Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Gió cả quét lớp tuyết dày, vui vẻ quất ngựa thêm một roi!  

             Xe ngựa của hoàng gia lao vun vút, phi nước đại ầm ầm trên từng bông tuyết lành*, xóc nảy không ngừng, đám người trong xe đã khôi phục lại được sự ổn định thường ngày lần nữa, bình yên đi đường.  

             Note: Tuyết lành: là tuyết rơi đúng lúc, hợp thời. Ý chỉ thiên thời, địa lợi nhân hòa.  

             Trong lòng Bách Lí Ngự Vũ ôm một chú chim tước nhỏ nhắn, xinh xắn, đáng yêu. Những tư tưởng trong lòng nàng ta toàn những điều tốt đẹp không, ánh mắt nhìn về phía Trác Uyên cũng thuận mắt hơn rất nhiều. Bất chợt, dường như nàng ta đang nghĩ tới điều gì đó, vội vàng nói: “À, đúng rồi, cái tên Mộ Dung Liệt kia không tra ra được hành tung của ta, nhưng mà tra ra các ngươi rất dễ dàng. Nói không chừng bây giờ đang còn lục soát khắp nơi, ráo riết đuổi theo cũng nên. Đến lúc đó chắc là ta lại phải ra tay ngăn cản tiếp, nhưng theo kinh nghiệm lúc trước, chuyện hắn ta đã thăm dò được nội tình của ta, nên chắc là ta cũng không kéo chân được bao lâu đâu. Ta chỉ có thể tự vệ, còn ngươi thì chỉ có thể tự mà cầu phúc đi nhé!”   

             “Này, cũng không tệ đấy nhỉ, biết quan tâm đến sự an nguy của ta cơ đấy?”  

             “Thôi dẹp đi, ai thèm quan tâm ngươi chứ? Ta chỉ sợ ngươi chết rồi, thần kiếm của lão nương cũng không biết đòi ai thôi!” Hai gò má của nàng ta bất giác đỏ hồng lên, Bách Lí Ngự Vũ không khỏi bĩu môi, lẩm bẩm nói.  

             Mỉm cười lắc lắc đầu, Trác Uyên khẽ cười một tiếng, không nhìn nàng ta nữa mà ngẩng đầu nhìn về phía đám người trước mặt nói: “Khoảng cách đến trạm tiếp theo, còn tốn bao nhiêu thời gian nữa?”  

             “Khởi bẩm tiên sinh, trạm tiếp theo là Hải Vân Tông, có lẽ còn khoảng hai canh giờ nữa thì đến nơi!”    

             “Tốt, đẩy nhanh tốc độ thôi!” Khóe miệng khẽ nở nụ cười lạnh nhạt, Trác Uyên từ chối cho ý kiến, yếu ớt lên tiếng.  

             Nghe thấy vậy, lông mày Bách Lí Ngự Vũ lại nhíu chặt lại, vội la lên: “Mới nãy ta nói bao nhiêu là thứ mà chẳng cái nào lọt được vào tai của ngươi sao. Bây giờ, chắc chắn cái tên Mộ Dung Liệt kia đang trắng trợn điều tra hành tung của ngươi, mà Hải Vân Tông lại cách Phong Sương Trấn gần nhất. Hắn ta mất dấu chúng ta nhất định sẽ đi tìm sự trợ giúp để đi kiếm người với hắn ta, mà nơi đầu tiên hắn ta cầu xin giúp đỡ nhất định chính là Hải Vân Tông. Bây giờ ngươi đi đến Hải Vân Tông, há chẳng phải tự chui đầu vào lưới sao?”  

             “Lãnh Vũ Kiếm Vương, chẳng lẽ chuyện mà ngươi có thể nghĩ tới, thì ta không nghĩ tới sao?”   

             “Thế sao ngươi còn…”  

             “Ha ha ha... Ngươi có biết cái gì gọi là… Dưới ánh đèn đen không!” Khóe miệng khẽ nhếch lên một đường cong thần bí, Trác Uyên vươn vai, kéo dài tấm lưng đang mỏi nhừ của mình, nhàn nhã nằm xuống, đúng là rất nhẹ nhàng, tự nhiên.   

