Cái gì?
Thượng Quan Khinh Yên nghe được lời này thì không khỏi kinh ngạc, lập tức dò xét hai Mộ Dung Tuyết và âu Dương Trường Thanh trước mặt, sau đó cười ám muội, chỉ vào Mộ Dung Tuyết nói: “Tỷ tỷ đúng là giấu muội muội thật kỹ đó, hóa ra tỷ tỷ đã sớm có người trong lòng, lại còn chế nhạo muội muội, thật sự phải phạt ba chén rượu vào ngày đại hôn mới phải!”
“Nói bậy bạ gì đó?”
Mộ Dung Tuyết hung hăng lườm nàng ta, sau đó nhìn về ánh mắt mong chờ của âu Dương Trường Thanh này, cười nói: “âu Dương thế huynh, ngươi hẳn vẫn chưa quên ước định lúc trước của chúng ta chứ!”
“Đương nhiên không hề!”
âu Dương Trường Thanh không khỏi mỉm cười, lúc này mới ngẩng đầu lên tùy tiện nói: “Tay cầm Phong Thiên, uy chấn năm châu, dưới một người, trên vạn người!”
Mộ Dung Tuyết khinh thường bĩu môi, không nhịn được nhàn nhạt lên tiếng: “Thế thì âu Dương công tử, bốn điều này thì ngươi đã làm được cái gì?”
“Mặc dù bây giờ ta mới chỉ làm được một điều, nhưng đã có thế này rồi, ba điều còn lại sớm muộn gì cũng sẽ làm được. Cho dù hôn ước không thể tiến hành ngay lập tức, nhưng dù sao thì đính hôn vẫn có thể chứ!”
“Ồ, sao ngươi lại chắc chắn ngươi có hy vọng làm được những điều này như vậy đây?” Mộ Dung Tuyết nhướng mày, không khỏi cười nhạo lên tiếng.
âu Dương Trường Thanh không nhịn được hừ nhẹ, cao ngạo ngẩng đầu lên nói: “Đầu tiên tay cầm Phong Thiên, rõ ràng là ta rồi. Phải biết rằng, cha ta là ai, âu Dương Lăng Thiên mạnh nhất Bắc Châu, tay cầm Phong Thiên Kiếm, sau cùng thanh thần kiếm này cha ta không truyền cho ta thì truyền cho ai?”
“Thần kiếm của năm châu, người có năng lực sẽ đạt được, cũng không phải là cha truyền con nối!” Mộ Dung Tuyết bất giác hừ nhẹ, lạnh lùng nói.
âu Dương Trường Thanh hiểu rõ gật đầu, vẻ mặt kiêu ngạo: “Không sai, chính xác là như thế. Có điều, không nhắc đến chuyện cha ta, ta là ai? Người đoạt giải quán quân trong thi đấu đệ tử Bắc Châu, âu Dương Trường Thanh. Bây giờ là đệ nhất đệ tử của Bắc Châu, mai sau sẽ kế thừa gia nghiệp của phụ thân, trở thành người đệ nhất của Bắc Châu, cuối cùng vẫn là ta nắm giữ Phong Thiên. Về điểm này, Tuyết muội sẽ không thể không thừa nhận chứ!”
Mộ Dung Tuyết hơi quay đầu, im lặng không lên tiếng, nhưng cũng biến tướng thừa nhận điều này.
Thấy cảnh tượng như vậy, âu Dương Trường Thanh không khỏi nhếch miệng cười, tiếp tục nói: “Về phần uy chấn năm châu, đợi sau này ta trở thành đệ nhất cao thủ của Bắc Châu, tất nhiên cũng không cần nói nữa!”
“Vậy dưới một người thì sao?”
Lúc này, Thượng Quan Khinh Yên không khỏi vội vàng mở miệng, vẻ mặt mong chờ nói: “Mục tiêu ngươi định ra cao như thế, vậy mà còn muốn dưới một người, vậy người đó là ai? Chẳng lẽ là đệ nhất lão yêu quái của ngũ châu, Bất Bại Kiếm Tôn, Bách Lý Ngự Thiên sao? Nhưng mà điều này cũng đúng thôi, gần vạn năm qua, vẫn chưa có ai có thể sánh được với lão gia hỏa đó đâu, ước chừng qua mấy ngàn năm nữa cũng không có!”
âu Dương Trường Thanh chậm rãi khoát tay áo, lập tức lộ ra vẻ khinh thường: “Thượng Quan tiểu thư, ngươi đây là đã quá coi thường tại hạ rồi. âu Dương Trường Thanh tại hạ nhất định là một nam nhân từ xưa đến nay, Bất Bại Kiếm Tôn tính là gì, đợi đến khi kiếm đạo Phong Thiên của âu Dương Trường Phong thành công, lịch sử bất bại của lão ta, sẽ phải viết lại cho ta, hừ hừ hừ...”
“Thấy chưa, đây là lý do ta không thích người này, kiêu căng quá mức mà không thực dụng, không khác với đám công tử đầu dầu má phấn lắm. Ngay cả mặt của Bất Bại Kiếm Tôn cũng chưa từng thấy, đã muốn vượt qua người ta, thật sự là người ngốc nói mê!”
