”
Trác Phàm cười lạnh, bĩu môi khinh thường: “Nếu ta không đoán sai, thì ngay từ đầu, Tề Cương Liệt đã được dùng làm bia đỡ đạn để dẫn ta mắc câu, hắn chết các ngươi đã sớm liệu tới, vạy mà còn nói lão tử gϊếŧ hắn, vốn là các ngươi vứt bỏ hắn trước nhé.”
Vừa nói xong, Tề Thiên Lỗi nhìn Trác Phàm, gương mặt co rúm kịch liệt, nhưng không phản bác được.
Mặc dù đây là chuyện rõ ràng, nhưng cũng không thể nói ra như thế chớ. Nếu không nhi tử dùng phụ thân làm bia đỡ đạn sau đó cầm thủ cấp của kẻ thù đi lĩnh công, nếu chuyện bất hiếu này truyền ra ngoài thì sẽ bị người trong thiên hạ khinh bỉ.
“Hừ, đạo đức giả!”
Phực!
Một ngọn lửa màu xanh đột nhiên phát lên, và ngay sau đó một chút khí tức màu đen toát ra từ trong ngọn lửa rồi biến mất trong nháy mắt.