Mọi người dán mắt vào Thượng Quan Khinh Yên đang hoảng sợ đó, vẻ mặt không khỏi khó hiểu, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ, Mộ Dung Tuyết không nhịn được hỏi: “Yên Nhi muội muội, ngươi làm sao vậy, có vấn đề gì sao?”
“Ấy... Không không không, bỗng nhiên ta chỉ nhớ ra một chuyện quan trọng hơn, cần Mộ Dung đại ca các ngươi hỗ trợ, cho nên vội vàng kêu lên, làm phiền mọi người. Có thể có chút hiểu lầm, đừng chê bai mà, ha ha ha...”
Thượng Quan Khinh Yên bất giác cười gượng, suy nghĩ một chút, đôi mắt tức khắc sáng lên, vẻ mặt rạng rỡ nói.
Mộ Dung Liệt hiểu rõ gật gật đầu, không nhịn được bật cười: “Hóa ra là vậy, ta còn tưởng ngươi có duyên quen biết gì đó với Tiền quản sự này nữa!”
“Nào có, Mộ Dung đại ca nói đùa rồi, một tên thương nhân Bắc Châu, sao ta lại quen biết hắn được? Có điều vừa rồi âu Dương thế huynh nhắc đến tên người này, tiểu muội lại nghĩ đến chuyện phiền muộn trong lòng, không nhịn được mà kinh ngạc kêu lên, trùng hợp, trùng hợp mà thôi, hì hì hì...”
Thượng Quan Khinh Yên cố hết sức che giấu, đám người Mộ Dung Liệt cũng không nghi ngờ nàng ta, lạnh nhạt gật đầu, cười nói: “Ha ha ha... Yên Nhi muội muội, đã lớn như vậy rồi, vẫn động cái là hô to như vậy, không chín chắn chút nào, coi chừng không gả đi được!”
“Gả không được thì vừa khéo, ta sẽ theo Tuyết tỷ cả đời này, hì hì hì...” Lông mày không khỏi nhướng lên, Thượng Quan Khinh Yên nhẹ nhàng ôm lấy cánh tay của Mộ Dung Tuyết, lập tức cười đùa lên tiếng.
Mộ Dung Tuyết yêu chiều sờ sờ đầu nhỏ của nàng ta, mỉm cười, không nói gì cả. Mộ Dung Liệt và âu Dương Trường Thanh nhìn thấy dáng vẻ dính vào nhau nóng bỏng của hai tỷ muội, không khỏi liếc nhìn lẫn nhau, bất đắc dĩ nhún vai, bật cười lắc đầu.
Sau đó, Mộ Dung Liệt cười thản nhiên, nhìn về phía Thượng Quan Khinh Yên nói: “Vậy thì Yên Nhi muội muội, ngươi có chuyện gì quan trọng hơn, nếu cần vi huynh hỗ trợ, cứ việc nói ra là được!”
“Ầy... Cái này...”
Ở trước mặt mọi người, Thượng Quan Khinh Yên chần chừ một lúc lâu, ngập ngừng một chút, rồi cười tươi nói: “Thật ra, cha ta không cho nói chuyện này, chỉ là gần đây phụ thân luôn vì thế mà ưu sầu suy nghĩ không ngừng, làm nữ nhi lại không thể giải ưu vì hắn, thật sự là...”
Mộ Dung Liệt không khỏi nhíu mày lại, sắc mặt lập tức nghiêm túc, trịnh trọng nói: “Gì cơ, là chuyện của Thượng Quan huynh sao? Chuyện mà ngay cả Thượng Quan gia chủ như hắn cũng bất lực, nhất định là chuyện lớn. Yên Nhi, ngươi mau nói cho ta biết, có lẽ vi huynh thật sự có thể giúp được chút ít đấy!”
“Mộ Dung đại ca, ta nói với các ngươi, nhưng các ngươi tuyệt đối đừng nói cho cha ta biết là ta nói cho các ngươi đó. Các ngươi cũng biết, cha ta là người rất sĩ diện...”
