vừa rồi Đổng huynh còn nói muốn quyết chí tự cường, sao bây giờ lại mang huynh đệ tới chỗ như thế này?”
“Ta mang đệ đến chỗ thế nào cơ?” Đổng Thiên Bá thấy mơ màng chẳng hiều ý hắn nói gì.
Trác Phàm cười xấu xa liếc hắn ta một cái, chỉ vào tấm biển treo trên cửa cổng, nói to: “Đổng huynh, không phải huynh biết rõ mà giả bộ hồ đồ đấy chứ, huynh cho rằng ta không biết chữ à, nhìn phía trên đi, thanh... lâu...”
Ưm ưʍ..!
Trác Phàm chưa nói xong thì đã bị Đổng Thiên Bá bịt miệng lại, hắn ta thấp giọng mắng: “Im miệng, ở đây là Hoa Vũ Thành, địa phương này do một đám nữ nhân làm chủ, sao có thứ đó tồn tại được?”
“Hờ, vậy đó là...”
Trác Phàm nháy mắt vô tội mấy cái, chỉ lên cái bảng hiệu kia.
Trác Phàm không thèm quan tâm, còn có chút đắc chí nhìn về phía Đổng Thiên Bá nói: “Đổng huynh, đối phó với loại người mắt chó coi thường người khác này, thì biện pháp hữu dụng nhất chính là đe dọa!
Ha ha ha...”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!