. ."
"Đúng đúng, thời giạn gần đây lão phu nghễnh ngãng, nghe cái gì cũng không rõ!"
Thấy bọn họ thức thời, Trác Phàm mới thỏa mãn mỉm cười gật đầu.
Lúc này, Nghiêm Tùng cũng xông ra khỏi đại trận. Hắn nhìn chung quanh một chút, đến khi thấy Nghiêm Chỉnh Lam đã biến thành toái thi, rồi lại thất vẻ mặt lạnh lùng đáng sợ của Trác Phàm, liền minh bạch hết thảy.
Không khỏi ngượng ngùng gãi đầu, Nghiêm Tùng vội vàng đến trước mặt Trác Phàm, cười khờ: "Ha ha ha. . . Đa tạ Trác quản gia giúp ta xử lí cá lọt lưới!"
"Nghiêm lão, lấy bản sự của ngươi, vậy mà cũng có thể để người ta chạy ra khỏi đại trận?"
Trác Phàm nhíu mày cười lạnh.
"Đại tiểu thư!"
Mọi người quýnh lên, đuổi bước đến gần.