“Đan Đan, xảy ra chuyện gì?”
Công tử áo trắng kia không có nhìn Đổng Thiên Bá một chút nào mà đi đến bên người Hồng y nữ tử. Mà Hồng y nữ tử lại khinh miệt liếc cả đám người Đổng gia, cười ra tiếng: “Không có gì, chỉ là bị mấy con chó đui mù làm bản cô nương mất hết nhã hứng.”
“Há, lại dám đắc tội Tiếu đại tiểu thư của Mẫu Đan Lâu chúng ta, thật đúng là đui mù, ha ha ha…”
Công tử áo trắng kia lắc đầu, cười khẽ một tiếng.
Mà câu này hắn vừa dứt thì tất cả mọi người đều bất giác giật mình, ngay cả Đổng Thiên Bá vừa đứng dậy, trong mắt càng co rút lại, cả kinh kêu lên: “Cái gì, Mẫu Đan Lâu một trong thập ngũ lâu của Hoa Vũ sao?”
Nói rồi Đổng Thiên Bá kinh ngạc nhìn Đổng Hiểu Uyển bên cạnh một chút, trong mắt nàng là vẻ sợ hãi thật sâu cuối cùng mới rõ hết tất cả.
Đổng Hiểu Uyển rít lên một tiếng, hai tay ôm lấy bả vai, mắt cuồn cuộn nước. Trên người nàng vốn mặc năm kiện quần áo nhưng chỉ trong nháy mắt đã mất một kiện, cánh tay thon dài trắng nõn như ngọc nhất thời bại lộ trước mắt mọi người.
Tròng mắt Đổng Thiên Bá hơi co rụt lại, quay người nhìn qua không khỏi hoảng hốt.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!