"
Hai huynh muội Đổng Thiên Bá giật mình lo lắng, thật lâu chưa tỉnh hồn lại.
Vị huynh đệ kia càng ngày càng to gan, hắn vẫn là Tống Ngọc trước kia sao?
Không để ý đến ồn ào xung quanh, vẻ mặt Độc Thủ Dược Vương cười gian trá, nói: "Hắc hắc hắc. . . Tiểu tử, đây chính là ngươi nói, đến lúc đó đừng để bị ta dọa đến phải quỳ xuống đất cầu xin."
"Tiểu tử, ngươi nói khoác mà không biết ngượng, dù sao Nghiêm Tùng trưởng lão cũng là trưởng bối, ngươi nhận sai với hắn, thu hồi lời vừa nói, hắn cũng sẽ không tính toán với ngươi."
Biết hắn có quan hệ với Sở Khuynh Thành, Đào Đan Nương vội vàng nháy mắt ra hiệu cho Trác Phàm, tìm bậc thang cho hắn.
Thế nhưng Trác Phàm không nghe thấy, bậc thang vừa đưa cho hắn hắn đạp lăn, căn bản không đi xuống, ngược lại làm trầm trọng thêm, nhìn về phía tất cả mọi người nói: "Lời của lão tử từ trước đến nay nhất ngôn cửu đỉnh!
Hơi sững sờ, Long Cửu bọn họ liếc nhìn nhau, biết các nàng hiểu lầm, bật cười lắc đầu.
Tạ Thiên Dương nhìn nét mặt đầy vẻ giận dữ của Sở Khuynh Thành cùng Tiếu Đan Đan nói: "Sở lâu chủ, Đan Đan cô nương, chúng ta tuyệt không có ý làm nhục vị huynh đệ kia, chỉ đang thảo luận một sự thật."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!