Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

Ùng ục ùng ục ùng ục...  

             Bọt khí không ngừng ùng ục sôi trào lên trên, từ sau khi Trác Uyên rơi vào đầm lầy này xong, hắn đã nhận ra rằng xung quanh mình đột nhiên nổi lên một chuỗi bọt khí dài, không ngừng nổi lên mặt ngoài vũng bùn.  

             Dường như y phục trên người hắn cũng đang biến mất trong đầm lầy này với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được. Như thể hắn rơi vào trong dạ dày của một người khổng lồ, như đang bị dịch dạ dày của người kia không ngừng tiêu hóa vậy.  

             Không xong rồi, lực ăn mòn của đầm lầy này mạnh như vậy, nếu cứ tiếp tục như thế thì sợ rằng cả người đều sẽ bị biến mất!  

             Trong lòng bất giác chùng xuống, cuối cùng Trác Uyên cũng lộ ra vẻ mặt nghiêm trọng hiếm có, hắn giãy giụa cơ thể, muốn phá đầm mà ra, song không sao có thể làm được.  

             Đầm lầy đó không chỉ có sức ăn mòn rất mạnh, mà thậm chí còn có sức thẩm thấu cực kỳ mạnh mẽ.  

             Ngay trong nháy mắt khi hắn rơi vào trong đầm lầy này, những thứ bùn nhơ này đã ngay lập tức dính chặt lầy thân thể của hắn như nhựa cao su, khiến hắn không giãy ra được. Hơn nữa cũng chính cái mắt ấy, những thứ bùn nhão này đã theo da tay của hắn, xâm nhập vào trong gân mạch hắn, bỗng chốc khiến cho nguyên lực của hắn không thể vận hành được một chút nào.  

             Hắn muốn giãy giụa, song lại không sử dụng được chút sức lực nào, chỉ có thể như một người không biết bơi bị rơi xuống nước, không ngừng quẫy đạp nhưng chẳng hề có mảy may chút tác dụng nào!  

             Ngự Thú tông chủ lơ lửng trên trời nhìn thấy tất cả, không khỏi đắc ý cười to: "Ha ha ha... Tiểu tử thối, đừng uổng phí sức lực nữa, từ xưa đến nay người rơi vào trong cái đầm này, vẫn chưa có ai có thể sống sót để mà trở ra đâu! Ngươi hãy ngoan ngoãn biến thành phân bón trong cái đầm này, ngoan ngoãn chìm vào đáy đầm cho ta đi!"  

             Ôi ôi ôi...  

             Đám Liên Nhi nhìn dáng vẻ giãy giụa mắc nạn như vậy của Trác Uyên thì trong lòng cũng không khỏi lo lắng, há miệng kêu to, nhưng bởi vì bị phong bế âm thanh nên làm thế nào cũng không kêu được.  

             "Hừ, ngươi cho rằng cái đầm lầy cỏn con này có thể tóm được ta sao?"  

             Thân thể đã chìm một nửa vào trong bùn nhơ, sau khi cẩn thận suy nghĩ, Trác Uyên khẽ nhếch miệng cười, hắn lạnh lùng lên tiếng: "Ngự Thú tông chủ, đừng có đánh đồng ta với những tên phế vật từng rơi vào trong tay ngươi trước kia. Muốn mạng của lão tử sao? Chỉ vẻn vẹn một cái Ngự Thú Tông của ngươi thì vẫn chưa có cái tư cách này đâu!"  

             Vừa dứt lời, chỉ nghe một tiếng ầm khẽ vang lên, một làn sóng không gian nồng đậm đột nhiên tản ra xung quanh.  

             Cả người của Ngự Thú tông chủ không khỏi chấn động, vẻ mặt nghiêm lại, đột nhiên nhìn chằm chằm về phía Trác Uyên, trong mắt tràn ngập sự lo lắng.  

             Quả thực, Trác Uyên khác với các cao thủ bình thường, lúc ở Thần Chiếu cảnh đã có thể sở hữu thực lực vượt xa cao thủ Hóa Hư, đấy là chuyện mà người bình thường có thể làm được?  

