Thanh Viêm thần bí được Trác Phàm lấy từ một vị cao thủ bên trong Vạn Thú sơn mạch. Uy lực cực mạnh, với năng lực hiện tại của hắn không thể phát huy một phần vạn sức mạnh của nó.
Nhưng hắn có thể kết luận, cho dù Thanh Viêm đặt ở Thánh Vực cũng là một tồn tại trong truyền thuyết. Chỉ hiển lộ một phần vạn uy năng, cũng đã có thể giúp hắn luyện ra đan dược phẩm cấp cao.
Có điều. . .
Hít thật sâu một hơi, Trác Phàm liếc mắt nhìn về phía mười cao thủ luyện đan, thấy từng người bọn họ nhàn nhã luyện hóa dược tài trong tay. Riêng ba người Độc Thủ Dược Vương, Đào Đan Nương cùng Nghiêm Phục, ngoài khuôn mặt nhẹ nhàng, sâu trong mắt còn có ánh sáng thâm thúy.
Hiển nhiên, trong lòng bọn họ nhất định còn giữ lấy đòn sát thủ cuối cùng, chờ vòng quyết thắng Đan Vương cuối cùng mà xuất ra.
Trác Phàm cũng vậy, Thanh Viêm cũng là đòn sát thủ cuối cùng, nếu sớm công bố, sẽ bị Độc Thủ Dược Vương nhằm vào, tốt nhất là che giấu, chờ trận đấu sau cùng mà dùng.
Trong trường hợp này cũng chỉ sử dụng thủ đoạn đó, tuy nhiên có chút mạo hiểm.
Trác Phàm thở dài một hơi, cuối cùng cũng bắt đầu hành động. Mà khi hắn hành động, ánh mắt tất cả mọi người đều đồng loạt chuyển về phía hắn.
Mọi người muốn biết, lần này thiên tài Luyện Đan Sư sẽ có hành động vĩ đại gì để tạo nên kỳ tích.
Thế nhưng dưới ánh mắt soi mói của mọi người, Trác Phàm chỉ hành động như thường, đầu ngón tay túm lại, nguyên lực hỏa đỏ thẫm xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Đón lấy, Trác Phàm liên tục gảy những ngón tay, từng kiện dược tài ngũ phẩm bay vào trong liệt diễm.
Không có luyện đan thuật kinh thiên động địa, càng không lập tức xuất hiện tuyệt kỹ luyện hóa dược tài giống vòng thứ hai.
Trác Phàm giống như một người luyện đan bình thường, mà so với những luyện đan đại sư khác, hỏa diễm trong tay hắn yếu ớt hơn.
Những dược tài ngũ phẩm trong hỏa diễm của hắn giống như bò già kéo xe, nửa ngày mới có thể luyện hóa ra một dược dịch.
So sánh với lúc trước, lúc này Trác Phàm luyện đan không chỉ bình thường mà còn phải gọi là kém cỏi, hiện tại tất cả Luyện Đan Sư có luyện đan thuật đều mạnh hơn hắn.
Chênh lệch lớn như thế, khiến trong lòng tất cả mọi người thêm nặng nề, bọn họ như đang chứng kiến một Luyện Đan Sư thiên tài khó gặp, ngàn năm hiếm có, đang từ đỉnh phong rơi xuống trần thế.
Luyện Đan Sư mười vị trí đầu cùng nhìn về phía Trác Phàm, có người tiếc hận, có người bất đắc dĩ, nhưng hầu hết đều cười âm hiểm đắc ý.
Tử huyệt của tiểu tử này vòng thứ ba đã hiện rõ.
Giữa nụ cười âm hiểm này, bóng lưng Trác Phàm đứng trên đài càng thêm tiêu điều.
Dường như ý thức được Trác Phàm khác một trời một vực cùng hai vòng cạnh tranh đan trước, chẳng những không có luyện đan thuật kinh diễm, mà bản thân cuồng ngạo cũng thu liễm đi rất nhiều.
Tiểu Nhã có chút không hiểu, nàng nhìn Luyện Đan Sư luyện đan, không biết vô tình hay cố ý dò hỏi: "Này, không biết Tống đại sư lần này bị làm sao, rất khác lúc trước?"
