Vút vút vút…
Từng tiếng xé gió vàng vọng trên cao, dưới ánh trăng sáng soi rọi, mấy trăm bóng hắc y đột ngột rơi xuống giữa sân rộng trống vắng. Giương mắt nhìn về phía trước, chỉ thấy từng gian phòng tối đen, cũng không phát hiện được động thiên phúc địa, thủy các lang hoàn mà bọn họ muốn tìm.
“Gia chủ, nơi này có chuyện lạ, khác hoàn toàn với bản đồ của chúng ta.”
Một gã hắc y nhân nhìn bốn phía một chút, ánh mắt mê man càng thêm thâm trầm, vội vàng quay người lại đi đến bên cạnh Thượng Quan Phi Hùng, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Thượng Quan Phi Hùng cũng nhíu màu, không tự chủ được lộ ra vẻ nghi hoặc, hai con ngươi xoay chuyển, trong lòng nhất thời phát ra một nỗi bất an sâu đậm.
Ào ào xôn xao…
Nhưng mà, còn chưa đợi lão ta suy nghĩ cẩn thận tại sao lại phát ra nỗi bất an này, đã nghe thấy từng tiếng vang âm trầm phát sinh. Những gian phòng vốn tối tăm đen nhánh, nhất thời sáng bừng lên, một giọng nói già nua đột nhiên vang lên: “Thượng Quan gia chủ, bao năm không gặp, gần đây có khỏe không?”
Cả người nhịn không được chấn động, Thượng Quan Phi Hùng nghe được giọng nói quen thuộc này, sắc mặt nhanh chóng trở nên ngưng trọng, chân cũng không nhịn được lui về sau hai bước, trong mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ.
Mấy người còn lại thấy vậy cũng không khỏi ngạc nhiên, gia chủ vẫn luôn duy trì sự bình tĩnh chững chạc lại lộ ra vẻ kinh hoảng đến như vậy. Người trong phòng, đến tột cùng là thần thánh phương nào?
Két!
Không chờ bọn họ tiếp tục suy đoán nữa, dựa theo một tiếng lạch cạch, cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, một bóng dáng già nua chậm rãi bước ra từ trong căn phòng sáng ngời.
Bước đi ra song song cùng với lão ta còn có mấy cao thủ Quy Nguyên Cảnh và Dung Hồn Cảnh, mỗi một người đều tỏa ra khí tức cường hãn, sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, tỏa ra sát khí.
“Cao thủ đệ nhất Tây Châu, Trảm Long Kiếm Vương Đan Thanh Sinh. Ngươi… Ngươi còn chưa rời đi?”
Mí mắt không nhịn được nhảy lên vài cái, trong lòng Thượng Quan Phi Hùng không khỏi trầm xuống, cắn chặt răng, cuối cùng suy đoán lúc nãy của lão ta cũng đã được kiểm chứng, nhưng theo đó trong lòng cũng nháy mắt trở nên nguội như băng.
Cạm bẫy!
Như vậy trong lòng của Thượng Quan Phi Hùng đã có đáp án. Ba ngày trước, rõ ràng mật thám của bọn họ đã nhìn thấy Đan Thanh Sinh rời đi cùng với Bách Lí Kinh Vĩ, nhưng bây giờ vị cao thủ tuyệt thế này lại đột nhiên xuất hiện ở nơi này.
Không cần phải suy nghĩ, tất cả mọi chuyện đều là một cái bẫy do Bách Lí Kinh Vĩ bày ra mà thôi. Đầu tiên là giả vờ rời đi, sau đó đi một vòng, một cái hồi mã thương, tất cả mọi chuyện chỉ là giả nhằm dẫn dụ bọn họ mắc câu mà thôi.
Giờ phút này, nếu như Đan Thanh Sinh xuất hiện ở nơi này, như vậy nhất định Bách Lí Kinh Vĩ cũng tọa trấn ở giữa, chỉ huy đại cục.
Nhất thời, bọn họ lâm vào giữa tình cảnh nguy hiểm, không phải chỉ đối mặt với hai đại Kiếm Vương giáp công, mà thực sự bị vây hãm ở bên trong kế hoạch của Bách Lí Kinh Vĩ, thực sự là tình huống khó khăn nhất.
Cả người Thượng Quan Phi Hùng thấm đầy mồ hôi lạnh, hai mắt khẽ run rẩy, đã cảm nhận được khí tức tuyệt vọng đập vào mặt.
Dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng của lão ta, Đan Thanh Sinh bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài một tiếng: “Thượng Quan gia chủ, ta với ngươi vốn không oán không cừu, chỉ là bây giờ lập trường không hợp nhau, xin đắc tội.”
“Rút lui.”
Không nói thêm một câu nào vô ích, Thượng Quan Phi Hùng hét lớn một tiếng, rống giận hét lên, hai con ngươi đã trở nên đỏ như máu. Bây giờ lão ta đã thực sự hối hận tím cả ruột gan, nguyên nhân là do lão ta đã phán đoán sai lầm, dẫn tất cả tinh anh của gia tộc đi vào hiểm cảnh này. Nếu như toàn quân của bọn họ thực sự bị tiêu diệt, gia tộc Thượng Quan sẽ lâm nguy, toàn bộ Đông Châu sẽ lâm nguy, lão ta sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của Đông Châu.