             Cho nên lão ta cũng vô cùng coi trọng thực lực Trác Uyên, thà rằng đánh giá cao, chứ không dám đánh giá thấp!  

             Tuy là lão ta rất có lòng tin đối với đầm lầy sâu này của mình, nhưng vẫn không thể phớt lờ đối với việc có thể hoàn toàn khống chế được Trác Uyên hay không.  

             Kết quả là, lão ta nhìn chằm chằm vào Trác Uyên không thôi, khẽ chau mày, đã chuẩn bị sẵn sàng để có thể ra tay ứng phó với hắn bất cứ lúc nào. Nếu như tiểu tử này thật sự có năng lực trốn ra ngoài được thì lão ta phải lập tức hành động ngay, thừa dịp hắn chưa ra được, phải lập tức bỏ đá xuống giếng, ấn hắn xuống phía dưới, tuyết đối không thể khiến cho con quái vật này lại chạy thoát, thế thì ắt sẽ là tai nạn của toàn bộ tông môn lão ta!  

             Nhìn chằm chằm vào Trác Uyên, trong tay Ngự Thú tông chủ đã đầm đìa mồ hôi...  

             Không Minh Thần Đồng thức thứ nhất, Di Hình Hoán Vị!  

             Hét lớn một tiếng, trong con ngươi bên phải của Trác Uyên đột nhiên hiện lên một vầng sáng màu vàng, khóe miệng cũng bắt đầu nở một nụ cười tự tin. Tuy là đầm lầy này phong bế nguyên lực của hắn, nhưng Không Minh Thần Đồng này lại sử dụng sức mạnh của nguyên thần.  

             Chỉ cần hắn Di Hình Hoán Vị thành công thì trong nháy mắt đã có thể thoát khỏi bể khổ rồi!  

             Ầm ầm ầm...  

             Làn sóng không gian mỗi lúc một rung động mạnh, cơ thể Trác Uyên cũng bắt đầu trở nên hư ảo, dường như đang sắp dịch chuyển vị trí trong không gian. Ngự Thú tông chủ đó lập tức nhíu mày lại, siết chặt hai nắm tay thành nắm đấm, mặc dù không biết rốt cuộc Trác Uyên muốn làm gì nhưng vẫn chuẩn bị ra tay ứng phó bất cứ lúc nào!  

             Ầm!  

             Nhưng ngay đúng lúc này, một tiếng nổ lớn đột ngột vang lên, làn sóng không gian vô hình kia lại bị nổ sập chỉ trong nháy mắt. Mà vầng sáng màu vàng trong con ngươi bên phải của Trác Uyên cũng ngừng lại rồi mất đi dưới ánh sáng xán lạn ấy.  

             Không Minh Thần Đồng mà Trác Uyên luôn ỷ lại, kiêu ngạo, lần đầu mất đi hiệu lực!  

             "Sao có thể được?"  

             Con ngươi bất giác ra co rụt mạnh mẽ, Trác Uyên không nhịn được mà vội vàng kêu lên, tiếp đó là vội vàng định thần lại, xem xét thức hải của mình rồi đột nhiên kinh ngạc phát hiện ra, rằng chẳng biết từ lúc nào, thứ bùn nhơ ấy đã xâm lấn vào thức hải của hắn, thậm chí ngay cả trên Thiên Long Thần Hồn cũng nhiễm phải ít thứ bùn nhơ này, bất kể vẫy đuôi thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể thoát ra được.  

             Không ngờ rằng ngay đến sức mạnh nguyên thần của hắn mà cũng bị vũng bùn này phong ấn lại rồi!  

             Bỗng nhiên, Trác Uyên trợn tròn hai mắt, nhìn vũng bùn đen kịt dưới chân, chân mày đã sớm nhíu lại, trong mắt ngoại trừ vẻ nghiêm trọng ra thì chính là nỗi nghi ngờ sâu sắc: "Rốt cuộc thứ này là gì? Chắc chắn không phải vật bình thường, vì nếu là cảnh giới bình thường thì không thể có thứ quỷ dị như vậy được. Chẳng lẽ là..."  