             Chỉ để lại Bách Lí Ngự Vũ với vẻ mặt vô cùng hoang mang mà quan sát hắn, nàng ta chau mày lại, suy nghĩ kĩ càng chuyện gì đó.   

             Xe ngựa hoàng gia vẫn bí mật hành quân không chút ngưng nghỉ đến tận hai canh giờ sau. Trước một băng thác nước, xe ngựa dừng lại cả nửa ngày trời, sau đó bất chợt tiến vào trong một mảnh kết giới vô hình, biến mất không thấy tăm hơi…  

             Cùng lúc đó trong chỗ ngồi với đèn đuốc sáng trưng trước đại điện, ba bóng người quen thuộc lại bất chợt xuất hiện ở đây. Kẻ đó chính là Liệt Dương Kiếm Thần Mộ Dung Liệt, mang theo muội muội là Mộ Dung Tuyết và một nha hoàn thiếp thân.  

             Mà trước mặt của bọn họ là một vị lão giả tiên phong đạo cốt, râu tóc bạc trắng, nhìn thấy ba người xuất hiện, không khỏi vội vã khom người cúi đầu, cười nhạt lên tiếng: “Nam Châu Kiếm Thần Mộ Dung đại nhân, còn có Y Tiên Mộ Dung tiểu thư đại giá quang lâm, thật sự khiến cho kẻ hèn Hải Vân Tông này vẻ vang quá. Chỉ là theo lão hủ biết, đáng lẽ bây giờ đại nhân cần phải ở Hải Minh Tông để chuẩn bị cùng với  u Dương đại nhân đối phó với tên lão quái vật Bất Bại Kiếm Tôn kia mới đúng chứ, sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây vậy?”    

             “Ai, việc này nói ra rất dài dòng!”  

             Không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu, Mộ Dung Liệt không khỏi than nhẹ lên tiếng: “Thật ra đúng là tại hạ đang làm khách của Hải Minh Tông, để chuẩn bị nghênh đón cơn bão tố đang cận kề tiến sát nhưng lại gặp chuyện ngoài ý muốn. Tuyến đầu Hải Dương Tông là Bắc Châu lại bị người ta tập kích bất ngờ, phát tín hiệu cầu cứu tới cho tại hạ. Thế là tại hạ liền xung phong nhận việc này luôn, mà tại hạ đến đây là để dò xét một phen. Kết quả phát hiện tông môn Hải Dương Tông đã bị phá hủy, thứ còn sót lại cũng chỉ lác đác vài ba người, tất cả bọn họ đều bỏ chạy sang Hải Minh Tông hết rồi. Vậy nên, tại hạ một đường dò xét đến đây, muốn tìm cho ra dấu vết mà kẻ đã hủy tông kia để lại!”  

             “Cái này còn cần truy xét sao? Trong thiên hạ, người có thể hủy hết chi đồ của một tông môn ở Bắc Châu ta, cũng chỉ có nhóm Bất Bại Kiếm Tôn của Trung Châu thôi. Phải biết rằng, cho dù tên lão quái Bất Bại Kiếm Tôn người kia không xuất thủ thì thủ hạ là Cửu Kiếm Vương cũng dư sức để gây ra chuyện này!”   

             “Đúng vậy, thật ra ta cũng có suy nghĩ như thế, nếu thật sự là Bất Bại Kiếm Tôn gây ra như trong lời ngươi nói. Mặc dù không thể hạ bệ bọn họ ngay tại chỗ nhưng ít nhất cũng có thể tra ra hành tung của bọn họ. Chuẩn bị sẵn thời gian phòng bị trước, cũng thật tốt, nhưng mà…” Lông mày khẽ nhíu chặt lại, Mộ Dung Liệt muốn nói lại bỗng nhiên chần chờ, trong mắt hiện ra vẻ mông lung, mờ mịt.  

