Hắt xì!
“Kẻ nào đang nói xấu sau lưng lão tử đây?”
Trong một cánh rừng nhỏ vắng vẻ, Trác Phàm xoa mũi, hít một hơi thật sâu, tiếp đó hai mắt nhìn chằm chằm về một ngọn núi nhỏ cao 100m ở phía trước.
Đồng tử hắn hơi nheo lại, dưới chân giậm một phát. Ngay lập tức, lôi vân dực sau lưng hắn mở ra, vụt bay qua như một tia chớp.
“Chiêu thứ nhất của Ma Sát Tam Tuyệt, Ma Long trùng thiên!”
Gầm!
Đột nhiên, một tiếng quát lớn truyền vào tai Trác Phàm. Đầu lông mày hơi nhướng lên, sắc mặt Trác Phàm lập tức tối sầm lại, đi tới hướng phát ra âm thanh.
Mụ nội nó, thằng nhãi con nào không muốn sống, dám quấy rầy sự yên tĩnh của lão tử?