Minh Sơn Cốc.
Ngay lúc đó chỉ nghe thấy tiếng nổ mạnh rầm rầm, sương mù trước mắt bọn họ lay động một chút, rồi từ từ tản ra.
Lệ Kinh Thiên chứng kiến chuyện này không hề giật mình, trái lại vui vẻ nhìn Trác Uyên, dựng ngón cái lên khen ngợi: "Khà khà khà... Không hổ là Trác quản gia, dùng chiêu này phá trận thật nhanh gọn mà!"
"Dĩ nhiên rồi, các loại trận pháp đều hình thành dựa trên sự củng cố không gian, chỉ cần phá không gian kết giới đi, chẳng khác nào phá bỏ cả trận pháp, chiêu thức này sinh ra để làm chuyện đó, chẳng có gì ghê gớm cả!" Trác Uyên lắc đầu chẳng nói đúng sai, thấy khá là ung dung thoải mái, bình chân như vại.
Nhưng trong lòng Lệ Kinh Thiên lại càng thở dài, nghe Trác Uyên nói thì thấy đơn giản vậy thôi nhưng trên đời này có mấy ai có thể làm được cơ chứ?
Trác Uyên có thể thoải mái làm được, bản thân hắn cảm thấy chẳng có việc gì, nhưng với người khác ai mà có thể không tán thưởng thành lời đây?
Nghĩ đến điều này, ánh mắt Lệ Kinh Thiên nhìn Trác Uyên càng thêm thán phục!
"Tốt rồi, đại trận đã phá, tấn công!" Hai mắt Trác Uyên ngưng tụ, ngón tay chỉ về phía trước, hét lớn.
Lệ Kinh Thiên nghe rồi hành động, dẫn đầu phóng về phía trước, mấy ngàn người đang bay còn lại phần lớn là cao thủ Đoán Cốt cảnh, cũng có vài Thiên Huyền cảnh cũng nhanh chóng đuổi theo.
Trong nháy mắt tiếng kêu giết vang lên rung trời bên ngoài U Minh Sơn Cốc, dòng người mãnh liệt, một mảng người đông nghịt điên cuồng lao vào tấn công sơn cốc như chỗ không người. Chỉ trong giây lát, tất cả mọi người đều đã xông vào sơn cốc.
Đệ tử đi tuần của U Minh Sơn Cốc còn chưa kịp phản ứng, dòng người lập tức đã lao đến trước mặt hắn ta nhanh đến nỗi, lập tức khiến cho bọn họ sợ đến vỡ tim vỡ mật, đầu óc choáng váng, thậm chí quên cả việc hét lên cảnh báo!
Con bà nó, chuyện gì thế này, sao nhiều người như vậy, hộ sơn đại trận bên ngoài sơn cốc đã mất đi hiệu lực rồi sao, tại sao không có một chút phản ứng nào đã để cho đám người này xông vào đây vậy?
Trong đầu hiện lên ngờ vực như vậy, đệ tử đi tuần trơ mắt nhìn đàn hung thần đi đến trước người mình, như bị ngu không có chút động tĩnh nào.
Mãi đến khi người ta bắt đầu giơ Linh binh lên, lúc nhằm vào đầu của bọn họ mà chém mới có phản ứng lại, ngay tức khắc gào lên sợ hãi.
Thế nhưng bọn họ chỉ kịp thét ra tiếng kêu gào thảm thiết, dĩ nhiên chỉ với một tiếng "soạt" lưu loát vang lên đã trở thành quỷ hồn dưới lưỡi kiếm, máu tươi trào ra, ngã trên mặt đất.
Còn người kia thì di chuyển không hề ngừng lại, tiếp tục tấn công phía trước!
"Kẻ địch tấn công, có kẻ địch tấn công!"
Cuối cùng tiếng hét thấu trời đó cũng đánh thức các đệ tử khác trong sơn cốc, nhận ra chuyện có kẻ địch tấn công là sự thật, tất cả đều không tránh khỏi lo sợ mà gào thét ầm lên.
Tiếc là mọi thứ đã quá muộn, dưới sự xuất hiện đột ngột của bọn Trác Uyên, bị đánh bất ngờ không kịp chuẩn bị trước, các đệ tử của U Minh Sơn Cốc sớm đã hoảng loạn, quân lính tan rã, chia năm xẻ bảy!
Dù có mấy người dũng cảm chống lại cũng không ngăn cản được, vừa mới lấy ra Ma Bảo đã lập tức bị hơn mười thiếu niên dáng người tráng kiện vây quanh, vung kiếm chém chết, ngay lập tức mất đi sức sống.
Không sai, đúng là thiếu niên!
Giữa mấy nghìn con người, người dẫn đầu đều đã gần năm mươi tuổi, Trác Uyên để Bàng Thống Lĩnh dùng Ma Sát Quyết huấn luyện hộ vệ trẻ tuổi, ý chí khá kiên định. Mặc dù đây là lần đầu tiên bọn họ tham gia cuộc chiến quy mô lớn như thế này, hơn nữa đây lại là lần đầu tiên giết người.