âu Dương Trường Thanh vẫn luôn lạnh lùng cười điên cuồng, sắc mặt Mộ Dung Tuyết sa sầm, nhìn về phía Thượng Quan Khinh Yên, len lén truyền âm nói.
Thượng Quan Khinh Yên bất giác mỉm cười gật gật đầu, vẻ mặt hy vọng nhìn hắn ta, tiếp tục hỏi: “Một khi đã như vậy, ngay cả Bất Bại Kiếm Tôn mà ngươi cũng không để vào mắt, vậy trong lòng ngươi, người ở trên ngươi là ai vậy?”
“Cái này còn không rõ ràng sao!”
Một tiếng bộp vang lên, âu Dương Trường Thanh lập tức chắp tay lên trời, vẻ mặt chân thành nói: “Trăm việc lành, hiếu thảo là quan trọng nhất, cho dù sau này ta có nghịch thiên thế nào, đều là nhi tử tốt của gia phụ. Dưới một người này, tất nhiên là gia phụ âu Dương Lăng Thiên! Về phần trên vạn người sao, đợi ta đánh bại Bất Bại Kiếm Tôn, tất nhiên sẽ trên vạn người rồi, ha ha ha...”
Ầy!
Trong lòng bất giác ngưng đọng lại, Thượng Quan Khinh Yên nghe được lời này, lại thấy dáng vẻ điên cuồng ngang ngược của hắn ta, không khỏi lập tức hiểu rõ lời vừa rồi của Mộ Dung Tuyết, không nhịn được cười khổ: “Bây giờ, ta đã hiểu lời vừa rồi của ngươi, bốn điều làm được một điều là như thế nào. Hóa ra ngoại trừ ngươi là con trai của lão cha ngươi ra, những điều còn lại đều là suy tưởng mà thôi!”
“Không phải suy tưởng, là trước sau gì cũng làm được!” âu Dương Trường Thanh vội vàng khoát tay, sắc mặt lập tức nghiêm lại.
Mộ Dung Tuyết bất đắc dĩ trợn trắng mắt, không nhịn được thở dài một hơi: “Một khi đã như vậy, đợi sau khi ngươi biến suy tưởng thành sự thật xong rồi đến đi!”
“Yên Nhi muội muội, chúng ta vào trong thôi, không cần để ý đến kẻ nhàm chán này!” Nói xong, Mộ Dung Tuyết phất tay áo, lôi kéo cánh tay của Thượng Quan Khinh Yên, đi vào bên trong: “Ở chỗ này nghe hắn ta khoác lác, còn không bằng chúng ta tâm sự về vị đó của ngươi còn thú vị hơn một chút...”
Thượng Quan Khinh Yên bất đắc dĩ nhún nhún vai, lộ ra ánh mắt muốn mà chẳng giúp gì được, đi vào trong cùng với Mộ Dung Tuyết. Còn âu Dương Trường Thanh thì vội vàng kêu lên: “Tuyết muội, ta chắc chắn có thể làm được, ngươi phải tin tưởng ta!”
Tin tưởng em gái ngươi ấy!
Mộ Dung Tuyết thầm oán trong lòng, cũng chẳng hề lên tiếng nữa.
“Trường Thanh, ta tin tưởng ngươi!” Nhưng mà, đúng lúc này, một tiếng cười to lập tức vang lên. Ngay sau đó, một ân thanh xé gió vang lên, một bóng dáng quen thuộc cũng lập tức đáp xuống, bắt lấy cánh tay của âu Dương Trường Thanh nói: “Trường Thanh, mấy năm không gặp, công lực tiến vùn vụt nha, vậy mà đã là cao thủ Dung Hồn tầng tám, ba châu còn lại cũng không có đệ tử như vậy, quả nhiên tiền đồ rộng lớn, được lắm, được lắm, ha ha ha...”
Nhìn thấy người tới, trước mắt âu Dương Trường Thanh không khỏi sáng ngời, lập tức bái lạy :”Mộ Dung đại ca, đã lâu không gặp, tiểu đệ nhớ người chết mất!”
Két!
Thân mình dừng lại, Mộ Dung Tuyết nghe thấy đại ca đến đây, cũng bất đắc dĩ xoay người, nhìn về phía Thượng Quan Khinh Yên rì rà rì rầm: “Không hiểu tại sao, ngược lại đại ca rất thích hắn ta, hận không thể bán muội muội cho hắn ta mới được!”
“Tuyết Nhi, ngươi nói gì đó?”
“Không có gì, ta nói là cuối cùng đại ca cũng trở lại, xem ra có manh mối về tung tích của đám người đó rồi sao?” Mộ Dung Tuyết không nhịn được mỉm cười, dần theo Thượng Quan Khinh Yên đi đến, hai nữ nhân hơi cúi đầu.