             Lông mày nhếch lên một cái, lão giả kia không khỏi vội vàng nói: “Nhưng mà gì vậy, chẳng lẽ Mộ Dung gia chủ còn có phát hiện mới gì hay sao?”  

             “Đúng vậy!”  

             Yên lặng gật đầu một cái, bỗng nhiên Mộ Dung Liệt trầm mặt xuống, mặt mũi tràn ngập vẻ nghiêm trọng nói: “Có lẽ trên cái đất Bắc Châu này, ngoại trừ một đám người ngoài là Bất Bại Kiếm Tôn, khả năng còn có những cường giả khác xâm nhập vào!”  

             Cơ thể nhịn không được khẽ run rẩy một cái, người kia bất giác sợ hãi vô cùng: “Mộ Dung gia chủ, ngươi có ý gì vậy? Chẳng lẽ nói, ngoại trừ thế lực bên ngoài là Trung Châu, còn có một thế lực của phương khác nữa sao, có thể tuỳ tiện tiêu diệt một tông của Bắc Châu chúng ta? Hơn nữa cũng đến trên khu vực này nữa sao? Sao có khả năng này được? Phải biết rằng, thế lực của người đứng đầu năm châu, trong lòng chúng ta ai nấy đều rõ rõ ràng ràng hết, ngoại trừ phía Trung Châu đang nhìn chằm chằm từ bên ngoài thì bốn châu còn lại đều thuộc liên minh hết, sao lại có thể có phe thứ ba với thế lực mạnh mẽ xuất hiện được?”  

             “Ôi, đối với chuyện này, thoạt ban đầu ta cũng không tin đâu, nhưng sau khi tận mắt chứng kiến mới không thể không tin được!”  

             Đôi mắt bất giác hơi híp lại, Mộ Dung Liệt không khỏi thở dài lên tiếng: “Đang tra xét chút chuyện nội tình của Hải Dương Tông. Một đường gian nan vất vả đuổi tới Phong Sương Trấn, tại hạ lại tình cờ gặp được xá muội đang ngừng chân ở nơi đó. Hơn nữa còn gặp chút chuyện rối rắm với một đám người vô cùng thần bí, thế là tại hạ muốn kiểm tra thử môt phen, mà chuyện không bao giờ ngờ tới, nhóm người này tưởng thật. Trong nhóm đó còn có một nữ tử, vậy mà thực lực của nàng ta không dưới ta đâu nhé, hơn nữa trên tay nàng ta còn cầm thêm thần binh chưa từng xuất hiện trên đất năm châu, chiến đấu một trận với tại hạ. Thời gian chiến đấu kéo dài những tám ngày tám đêm, bất phân thắng bại. Nếu không phải thần binh kia không xứng với nàng ta, đoán chừng chuyện chiến đấu ngàn ngày cũng có thể xảy ra cũng nên!”   

             Khuôn mặt có hơi méo mó lại một chút, nghe được lời này, sắc mặt lão giả kia cũng lập tức nghiêm lại, nhẹ nhàng vuốt vuốt râu, nhíu chặt mày lại nói: “Có thể cầm trong tay thần binh mà giằng co một trận mãi không xong với Mộ Dung gia chủ cơ à, thực lực của người này cũng không thể tưởng tượng thật. Thế nhưng... Sao Mộ Dung gia chủ lại có thể xác định được, bọn họ không phải là người Trung Châu thế? Có lẽ thanh kiếm kia là Phách Thiên Kiếm cũng không chừng...”   

             “Mong Lương Tông chủ minh xét, ngày xưa, gia huynh* đã từng gặp mặt Bất Bại Kiếm Tôn một lần, đã thấy bộ dạng của Phách Thiên Kiếm rồi, tuyệt đối không phải cái loại quỷ quái kia. Hơn nữa Phách Thiên Kiếm được coi như là mạng sống của Bất Bại Kiếm Tôn, tuyệt đối sẽ không tuỳ tiện giao cho người khác được đâu. Huống hồ...”  