Trên mặt Thượng Quan Khinh Yên lộ ra vẻ khó xử, nét mặt lộ rõ vẻ thần bí, lặng lẽ lên tiếng.
Nhưng mà thấy cảnh tượng như vậy, đám người Mộ Dung Liệt không khỏi càng chú ý hơn. Nét mặt của âu Dương Trường Thanh lộ vẻ mong chờ, vội vàng thúc giục: “Tất nhiên tất nhiên, Yên Nhi muội muội mau nói đi, chúng ta nhất định sẽ giữ bí mật cho ngươi. Nói thật, ta rất thích nghe chuyện bí mật gia tộc này, nhất là của đại gia tộc, hì hì hì...”
Thượng Quan Khinh Yên bất đắc dĩ trợn trắng mắt, không khỏi hung hăng lườm hắn ta, nhăn mũi, mới thoáng trầm ngâm một lúc, thở dài nói: “Ài, thật không dám giấu, Mộ Dung đại ca, mặc dù lần này chúng ta đoạt lại Xung Thiên Kiếm ở Trung Châu, nhưng mà thanh kiếm đó cũng bị phế đi rồi!”
“Cái gì?”
Đồng tử của Mộ Dung Liệt không nhịn được mà co rụt lại, không khỏi chấn động: “Năm thanh thần kiếm của năm châu, chém sắt như chém bùn, bổ trời át đất, là vật mạnh nhất thiên hạ, ai lại có bản lĩnh như vậy, có thể phế đi một thanh thần kiếm chứ?”
“Mộ Dung đại ca hiểu lầm rồi, bị phế trong lời muội muội thật sự không phải là bề ngoài thần kiếm bị tổn thương gì, mà là kiếm linh bị phong bế, khó mà phát huy uy lực của thần kiếm, chẳng khác gì một thanh sắt vụn cả.”
Thượng Quan Khinh Yên không khỏi bất đắc dĩ thở dài, vẻ mặt nhuộm ưu sầu, yếu ớt lên tiếng: “Chuyện này đã gần một năm, cha ta và ba vị Cung phụng vẫn luôn tìm cách giải ấn, nhưng vẫn chưa có gì khởi sắc. Thuật phong ấn của đối phương vô cùng lợi hại kỳ dị, hoàn toàn không tìm thấy nơi đột phá. Cho nên ta muốn mời Mộ Dung đại ca ra tay, xem có thể giúp cha ta một tay được không?”
Trên mặt Mộ Dung Liệt nặng nề, nghe thấy lời này không khỏi tức khắc cứng lại, qua một hồi lâu mới thở dài, bất ngờ rống to: “Vớ vẩn, Thượng Quan huynh thật sự rất hồ đồ, chuyện lớn như vậy, nào có thể là chuyện của một nhà Đông Châu, vậy mà vẫn còn gạt chúng ta? Phải biết rằng, tên Bất Bại Kiếm Tôn đó là nhân vật lợi hại như thế nào, nếu không có Xung Thiên Kiếm hỗ trợ, sao có thể ngăn mũi nhọn này? Vậy cũng may là ngươi nói chuyện này cho đại ca, nếu không chuyện ập lên đầu, lão quái vật đó đánh tới, là lúc cần thần kiếm của ba châu hợp lực, các ngươi lại nói cho chúng ta biết Xung Thiên Kiếm không thể dùng được, chẳng phải đã làm lỡ chuyện lớn sao?”
“Trường Thanh, ngươi đi thông báo cho phụ thân ngươi, lập tức đến tìm lão gia hỏa Thượng Quan Phi Hùng đó, chúng ta cùng nhau liên hợp phá ấn. Tuyết Nhi, chúng ta lập tức đến chỗ Thượng Quan Phi Hùng, tìm hiểu tình hình phong ấn. Ài, lão gia hỏa này, sao lại hồ đồ như vậy chứ, vì chút sĩ diện của bản thân, suýt nữa đã phá hủy chuyện lớn của liên minh chúng ta!”