Nhưng mà vừa nghe thấy lời này, trên mặt Mộ Dung Liệt vốn tràn đầy ý cười cũng lập tức sa sầm xuống, bất đắc dĩ thở dài: “Ài, đừng nói nữa, ba người đó đúng là giống như âm hồn, thoáng cái đã biến mất không còn dấu vết. Hải Vân Tông đó điều tra gần nửa năm, ngay cả một cọng lông cũng không điều tra ra. Có lẽ bọn họ đã rời khỏi Địa Giới đó, không còn manh mối nào đáng nói, vi huynh đã quay về!”
“Ồ, vậy mà còn có người mà Liệt Dương Kiếm Thần cũng không bắt được, bọn họ là ai thế, lợi hại như vậy sao?” Thượng Quan Khinh Yên không khỏi nhướng mày, vẻ mặt tức khắc tò mò nói.
âu Dương Trường Thanh cũng có chút nghi hoặc, vẻ mặt khó hiểu lên tiếng: “Có Mộ Dung trường huynh trấn giữ, cộng thêm thế lực của Hải Vân Tông, nếu bọn họ thực sự ở khu vực này, hẳn là chỉ vài giây đã hiện nguyên hình, sao một chút tung tích cũng không có được? Thật đúng là kỳ lạ. Mộ Dung huynh, chi bằng ngươi miêu tả đặc điểm của những người đó cho ta, ta triệu tập người ngựa của Bắc Châu, để các ngươi tra xét xem xem. Cho dù lật cả đáy trời Bắc Châu lên, cũng nhất định sẽ tìm được cho các ngươi!”
“Tuyệt đối không thể, nếu như vậy mà nói, Bắc Châu nhất định sẽ đại loạn. Bây giờ, hành tung của Bất Bại Kiếm Tông bọn họ còn chưa xác định được, tạo thành cục diện hỗn loạn như vậy, hoàn toàn không có lợi đối với chúng ta, ngược lại còn khiến cho bọn họ thừa lúc sơ hở mà nhảy vào!”
“Đúng vậy, Tuyết Nhi nói rất có lý, chỉ là ba người đáng nghi, không cần gây chiến vì bọn họ. Dù sao, kẻ địch của chúng ta vẫn là Bách Lý Ngự Thiên bọn họ đấy!” Mộ Dung Liệt lặng lẽ gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói.
Nghe thấy lời này, n Dương Trường Thanh suy nghĩ một chút, cũng khẽ gật đầu theo.
“Vậy như Mộ Dung đại ca nói, là xác định bọn họ không phải người Trung Châu sao? Vậy bọn họ là ai?” Thượng Quan Khinh Yên suy xét trong chốc lát, nghe ra ý tứ trong lời của Mộ Dung Liệt.
Mộ Dung Tuyết bất giác khẽ cười một tiếng, không khỏi thở dài: “Lại nói tiếp, dường như người này là nam nhân ma quỷ, lúc ở Trung Châu đã gây ra thảm kịch mấy vạn oan hồn, còn bản thân lại biến mất trong nháy mắt, thoát khỏi liên can. Lần này đến Bắc Châu rồi, lại còn dẫn theo một cao thủ có thể ngang tài ngang sức với gia huynh ở bên cạnh, thật không hiểu lại muốn làm ra trò bịp bợm gì nữa. Mặc dù bây giờ chúng ta vẫn chưa xác định hắn là kẻ địch, nhưng cũng là một nhân vật cực kỳ nguy hiểm!”
“Gì cơ, vậy mà ngay cả Mộ Dung đại ca ra tay cũng không thể đối phó được, vậy cuối cùng hắn là ai?” Thượng Quan Khinh Yên không khỏi kinh hãi, lập tức kêu to. Nét mặt của âu Dương Trường Thanh cũng ngạc nhiên nhìn về phía bọn họ.
Bọn họ liếc nhìn lẫn nhau, cuối cùng vẫn là Mộ Dung Tuyết nghiêm túc lên tiếng: “Ta cũng không biết hắn là ai, ta chỉ biết hắn để lại một cái tên húy ở Trung Châu, Cổ Liệt Uyên!”
Cái gì?
Đồng tử bất giác co rụt lại, Thượng Quan Khinh Yên lập tức khẽ mở miệng, suýt chút nữa đã lên tiếng, bất ngờ nghiến răng, nuốt tiếng kêu trở về, chỉ là sắc mặt không nhịn được sa sầm lại.
Sao lại là hắn được! Người mà Mộ Dung đại ca và Tuyết tỷ muốn bắt lại là hắn sao? Vậy phải làm sao bây giờ đây?
Nhưng mà, còn không đợi nàng ta nghĩ ra cách đối phó, thì nhà đã dột lại gặp trời mưa suốt đêm, sau khi âu Dương Trường Thanh suy nghĩ một lát, cũng chậm rãi lắc đầu, thở dài: “Tên này không có danh hào gì, chưa từng nghe qua, không nổi tiếng chút nào!”
“Đó là đương nhiên, kẻ làm chuyện xấu ai lại đi dùng tên thật, ước chừng là tên giả!” Mộ Dung Tuyết trợn trắng mắt, cười khẽ lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!