             Note: Gia huynh: anh em trong cùng một nhà  

             Lúc này, Mộ Dung Tuyết ở bên cạnh chậm rãi cúi đầu về phía lão giả kia, tia sáng trong mắt lóe lên một cái, bình tĩnh lên tiếng: “Bên trong đám người này, ta đã từng gặp kẻ cầm đầu rồi, kẻ đó đã từng liên tiếp phạm phải huyết án* ở Trung Châu, chỉ trong vòng ba ngày ngắn ngủi, một thương hội lớn vô cùng cũng bị hủy dưới tay của hắn nữa cơ, chớp mắt gần một nửa cấp cao của Kiếm Tinh Đế Quốc đều chết hết, gây ra chấn động dữ dội trên toàn bộ Trung Châu. Thử hỏi xem, nếu như hắn là người của xứ Trung Châu, sao lại ra tay độc ác với chính người dưới trướng của mình như thế được chứ?”    

             Note: Huyết án: vụ giết người nhuốm máu  

             Lông mày khẽ nhướng lên một cái, lão giả kia nghe thấy câu nói này, lại có chút ngập ngừng, ấp a ấp úng: “Nếu như đúng theo lời cô nương nói, vậy hắn là thế lực thứ ba mà Mộ Dung Liệt đại nhân nhắc tới bây giờ sao? Thế nhưng... Hắn ra tay với người Trung Châu thì cũng có khả năng là bạn chứ không phải địch mà...”   

             “Tuyệt đối không thể!”  

             Mạnh mẽ xua tay chặn đứng lại, Mộ Dung Tuyết bình tĩnh lên tiếng: “Kẻ này làm việc với lòng dạ ác độc vô cùng, bày mưu nghĩ kế, hiếm thấy trên đời, xem như hắn đã từng đối phó với Trung Châu cũng không có nghĩa là lần này hắn tới Bắc Châu với tấm lòng tràn đầy thiện ý. Nói không chừng, hắn đang muốn khiến cho Bắc Châu dẫm vào vết xe đổ ngày xưa của Trung Châu cũng nên. Hoặc là nói càng gây ra thảm trạng thêm phần khốc liệt hơn nữa. Cho nên Lương Tông chủ, tuyệt đối không thể nhân nhượng đâu đấy!”  

             Bình tĩnh nhẹ gật đầu, Mộ Dung Liệt cũng một mặt đồng ý nói: “Không sai, người kia ta cũng từng gặp mặt rồi, bình tĩnh ổn định là Đại Tướng Lĩnh tài hoa, bày mưu nghĩ kế, liệu địch tiên cơ. Còn phần phí khách phi thường, khác người vô cùng. Huống chi bên người hắn còn có cả cao thủ Cửu Kiếm Vương hỗ trợ, không động thì thôi, chứ chỉ cần khẽ động một cái, tất nhiên sẽ long trời lở đất. Mặc dù không biết mục đích chuyến đi này của bọn họ là vì cái gì, nhưng vẫn nên khống chế được chuyện tốt trong tay. Nhất định chúng ta sẽ lập tức quyết chiến với đám người Bất Bại Kiếm Tôn, nhưng lỡ như không chịu nổi một số chuyện tôm tép không nên xảy ra, nhất là giống như sự uy hiếp này, như thể có cái gai ở sau lưng vậy, càng làm cho lòng người thêm phần bất an!”  

             “Mộ Dung gia chủ nói không sai, mặc kệ hắn là bạn hay là địch, vẫn nên sớm khống chế trong lòng tay mới tốt được!”   

             Lông mày nhẹ nhàng nhíu một cái, chòm râu tung bay trong gió, Lương Tông chủ suy nghĩ thật kĩ càng một chút, cuối cùng mạnh mẽ ôm quyền, gật đầu một cái nói: “Nếu như Mộ Dung gia chủ đã đến với bản tông này, rốt cuộc có gì muốn làm, cứ mời chỉ rõ. Trên dưới cái bản tông này nhất định sẽ tận lực cống hiến hết mình!”   

