"Dừng tay!"
Tiết Định Thiên đang muốn tiến lên gϊếŧ hai người Trác Phàm, một tiếng hét tê tâm liệt phế lại đột nhiên vang lên.
Tiết Định Thiên khẽ giật mình, quay đầu nhìn qua, lại thấy Tiết Ngưng Hương mặt đầy nước mắt mà nhìn bọn họ, trên tay nàng còn cầm lấy một con dao găm, kê ở trên cổ mình.
"Ngưng Nhi, ngươi làm gì?"
Tiết Định Thiên quýnh lên nói.
Nức nở hai tiếng, Tiết Ngưng Hương hai mắt đẫm lệ rưng rưng nói: "Gia gia, người thả bọn họ a, bọn họ đều là bằng hữu của ta."
Tiết Ngưng Hương giận dữ, giận dữ nhìn về phía bọn họ, cũng bị Tạ Thiên Dương vội vàng kéo qua một bên. Trác Phàm chậm rãi đi đến trước mặt Tiết Định Thiên, lạnh lùng nói: "Ngươi biết Tạ công tử của chúng ta trong phủ có địa vị gì không, hôm nay lại bị ngươi lão gia hỏa này đả thương, chúng ta Kiếm Hầu Phủ là sẽ không bỏ qua đâu."
"Đúng, lão hủ không biết, mong được thứ tội."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!