"Ba vị gia chủ, bệ hạ tuyên triệu!"
Sau ba canh giờ khổ đợi, rốt cục có một thị vệ đi tới, cung kính nói.
Ba người U Vạn Sơn liếc nhìn nhau, lần nữa thở dài, cứ như là phải lên pháp trường, đi theo thị vệ kia.
Không lâu sau đó, đến Kim Loan bảo điện. Thị vệ cúi người hành lễ, ba người liền thở sâu, bước vào đại điện. Sau khi thấy hoàng đế uy nghiêm ngồi giữa ngai vàng, bên cạnh là Hắc Bạch Kỳ Thánh, Tư Mã Huy, còn có một thân ảnh vĩ ngạn, chính là Binh Mã Đại Nguyên Soái, Độc Cô Chiến Thiên.
Ba người lần nữa nhìn nhau, kìm lòng không được mà nuốt ngụm nước bọt, luôn có loại cảm giác Tam Đường Hội Thẩm, trong lòng càng căng thẳng hơn.
"Cốc chủ U Minh Cốc, U Vạn Sơn; điện chủ Dược Vương Điện, Nghiêm Bá Công; gia chủ Khoái Hoạt Lâm, Lâm Như Phong. . . Tham kiến bệ hạ!"
Ba người cùng nhau khom người, tất cung tất kính hô lên, không còn chút khí thế như trước kia.
Hoàng đế khẽ gật đầu, trong mắt mang theo ý cười giống như thắng lợi, thản nhiên nói: "Ba vị gia chủ, có biết trẫm triệu các ngươi đến, là vì chuyện gì hong?"
"Ây. . ."
"Không không không, bệ hạ đương nhiên không sai, chỉ là chuyện bé xé ra to mà thôi. . ."
Gia Cát Trường Phong khinh miệt nói, hoàng đế lập tức bóp chặt quyền, trong mắt như muốn phun lửa. . .