             Nặng nề ôm quyền, Mộ Dung Liệt nhếch miệng cười nói: “Lương Tông chủ khách khí quá, tại hạ đến đây chỉ là định bụng sẽ mời Lương Tông chủ giúp một chuyện nhỏ nhoi mà thôi. Lúc trước ta từng chiến đấu một trận với nữ hộ vệ kia nhưng để cho bọn họ chạy thoát thân được. Mà trận chiến long trời lở đất kia lại khiến cho tất cả manh mối, dấu vết truy tìm được đều đứt đoạn hết. Rừng biển bao la bạt ngàn như thế, mà để một kẻ như tại hạ có thể truy tìm được hết thực sự là không thể, sức người có hạn. Mà thật may, bên cạnh là đất của quý tông luôn, cho nên tại hạ mới nghĩ cho mời Lương Tông chủ đến để hỗ trợ lục soát một phen vậy!”  

             “Chỗ nào, chuyện nào thuộc trách nhiệm của bổn phận, Mộ Dung gia chủ lao lực như thế cũng là vì an nguy của Bắc Châu ta, còn nói tới chuyện mời gọi gì chứ, ngươi quá đỗi khách khí rồi đấy!”    

             Cũng nặng nề ôm một quyền cúi xuống, Lương Tông chủ khẽ cười một tiếng nói: “Chỉ là không biết, bọn họ có đặc trưng gì không để tiện việc điều tra?”   

             Đang cúi đầu ở phía xa, chợt Mộ Dung Tuyết nhàn nhạt lên tiếng: “Tất cả bọn họ có ba người, mà người nữ tử kia vô cùng lợi hại, mong rằng ngươi không nên tùy tiện trêu chọc vào nàng ta nhé. Chỉ cần tra ra được hành tung thôi thì đã có thể báo tin rồi. Còn tên nam tử kia, cạnh hắn còn có một tiểu cô nương mới sáu bảy tuổi gì đó thôi, có chút lanh lợi, ngoan ngoãn, dọc đường đi cũng rất dễ để nhận ra đấy!”   

             “À, như vậy sao, ha ha ha... Ngươi cứ yên tâm, đặc điểm rõ ràng như thế, toàn bộ đệ tử trong môn ta sẽ được điều động đi hết, trong phạm vi mấy ngàn dặm này, nhất định sẽ nhanh chóng tìm ra tung tích của bọn họ. Về phần chuyện mà cô nương lo lắng, ha ha, thật sự là quá lo xa rồi. Bọn ta vẫn có thể tự hiểu rõ được, người có thể liều mình được với Mộ Dung gia chủ những tám ngày tám đêm, sao bọn ta dám động tới đây. Cho dù Mộ Dung cô nương không nhắc tới, bọn ta cũng sẽ không đi chịu chết đâu, ha ha ha...”  

             Nghe thấy vậy, Mộ Dung Tuyết không khỏi mỉm cười, lạnh nhạt gật đầu, Mộ Dung Liệt cũng thỏa mãn gật gật đầu, ôm quyền thêm lần nữa với Lương Tông chủ.  

             Ngay sau đó, chính lệnh vừa ra, toàn tông đã sôi trào, cao thủ tuyệt thế ào ào, mạn thiên phi vũ*, đồng thời bay khỏi tông môn. Từng sắc mặt mỗi người đều mang vẻ trang nghiêm, thoáng cái đã không thấy đâu.   

             Note: Mạn thiên phi vũ: Bay múa đầy trời  

             Nhưng bọn họ lại không phát hiện được, ở ngay cửa của tông môn, bây giờ đã có bốn chiếc xe ngựa hoàng gia ngừng lại, Trác Uyên nắm bàn tay nhỏ của Tước Nhi, đang làm mấy thủ tục bàn giao hàng hóa với một người trung niên mập lùn.   

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!