Mộ Dung Liệt không khỏi tức giận, hùng hùng hổ hổ bước vào nơi quan gia cao tầng này ở phía trước, Mộ Dung Tuyết thấy vậy, sắc mặt cũng nghiêm túc lên, vội vàng đuổi kịp, rất rõ ràng đã hiểu được chuyện này rất khẩn cấp!
Vốn từ sau khi thần kiếm của Tây Châu bị Đan Thanh Sinh cướp đi, bọn họ có thể đối phó với Bất Bại Kiếm Tôn là nhờ ba thanh thần kiếm còn lai. Nhưng nếu ba thanh thần kiếm này lại thiếu đi một, chỉ sợ khó mà chống đỡ hung uy của lão yêu quái đó.
Dù sao, lão quái vật đó ngoại trừ thực lực mạnh mẽ ra, trong tay cũng có một thanh thần binh trấn châu đấy!
âu Dương Trường Thanh nhìn thấy tất cả, không khỏi ngẩn ngơ, sau đó vội vàng nói: “Nhưng mà Mộ Dung đại ca, tông chủ còn phái ta đi làm việc mà...”
“Không phải chỉ xác minh một nhân vật khả nghi sao, lúc nào mà chẳng được? Bây giờ giải quyết phong ấn của Xung Thiên Kiếm mới quan trọng nhất, mau đi thông báo cho cha ngươi đi!” Mộ Dung Liệt oán hận hét lớn, nhấc chân bay thẳng về phía chân trời, Mộ Dung Tuyết và Trụy Nhi vội vàng đuổi theo, âu Dương Trường Thanh cũng vội vàng gật đầu, nhanh chóng quay về.
Bỗng dưng, tất cả mọi người ở đây đã rời đi, chỉ còn lại một mình Thượng Quan Khinh Yên lặng lẽ đứng nơi này.
Hai mắt như ngọc đảo quanh, Thượng Quan Khinh Yên cũng vội vàng nhấc chân, chớp mắt đã xuất phát. Có điều hướng đi của nàng ta, lại khác hẳn so với mọi người.
Phụ thân, xin lỗi, nữ nhi không còn cách nào khác, chỉ có thể lấy cha làm lá chắn. Ta phải nhanh chóng thông báo cho tên ma quỷ đó, bằng không hắn sẽ bị bại lộ mất...
Ở bên khác, từ sau khi rời khỏi hòn đảo nhỏ trôi nổi trên trời ở đỉnh cao nhất, Trác Uyên vẫn bay xuống dưới, hỏi thăm một đường, cuối cùng đã tìm được chỗ dừng chân của đoàn người mình ở tầng dưới cùng của một hòn đảo nổi!
Đây là một sân độc lập, cảnh vật coi như đẹp và tĩnh mịch, từng cơn gió biển thỉnh thoảng thổi qua, khiến người ta lập tức sảng khoái tinh thần!
Không có thời gian để ý những cảnh vật đẹp đẽ này, Trác Uyên vừa tiến vào trong tiểu viện, lập tức bước đến trước vòng đồng ở cửa lớn, sau đó gõ mấy lần bộp bộp bộp, đột nhiên bên trong truyền ra giọng nói cực kỳ thận trọng: Ai đó?”
“Là ta, Tiền quản sự của các ngươi!”
Nhìn thấy xung quanh không có ai, Trác Uyên cũng hạ giọng, nhàn nhạt nói ra.
Kẽo kẹt!
Một tiếng cửa vang lên chói tai, vòng đồng của cửa lớn này chậm rãi bị đẩy ra, lộ ra khe hở một người ra vào, một cái đầu hoẵng bất ngờ ló ra, vừa thấy thật sự là Trác Uyên, trên mặt lập tức vui vẻ, vội vàng mở toang cửa ra, hoan nghênh lão Đại trở về.