Chỉ trong một thoáng chốc, Thượng Quan Phi Hùng đã hối hận sâu sắc, thậm chí trong đôi mắt còn xuất hiện ý chết. Nếu như chỉ cần đổi một mạng của lão ta mà có thể xoay chuyển được bố cục ngày hôm nay, lão ta nhất định sẽ hy sinh chính bản thân lão ta không chút do dự.
Tất cả mọi người còn lại nghe thấy được mệnh lệnh của gia chủ, đầu tiên là sửng sốt, nhưng nhìn được sắc mặt hoảng sợ của Thượng Quan Phi Hùng, cũng nháy mắt hiểu ra được mọi chuyện, bọn họ đã vị vây hãm trong tình cảnh nguy hiểm nhất, bằng không nhất định gia chủ sẽ không có khả năng lộ ra sắc mặt ngưng trọng như vậy, mặc dù chưa giao chiến đã đưa ra quyết định rút lui.
Kết quả tất cả mọi người đều tin tưởng vào phán đoán của gia chủ, không nói thêm gì, mạnh mẽ gật đầu một cái, dựa theo mệnh lệnh của lão ta, đạp chân xuống lui mạnh về phía sau, rút về theo đường cũ.
Đan Thanh Sinh chậm rãi lắc đầu, nhìn những hào kiệt Đông Châu này, bất đắc dĩ thở dài một tiếng: “Xin lỗi, lão phu tại kỳ vị, mưu kỳ chính (Ở vị trí nào thì phải xem xét việc của vị trí đó). Lần này cho dù có thế nào, cũng không thể thả các ngươi đi được…”
Đan Thanh Sinh nói xong, khép ngón tay lại, sắc mặt lạnh lùng, chậm rãi giơ tay lên chỉ thẳng lên trời.
Chỉ trong một thoáng đã nghe thấy từng tiếng long ngâm cộng hưởng, mây gió đất trời đều biến sắc, khí tức kiếm khí cường hãn cuồn cuộn dâng lên, hóa thành từng đạo thần long phi thiên, giống như vạn long tề tụ, phía trên ngón tay ngưng tụ thành một đạo Trảm Thiên Long Kiếm dài mấy trăm trượng.
Nương theo tiếng rồng gầm gào rú không ngừng, cự kiếm kia tỏa ra kiếm uy cùng sóng năng lượng khủng bố. Phảng phất như dưới một kiếm này, thiên địa cũng sẽ bị chém thành hai khúc.
Hít!
Mọi người nhìn thấy vậy đều hít một hơi thật sâu đều sợ ngây người. Lực lượng mãnh liệt kinh khủng như vậy, bọn họ vẫn chưa từng cảm nhận được từ trên người của bất kỳ người nào, có thể ba vị cung phụng liên thủ cũng có thể đạt được đến khí thế như thế này, thế nhưng lại chỉ phát sinh ở trên một người, cũng quá biến thái rồi.
Đây chính là lực lượng của Cửu Kiếm Vương Trung Châu hay sao?
Bỗng dưng, trái tim của tất cả mọi người đều trùng xuống dưới, nhìn cự kiếm ngút trời này, vẻ mặt đều hóa thành tro nguội.
Thượng Quan Phi Hùng quay đầu nhìn tất cả mọi người, thấy bọn họ đều trở nên ngây dại, sợ hãi khó có thể cử động được, không khỏi cắn chặt môi, trong lòng cấp thiết, rống to: “Các ngươi còn ngẩn ra đấy làm gì, mau chạy đi.”
Ách… Dạ dạ dạ…
Tất cả mọi người đều giật mình, lúc này mới phản ứng được, lần thứ hai vẻ mặt kinh khủng nhìn thoáng qua phía Đan Thanh Sinh, cắn răng một cái, vội vàng lui về phía sau, nhưng trên sống lưng đã thấm ướt mồ hôi lạnh.
“Hmetruyenhot, lão phu cũng không muốn tổn thương nhiều tính mạng như vậy, một kiếm này… Xem tạo hóa của các ngươi đi…”
Nhìn chằm chằm vào bóng lưng kinh hoảng bỏ chạy thục mạng của bọn họ, Đan Thanh Sinh bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài một tiếng, cuối cùng mạnh mẽ bổ xuống một kiếm này về tiền phương.
Hô…
Giống như một ngôi sao khổng lồ ngã xuống tạo thành họa lớn cho thiên địa, một kiếm này tùy ý vừa bổ, còn chưa nện xuống, nhưng uy ấp kinh khủng kia đã mạnh mẽ đè ép tất cả những cao thủ ở bên trên mặt đất, khiến cho khí thế của một đám quần hùng nhất thời đều bị kiềm hãm, toàn bộ mặt đắt cũng biến thành bột mịn trong nháy mắt, thậm chí còn phản tự nhiên.
