Chỉ có một tiểu đồ là lão phu coi như thân nhi tử xin Trác đại sư thủ hạ lưu tình.”
Độc Thủ Dược Vương nói chuyện thê lương, ngôn từ khẩn thiết, Trác Phàm âm thầm gật đầu: “Nói như vậy là Nghiêm lão đáp ứng quy thuận?”
“Chuyện đó tuyệt đối không thể, Dược Vương Điện là nhà của ta...”
“Cái gì gọi là nhà? Một nơi không có tình cảm, không có người nào đáng giá để ngươi lưu luyến mà gọi là nhà sao?”
Ting quang trong mắt Trác Phàm chợt lóe, giống như có thâm ý nói: “Cái đan phương kia đã bị ta phá giải. Bát phẩm siêu phẩm đan này cũng là căn cứ theo đan phương kia mà cải tiến. Nhưng mà căn cứ đan phương kia ta đã biết, muốn luyện được giải dược, trước tiên phải luyện độc dược. Dùng bảy loại kịch độc của Thất Thải Vân La Chưởng , lại thêm bảy loại thuốc giải độc tài mới có thể thành đan. Chỉ dựa vào cái đan phương kia chỉ có thuốc giải độc tài bên trong thì vĩnh viễn không bao giờ có thể luyện thành. Mà bảy loại dược liệu hỗn hợp kia lại có một loại độc dược. Đây chính là nguyên nhân mà bọn Đào Đan Nương trúng độc khi luyện đan.
Độc Thủ Dược Vương giật mình, trong lòng càng thêm bội phục: “Trác đại sư quả nhiên là đệ nhất luyện đan tông sư. Đan phương của Dược Vương Điện trăm ngàn năm thế mà bị ngài bóc trần trong chớp mắt?”