Chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài trong lòng, huynh không thể tự so sánh với người bình thường được à, nhất định cứ phải so đo với tiểu quái vật kia, đây không phải tìm ngược sao.
Lúc này, một vị lão giả tóc trắng mặt đầy râu dài nhìn về phía tam trưởng lão, hét lớn một tiếng: “Lão tam, ngươi chỉ biết tính so đo vinh nhục cá nhân này thôi à, chẳng lẽ ngươi không nghe ra trọng điểm chính trong sự kiện này, là Hoàng Phủ Thanh Vân của Đế Vương Môn bị gϊếŧ rồi sao?”
“Đúng vậy, Hoàng Cực Bá Thể Quyết của Đế Vương Môn chính là kỳ thuật tuyệt thế, tiểu tử kia lại có thể đánh bay một nửa thân thể của Hoàng Phủ Thanh Vân, phải mạnh mẽ thế nào mới có thể làm được chứ, lão phu không bì kịp vậy!”
Tam trưởng lão thở dài một hơi, càng thêm thất vọng mất mát.
Lão giả kia đỡ trán, bất đắc dĩ lắc đầu, vị huynh đệ này đã hết thuốc chữa rồi. Tiếp đó lão giả vội vàng nhìn Long Dật Phi nói: “Các chủ, việc này dính dáng đến Đế Vương Môn, chúng ta lại không tiện nhúng tay. Nếu Đế Vương Môn vì tiểu tử kia, mà liên lụy đến trên đầu chúng ta...”
“Thế nhưng, Lão Cửu lúc nãy cũng đã nói qua. Lần này Đế Vương Môn rất có thể là muốn nhằm vào các thế gia còn lại, coi như không có chuyện của Trác Phàm, không sớm thì muộn cũng sẽ tìm đến Tiềm Long Các chúng ta thôi. Cho dù bây giờ chúng ta và Trác Phàm đoạn tuyệt quan hệ, đó cũng chỉ tránh được nhất thời, chỉ sợ ngày sau lại muốn theo chân của Hoa Vũ Lâu.”
Độc Thủ Dược Vương Không dừng cười, xấu hổ nói: “Lão phu quen rồi!”
Trác Phàm không ngờ đến bĩu môi một cái, trong lòng cười lạnh, dù sao hai người bọn họ đều không phải là người tốt, ai cũng đừng mong giễu cợt đối phương.
“Đợi chút!”
Đột nhiên, thân hình Trác Phàm chợt dừng lại, Độc Thủ Dược Vương khẽ giật mình, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn về phía hắn: “Làm sao?”