Truyện được dịch bởi Nhóm Phước Mạnh Hiện tại bộ truyện đang bị các trang web khác đánh cắp và đăng lại, mong các bạn đọc truyện trên các kênh chính thống của nhóm để ủng hộ cũng như giúp cộng đồng dịch thuật phát triển.
“Nhị công tử, việc này có nguyên nhân, thật sự năm đó Dược Vương Điện đã ra tay với lâu chủ chúng ta...”
Thanh Hoa lâu chủ vội vàng giải thích, nhưng Độc Thủ Dược Vương cứng rắn ngắt lời: “Hừ, giữa thất thế gia ai không có chút oán niệm, nhưng vì vậy mà phái mật thám đến gia tộc người khác sao? Nếu đúng như ngươi nói, chẳng phải trong U Minh Cốc cũng có người của Tiềm Long Các sao? Tiềm Long Các cũng có thể có mật thám U Minh Cốc ẩn nấp?”
Lời này có lý, tất cả trưởng lão các thế gia đều gật đầu tán thành.
Cho dù có chút ân oán cũng đao mang phóng tới, phái mật thám đến thế gia khác là chuyện rất bỉ ổi, ô nhục uy danh của thất thế gia!
Trong lúc nhất thời, Thanh Hoa lâu chủ lo lắng, mà Sở Khuynh Thành cũng bị tức xém ngất đi, hai mắt hung tợn nhìn chằm chằm Nghiêm Tùng, giống như muốn ăn tươi nuốt sống hắn.
Thế mà, đúng lúc này, một tiếng cười giễu cợt lại truyền vào trong tai tất cả mọi người: “Hoàng Phủ công tử, nếu như vừa rồi tại hạ không nghe lầm, ngài nói là ngài đến phân xử, các trưởng lão nơi này làm chứng!
Hiện tại ngài đã phân tích qua, giờ đến phiên các trưởng lão thế gia chứng kiến thị phi mà nói.”