"Hắc hắc hắc. . . Đó là đương nhiên!"
Cười lạnh, Độc Thủ Dược Vương vừa luyện đan, vừa hả hê nói: "Luyện đan thuật của hắn đã tới cực hạn, không bao giờ còn có thể luyện ra đan tốt hơn."
Mày Tiểu Nhã nhíu lại, kỳ quái nói: "Nghiêm lão, ngài có ý gì?"
Mấy tên Luyện Đan Sư liếc nhau, thoải mái cười lớn.
"Ý của lão phu chính là hắn chỉ có thể luyện chế đan dược cấp thấp, căn bản không luyện được linh đan cấp cao."
Thấy Tiểu Nhã vẫn không hiểu, Độc Thủ Dược Vương vui vẻ tiếp tục giải thích: "Luyện đan bình thường chia làm văn võ hỏa, đan dược cấp thấp, dược tài dễ dàng luyện hóa, lấy hỏa nhỏ nhu hòa làm chủ, lửa to ngược lại dễ thiêu hủy dược tài. Nhưng dược tài luyện chế phẩm cấp cao mà dùng võ lửa làm chủ, lửa nhỏ không đủ luyện hóa chúng."
"Thế nhưng tiểu tử này tu vi không đủ, căn bản không có cách nào chống đỡ hỏa lớn trong thời gian dài, cho nên hắn không có cách nào luyện chế linh đan ngũ phẩm trở lên." Độc Thủ Dược Vương cười ta một tiếng nhìn về phía Trác Phàm, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói, "Đây chính là tử huyệt của ngươi có đúng không tiểu tử."
Không để ý đến hắn, Trác Phàm không biểu hiện gì, vẫn chuyên tâm vào luyện đan của chính mình.
"Thế nhưng không phải vừa rồi Tống đại sư luyện chế ra ngũ phẩm Long Dương đan sao?"
Tiểu Nhã giật mình, hỏi.
Khinh thường lắc đầu, Độc Thủ Dược Vương thản nhiên nói: "Long Dương đan kia là cưỡng ép dược lực nhị phẩm, tinh luyện đến ngũ phẩm không thể xem là linh đan ngũ phẩm chân chính. Nhưng thủ pháp luyện đan này lão phu thừa nhận, thật hiếm thấy trên đời. Nếu hắn có thể luyện chế đan dược ngũ phẩm thì có lẽ đan dược cũng đến thất phẩm, đáng tiếc, hắc hắc hắc. . ."
Nghe được lời này, tất cả mọi người tiếc rẻ thở dài.
Nhìn bóng người hiu quạnh, vẫn kiên trì luyện đan kia khiến trong lòng ai cũng cảm thấy một nỗi buồn không thể giải thích được.
Chẳng biết lúc nào, trong mắt máy ngàn Luyện Đan Sư chỉ có một mình Trác Phàm. Mọi người chỉ hưng phấn với kỹ thuật luyện đan thần kỳ của Trác Phàm mà thôi.
Lúc này, nhìn thấy bóng lưng hiu quạnh của hắn cũng cảm thấy đau buồn không giải thích được.
Ngược lại, những Luyện Đan Sư cùng Độc Thủ Dược Vương nhân lúc này lại bỏ đá xuống giếng khiến mọi người vô cùng phản cảm.
"Tống đại sư, cố lên, chúng ta ủng hộ ngươi!"
Không biết là ai, cũng không biết từ nơi nào, phát ra một âm thanh ủng hộ Trác Phàm, ngay sau đó, người trong hội trường sục sôi, khắp nơi đều truyền đến âm thanh cổ vũ.
Ngược lại, những Luyện Đan Sư cùng Độc Thủ Dược Vương nhân lúc này lại bỏ đá xuống giếng khiến mọi người vô cùng phản cảm.
"Tống đại sư, cố lên, chúng ta ủng hộ ngươi!"
Không biết là ai, cũng không biết từ nơi nào, phát ra một âm thanh ủng hộ Trác Phàm, ngay sau đó, người trong hội trường sục sôi, khắp nơi đều truyền đến âm thanh cổ vũ.