”
“Ồ, ta chỉ đoán mò thôi, ha ha ha...”
Trác Phàm gãi đầu, tiếp tục giả vờ ngây ngốc, trong lòng thở dài một hơi, xém chút là lộ rồi.
Hắn ngụy trang thành Tống Ngọc, vốn là người hành động theo cảm tính, làm sao tâm tư có thể kín đáo được? Nếu để cho các nàng nhìn thấy đại não xảo quyệt cùng thể phách cường tráng, không phải sẽ nhanh chóng liên tưởng đến hắn là Trác Phàm sao?
May mà mọi người cũng chỉ cảm thấy kỳ quái một chút, cũng không hoài nghi thân phận của hắn. Vẫn xem hắn là tiểu tử không rành thế sự, ngẫu nhiên thông minh một chút mà thôi.
“Sư tỷ, thật sự đã làm khó tỷ rồi.”
Chậm rãi đến trước mặt Trác Phàm, Sở Khuynh Thành có chút cưng chiều vỗ vỗ bả vai hắn nói: “Đừng lo lắng, ta biết ngươi sợ Độc Thủ Dược Vương trả thù, nhưng ở trong Hoa Vũ Lâu, hắn sẽ không dám công khai gϊếŧ người.”
Nói xong, Sở Khuynh Thành mang theo hai vị lâu chủ rời đi, trước khi đi, còn bảo Tiếu Đan Đan sắp xếp cho hắn một gian phòng trọ.