             Bỗng dưng, Trác Uyên lại nhớ lại lời nói trước đó của Long Tổ, Thiên Địa Phong Huyệt đều nối liền với Thánh Vực, chẳng lẽ đây là thứ mà Thánh Vực lưu lại sao?  

             Chân mày nhíu lại thật chặt, Trác Uyên thầm hối hận một hồi trong lòng, hắn liên tục than thở.  

             Sơ ý rồi, bởi vì Ngự Thú Tông này chỉ là tông môn nhỏ nên đã lỡ sơ ý rồi. Không ngờ cái mật cảnh này của lão ta lại hoàn toàn không giống với Thiên Địa Mật Cảnh của Thái Thanh Tông. Thái Thanh Tông đó là đất lành, thích hợp tu luyện, còn chỗ này của lão ta lại là hiểm cảnh, như đang rơi xuống địa ngục!  

             Hơn nữa ở hai nơi này, bất kể là đất lành hay là hiểm cảnh thì đều là tông tại cấp bậc Thánh Vực!  

             Nói cách khác, trong chỗ bùn lầy này, mặc dù có thực lực siêu phàm nhập thánh thì cũng rất khó để thoát khỏi cảnh khốn đốn này.  

             Vừa nghĩ tới đây, Trác Uyên lại càng than thở trong lòng, hắn bất đắc dĩ lắc đầu, để mặc thân thể tiếp tục chìm xuống, hết sức bất lực!  

             Thấy tình cảnh này, thoạt tiên Ngự Thú tông chủ đó vô cùng sững sờ, sau đó thì lại vui mừng, không nhịn được mà cười rộ lên: "Ha ha ha... Tiểu tử thối chỉ biết khoác lác, vừa nãy liên tục huênh hoang, còn dọa cho lão tử sợ thật. Lão tử thật sự cho rằng ngươi có cách có thể thoát khỏi vây khốn cơ đấy, không ngờ chẳng qua cũng chỉ là trổ tài miệng lưỡi mà thôi. Nói cho cùng, chẳng qua ngươi cũng chỉ là một người phàm, làm sao có thể chạy trốn được đầm lầy sâu ấy của bổn tông chứ?"  

             Lạnh lùng nhìn lão ta, Trác Uyên không nói một câu, chỉ là thân thể vẫn đang không ngừng chìm xuống, cuối cùng cả người đều chìm vào trong đầm lầy, biến mất, không thấy ngoi lên nữa.  

             Chỉ có bọt khí không ngừng nổi lên trên, biểu lộ rằng thân thể của Trác Uyên đang bị vũng bùn này tiêu hóa, hòa tan...  

             Ôi ôi ôi!  

             Đám Liên Nhi tận mắt trông thấy toàn bộ cảnh tượng, sớm đã sốt ruột rống to đến mức lạc cả giọng. Mặc dù không có âm thanh nhưng vẻ mặt của mỗi người bọn họ đều đã đỏ lên, gân xanh nổi lên trên đầu, tròng mắt đã rưng rưng từ lâu!  

             Ùng ục ùng ục ùng ục... Ùng ục ùng ục... Ùng ục...  

             Bọt khí nổi lên từ trong vũng bùn dần dần ít đi, cuối cùng là hoàn toàn biến mất.  

             "Xem ra tiểu tử kia đã hoàn toàn bị hòa tan hết rồi, ha ha ha..." Nhìn chằm chằm vào nơi đó, vị tông chủ kia thấy vũng bùn này lại lần nữa trở lại vẻ yên ả thì không khỏi thỏa mãn gật đầu, cười khẽ nói: "Tất cả mọi người ra đi, tiểu tử kia đã bị bổn tông giải quyết rồi!"  

             Vù vù vù!  

             Từng tiếng tiếng xé gió vang lên, từ giữa xung quanh của rừng cây đột nhiên hiện ra rất nhiều bóng đen, đều là các cao thủ của Ngự Thú Tông mới vừa mai phục xung quanh.  

