Hừ, tiểu tử này nhất định là giả vờ!
Lúc trước lão phu để hắn làm mới có thể bị hắn có cơ hội lợi dụng. Lần này lão phu nhất định sẽ cẩn thận thì tiểu tử này lại chẳng hề để ý. Có thể nói là có khả năng hắn đang tìm sơ hở của lão phu muốn lập lại chiêu cũ!
Ánh mắt đyv khẽ híp lại, trong lòng cười lạnh, đồng thời tâm lý cũng căng như dây đàn.
Lão phu cũng sẽ không lại hỏng đến lần thứ hai!
“Chủ trì, ta luyện chế hoàn thành!”
Lại một tiếng kêu to vang lên, người thứ tám lọt vào.
Độc Thủ Dược Vương không chú ý, ria mép lông mày lại lần nữa bị đốt cháy khét. Mà linh đan sắp xuất thế kia trong nháy mắt cũng hóa thành tro tàn!
Độc Thủ Dược Vương bất giác ngây người, thân thể cừng ngắc, lần nữa quay đầu qua, nhìn về chỗ phát ra âm thanh. Ở nơi đó, Trác Phàm đứng gãi đầu, cười rạng rỡ nói: “Hắc hắc hắc… xin lỗi, vừa rồi không nhịn được, đánh cái rắm, có phải quá vang dội không?”