Trác Uyên không nói nhiều lời, vội vàng đi vào trong, sau đó đóng cửa lại, mới đánh giá cẩn thận căn phòng này, còn có mọi người bên trong, ngược lại có không ít người.
“Thế nào, không xảy ra chuyện gì chứ?”
“Chúng ta thật sự không sao, ngược lại ngươi bị Lăng Vân Thiên gọi đến đối chất, sẽ không lộ ra dấu vết gì chứ!” Bách Lý Ngự Vũ duỗi thắt lưng, bất giác khẽ cười một tiếng, không dứt khoát nói.
Nghe được lời này, sắc mặt Trác Uyên không khỏi sa sầm lại, yên lặng không nói.
Bách Lý Ngự Vũ không khỏi sửng sốt, vẻ mặt quái lạ nhìn hắn, bật cười lên tiếng: “Sao vậy, thật sự lòi đuôi rồi! Bình thường thấy ngươi rất thông minh lanh lợi, ngay cả lão tổ tông nhà ta cũng có thể bị ngươi lừa gạt đến giật mình choáng váng, còn sai khiến ta nghe theo mệnh lệnh của ngươi. Bây giờ làm sao vậy, đứng phó một tên Lăng Vân Thiên cũng không trót lọt sao?”
“Ài, ta và lão thất phu Bách Lý Ngự Thiên cũng không có mâu thuẫn trực tiếp gì, tất nhiên sẽ dễ ứng phó. Nhưng bây giờ Lăng Vân Thiên lại đang cẩn thận dè dặt, là lúc lòng nghi ngờ nặng nhất, hơi sơ sẩy một chút, có thể bị lão ta nhìn thấy, ta có cách nào chứ?”
“Ha, ngươi gọi ai là lão thất phu đó, nói thêm câu nữa thử xem?”
“Này, vậy ta không nói nữa!” Thấy dáng vẻ hung thần ác sát này của Bách Lý Ngự Vũ đó, Trác Uyên không khỏi bất đắc dĩ nhún vai, bật cười một tiếng, sau đó lại nhướng mày, nhìn về phía mọi người, nghiêm túc nói: “Các ngươi sao rồi, vào Hải Minh Tông này đã gần nửa ngày, có hỏi thăm ra cái gì không!”
Bịch!
Bất ngờ, một gã hộ vệ bước một bước lên phía trước, lập tức cúi người hành lễ với Trác Uyên: “Khởi bẩm tiên sinh, dọc đường, chúng ta vừa mới nói chuyện với đệ tử của Hải Minh Tông, ngược lại đã thăm dò rõ ràng cảnh vật xung quanh. Địa giới của Hải Minh Tông này, cơ bản là ba hòn đảo di động này. Lần lượt là Thượng Thiên Đảo, Trung Thiên Đảo và Hạ Thiên Đảo. Tầng cao nhất này là Thượng Thiên Đảo, chủ yếu đều là nơi của cao tầng của nội tông. Những cao thủ của ba châu còn lại đến Bắc Châu, tất cả đều trú tại nơi đó, vừa rồi tiên sinh đã đi qua rồi!”
Trác Uyên hơi gật đầu, đã hiểu rõ.
“Mà hòn đảo ở giữa là Trung Thiên Đảo. Chủ yến là nơi ở của đệ tử tông môn, và một số chấp sự bình thường. Đệ tử trợ giúp đến từ ba châu, cơ bản cũng ở tại nơi này!”
Ngay sau đó, người này tiếp tục nói: “Về phần hòn đảo dưới cùng, là Hạ Thiên Đảo mà hiện nay chúng ta đang ở. Cơ bản là nơi chiêu đãi một số khách nhân bình thường, còn có một số đệ tử ngoại môn tu luyện ở nơi này.”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!