Lúc này, một nam một nữ kia đang nhìn chằm chằm vào lão đầu, nghiến răng nghiến lợi.
“Hừ, đan Luyện Thể là bí chế bất truyền của Tống gia ta, chúng ta còn phải đem nó đến tham gia bách đan hội, sao có thể giao cho ngươi được?”
Nam nhân kia kiềm chế được giận giữ, trong tay đã cầm một binh khí nhất phẩm.
Nghe được lời này, Trác Phàm bĩu môi khinh thường.
Đan luyện thể chỉ là đan dược tứ phẩm, có công hiệu rèn thân luyện cốt, cũng có thể khiến cao thủ tụ khí cửu trọng trong nháy mắt tăng lên tới Đoán Cốt cảnh, nhưng cả đời chỉ có thể dùng một lần.
Đối với Trác Phàm, kẻ thiên tài tu luyện căn bản không cần lo lắng đến việc không thể đột phá Đoán Cốt cảnh, thì đây chính là cái phế đan. Đem loại đồ này làm bí truyền của gia tộc, thật con mẹ hắn không có tiền đồ.
Mà Trác Phàm hiển nhiên là kẻ no không người đang chết đói, đan dược này hắn xem như chiếc giày bị vứt đi, nhưng mà lão đầu đối diện kia thì hai mắt đỏ bừng, toát ra du͙© vọиɠ trần trụi.
Không biết là ai, run rẩy kêu thành tiếng, người khác nghe được cũng đều hoảng sợ xoay người bỏ chạy, nháy mắt không còn lại cái bóng. Trác Phàm không đuổi theo, quay người định rời khỏi.
“Chờ đã!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!