Đi đến đại sảnh tiếp khách, tiếng ồn ào vừa rồi đã biến mất, không gian trở nên vắng lặng. Chỉ có một bóng dáng xinh đẹp màu trắng đang tiêu điều, tuyệt vọng tê liệt ngã xuống đất, ngẩn người thẩn thờ.
Trác Phàm nhìn, đó là Sở Khuynh Thành không thể nghi ngờ, hắn liền đi thẳng lên trước, nói ngay vào điểm chính: “Sở lâu chủ, ta có một việc muốn nói với nàng, liên quan đến tồn vong của Hoa Vũ Lâu, tin tưởng nàng sẽ cảm thấy hứng thú.”
Lúc này, Trác Phàm như đổi thành một người khác, không còn là Tống Ngọc ngốc manh ngày đó, hắn lộ ra một nụ cười xảo quyệt, trong ánh mắt chỉ có thâm sâu vô tận.
Tuy nhiên hắn nói xong cả buổi rồi nhưng vẫn không được đáp lại.
Trác Phàm sững sờ, cúi đầu nhìn thì thấy Sở Khuynh Thành với đôi mắt sáng ngời bây giờ đã trở nên trống rỗng. Những gì hắn vừa nói, nàng căn bản không nghe lọt tai được một chữ!
Không phải chứ, với tâm tính cường giả Thiên Huyền, và tổng lâu chủ tôn quý của Hoa Vũ Lâu, thế mà lại không chịu được đả kích. Bị một nam nhân phản bội, lại làm nàng tuyệt vọng đến mức này?
Một đợt ba động vô hình như có thực chất phát tán ra, cấm chế không nhìn thấy kia thình lình bị mở ra. Trên vách núi chậm rãi xuất hiện một cánh cửa lớn cao ba thuớc, theo tiếng vang ầm ầm, cửa đá dần dần mở ra.
Đồng thời, bên trong truyền đến một giọng nói già nua của bà lão: “Sở Sở, con đã là tổng lâu chủ cao quý của Hoa Vũ, đương nhiên có thể tùy ý tiến vào đây, cần gì mỗi lần đến đều phải thông bẩm lão thân?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!