             Vào giờ phút này, nhìn thấy kẻ sát tinh như Trác Uyên cuối cùng cũng rơi vào vũng bùn đáng sợ này mà chết thì bọn họ không khỏi phấn khởi bừng bừng, vui mừng khôn xiết, bọn họ tụ lại trước tông chủ, gào thét tâng bốc không thôi!  

             "Tông chủ đúng là trí dũng song toàn, chỉ mới dùng kế sách nhỏ nhoi mà đã bắt được tên tiểu tử đó. Bội phục bội phục, ha ha ha..."  

             "Tông chủ, chúng ta diệt trừ tên đệ tử phản bội lớn nhất của Ma Sách Tông rồi, vậy có phải Tà Vô Nguyệt sẽ cho chúng ta nhiều lợi ích hơn nữa không?"  

             "Không sai không sai, tông chủ trừ gian cho Ma Sách Tông bọn họ, nên phải thỉnh cầu thêm một nghìn Thánh Linh Thạch với Tà Vô Nguyệt đó mới được. Nếu không thì quả là có lỗi với tổn thất nặng nề ấy của chúng ta mà. Ban đầu có hơn hai trăm cao thủ Hóa Hư, nhưng bây giờ chỉ còn hơn một trăm thôi!"  

             Lời vừa nói ra, mọi người đồng thanh khen phải: "Không sai không sai... Đúng vậy đúng vậy..."  

             "Không sai, những lời này rất có lý, tất cả những tổn thất của tông ta hôm nay đều nên do Ma Sách Tông bồi thường mới phải!"  

             Vị tông chủ kia cũng bình đạm gật đầu, thản nhiên nói: "Nhưng trước đó, còn ba ngày nữa chính là ngày trăng rằm, là lúc đại lễ tắm rửa tịnh thân ở Nguyệt Nha Đầm mỗi tháng một lần của Ngự Thú Tông chúng ta. Mọi người cũng biết, hôm ấy khi trăng tròn chiếu rọi, vũng bùn này sẽ hóa thành một đầm nước trong, linh khí vô cùng dày đặc. Chúng ta tịnh thân tu luyện ở chỗ này đúng là vô cùng thư giãn so với ngày thường, nó cũng có công hiệu gột rửa tạp chất trên thân thể, chính là ngày mà mỗi tháng chúng ta đều không thể bỏ qua. Cho nên việc đàm phán với Ma Sách Tông, bổn tông sẽ tự đi vào ba ngày sau!"  

             Mọi người bèn ôm quyền, khom người nói: "Xin tuân theo mệnh lệnh của tông chủ!"  

             "Tông chủ, vậy ba đứa tiểu quỷ kia thì phải làm sao bây giờ?"  

             Lúc này, một tên trưởng lão chỉ vào đám Lục vương gia, khom người nói.  

             Chân mày khẽ nhếch lên, vị tông chủ kia nhìn chăm chú vào ba người mang vẻ mặt bi thương ấy một cái rồi phì cười, phất tay nói: "Trước tiên cứ mang chúng về, tra rõ từ đâu tới rồi hẵng xử lý sau cũng không muộn!"  

             "Vâng thưa tông chủ!" Một tên trưởng lão khom người ôm quyền rồi lĩnh mệnh dẫn ba người đi.  

             Ngay sau đó, mọi người còn lại cũng lục đục rời khỏi nơi này, chỉ có vị tông chủ kia trước khi đi thì quay đầu nhìn chòng chọc vào vũng bùn rồi mới không khỏi phì cười thành tiếng, nói: "Trác Uyên, ngươi lợi hại hơn nữa thì đã sao, cuối cùng không chết trong tay ba tông môn chính nghĩa hàng đầu, lại chết ở trong tay Ngự Thú Tông bọn ta, có lẽ đây chính là lật thuyền trong mương đấy, ha ha ha..."  

             Một tiếng cười khẽ, vị tông chủ kia lắc mình một cái, bỗng dưng mất tăm mất dạng, chỗ này lại lần nữa trở lại vẻ yên ả.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!