Mà đám quần hùng mặc dù đã ý thức được mối nguy hiểm, muốn nhanh chóng rời đi theo lời của gia chủ, nhưng dưới uy áp này nhất thời cả thân thể đều trầm xuống, cảm thấy sức lực ngàn cân đè ép trên người, chân cũng nháy mắt bị hãm xuống mặt đất, đúng là khó có thể cử động được.
Đồng tử mạnh mẽ co rút lại, trong lòng tất cả mọi người đều trầm xuống, cảm nhận được khí tức cường hãn kia ngày càng đến gần, chân chính cảm nhận được tử vong đang áp sát sau lưng.
Nếu như không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, dưới một kiếm này, chắc chắn hơn phân nửa cao thủ của bọn họ sẽ chết. Toàn quân bị diệt, cũng chẳng qua là dưới hai chiêu của người ta mà thôi.
Không ngờ thực lực của Trảm Long Kiếm Vương Đan Thanh Sinh lại kinh khủng đến thế.
Bỗng dưng, nét mặt của mọi người càng thêm khủng khiếp đã lộ ra vẻ chết chóc…
Thượng Quan Phi Hùng cắn chặt môi, sắc mặt khẩn trương, thật sự không cam lòng, mắt thấy một kiếm kia sắp nện xuống, không khỏi hối hận thầm mắng một tiếng, khéo hai ngón tay lại, chu thiên khoanh tròn, một cỗ lực lượng đỏ đậm cường hãn kiếm quang bắt đầu đột ngột phát sinh xung quanh lão ta, đánh mạnh về phía Đan Thanh Sinh.
“Đan Thanh Sinh, đừng chớ coi thường người khác, mặc dù lão phu không phải đệ nhất Đông Châu, nhưng cũng đã tìm hiểu Xung Thiên Kiếm nhiều năm, trong người cũng có tinh thần của Xung Thiên Kiếm, cũng không phải chỉ là một cái hư danh.”
“Nào dám coi thường, đều là người lĩnh hội thần binh đại đạo, lão phu cũng muốn luận bàn một chút, ha ha ha…”
Râu mép khẽ động đậy một chút, Đan Thanh Sinh không khỏi cười khẽ một tiếng, từ chối cho ý kiến.
Chạm!
Hai đạo kiếm tinh thần mạnh mẽ đập vào nhau, uy áp kịch liệt phát ra, kiếm quang nóng bỏng, sáng loáng phát tán ra bốn phía, đâm thẳng vào trong mắt mọi người không thể mở mắt được.
Chỉ có Đan Thanh Sinh vẫn khí định thần nhàn như cũ, tùy ý chỉ ngón tay, nhìn tình hình hai ánh kiếm giằng co với nhau, còn có Thượng Quan Phi Hùng cắn chặt răng, thất khiếu chảy máu nhưng vẫn đau khổ kiên trì ở chỗ cũ, cảnh tượng vô cùng thê thảm.
Đan Thanh Sinh bất đắc dĩ than nhẹ một tiếng, lắc đầu, nhàn nhạt mở miệng: “Thượng Quan Phi Hùng, mặc dù ngươi là Thượng Quan gia chủ, nhưng đối với kiến thức về Xung Thiên Kiếm, vẫn còn chưa đạt được ba phần của lệnh đệ. Nếu như một kiếm này do lệnh đệ sử dụng đã có thể chiến ngang tay cùng với lão phu. Đáng tiếc… Ngươi còn chưa đạt được đến loại trình độ này, có lẽ cả đời đều khó có khả năng đạt được đến. Ngộ tính này, không phải ai cũng có đủ khả năng.”
Đan Thanh Sinh than dài lắc đầu, vẻ mặt tiếc hận, ngón tay run lên ra một chiêu.
Vút.
Chỉ nghe thấy một tiếng vang thật lớn phát ra, Xung Thiên Kiếm Quang của Thượng Quan Phi Hùng nhất thời vỡ vụn, Trảm Long Kiếm Kình mạnh mẽ của Đan Thanh Sinh tiếp tục nện xuống phía dưới.
Phốc!
Một tiếng vang nhỏ, Thượng Quan Phi Hùng nhịn không được phun một ngụm máu tươi đỏ thẫm, sắc mặt nhanh chóng trắng bệch, thế nhưng trong mắt vẫn nồng đậm vẻ không cam lòng.
Trong lòng của lão ta hiểu rõ, luận về thiên phú, đúng là Thượng Quan Phi Vân phải ở trên lão ta, nếu như không phải do mệnh lệnh của tộc trưởng, thực ra lão ta không nên ngồi ở vị trí này.
Bây giờ, đối mặt với việc tộc nhân lập tức sẽ bị cao thủ của đối phương tàn sát, lão ta cũng bất lực. Cảm giác vô lực sâu đậm này khiến cho lão ta cảm thấy rất xấu hổ, tự cảm giác không xứng với vị trí gia chủ này.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!