Trên chiến trường, Trác Phàm khí thế như hồng, giống như một tên vương giả bất bại từng bước một tiến gần tới ba người, trong mắt sát khí như hai thanh lợi kiếm hướng về phía trước đảo qua, khiến bọn hắn ngăn không được mà run rẩy trong lòng.
Lúc này Trác Phàm, căn bản là đã trong trạng thái vô địch, Thần cản gϊếŧ Thần, Phật cản gϊếŧ Phật. Hoàng Phủ Thanh Vân bọn hắn, cư nhiên căn bản không sinh ra nổi ý chí phản kháng, chỉ có thể run rẩy liên tiếp lui về phía sau.
Có lẽ bọn họ nằm mơ cũng sẽ không mơ tới bọn hắn cũng có ngày lại gặp được đối thủ cường hãn như thế.
Tam đại gia tộc ba đại cao thủ liên thủ, lại còn rơi vào tuyệt cảnh như vậy, thật sự là một câu chuyện cười mà.
Trên đầu mồ hôi lạnh ứa ra, Độc Thủ Dược Vương nhìn chằm chằm vào Trác Phàm ở trước mặt, trong lòng run rẩy. Tuy đã biết được nhược điểm trí mạng của đối phương, chỉ cần kéo dài đủ thời gian liền có thể chuyển bại thành thắng, nhưng dù như vậy, lại vẫn như cũ có loại cảm giác bất lực sâu sắc.
Hai người không khỏi khẽ giật mình, lại nhìn về viên đan dược trong tay, trầm ngâm một lát, trong mắt đột nhiên lóe qua một tia kiên định, cũng không chần chờ, hơi ngửa đầu nuốt vào.
Chỉ một thoáng, cuồng phong đại quyển, hai người Hoàng Phủ Thanh Vân nhất thời cảm giác nguyên lực trong cơ thể mình đang lấy cấp số nhân bạo tăng, đang không ngừng tăng cao. Nguyên lực cường đại, không ngừng mở rộng gân mạch của bọn hắn, bắp thịt không ngừng bị xé rách, cái cỗ bứt rứt đau đớn kia, khiến bọn hắn ngăn không được mà rống to lên, âm thanh chấn động thương khung.