Soạt!
Thanh kiếm đen nhánh giống như một tia chớp màu đen lướt qua trước mắt mọi người. Thậm chí những trưởng lão kia còn chưa kịp phát hiện chuyện gì xảy ra, chỉ nghe thấy một tiếng soạt vang lên, bảy tám vị cường giả Hóa Hư Cảnh lập tức tan rã, máu tươi bắn ra ngoài, thịt nát bay tứ tung.
Ngay cả thần hồn của bọn họ cũng không kịp thoát ra ngoài, bị hủy diệt chung với thân xác của mình bởi thanh kiếm đen này.
Con ngươi không nhịn được co rút kịch liệt, tất cả những người trong Ngự Thú Tông nhìn thấy cảnh này không khỏi kinh hãi hét lên, thân ảnh đang lao tới cũng không nhịn được mà chậm lại, sau đó chết lặng đứng tại chỗ.
Mà những thứ mà họ có thể thấy được, là hình bóng Trác Uyên đang đứng cầm kiếm!
“Hahaha…ta đã nói mà, chẳng qua cũng chỉ là hai trăm cường giả Hóa Hư cảnh mà thôi, đến một cao thủ Dung Hồn của Hạ Tam Tông cũng không đánh lại được, cường giả chỗ nào vậy?”
Khóe miệng nhếch lên thành một độ cong tà dị, Trác Uyên khiêu khích nhìn về phía tông chủ Ngự Thú Tông ở đằng xa, thản nhiên lên tiếng: “Ngự Thú Tông chủ, những lời ta vừa nói mới nãy có gì không thỏa đáng sao?”
Vẻ mặt tông chủ không khỏi co giật kịch liệt, nhìn chằm chằm dáng vẻ ngạo nghễ cùng với ánh mắt khinh thường kia của Trác Uyên, tức giận đến mức toàn thân run lên, nôn ra một ngụm máu.
Nhưng trong lòng lão ta lại vô cùng kinh hãi, chỉ với một chiêu đã ngay lập tức giết được bảy tám cường giả Hóa Hư cảnh, đây không phải là chuyện mà những cao thủ Hóa Hư cảnh bình thường có thể làm được, tên tiểu tử này, thật sự là cấp Đệ Tử sao?
Tuy rằng bọn họ cũng biết đệ tử của Thượng Tam Tông, đặc biệt là những đệ tử nòng cốt, có nhiều người mạnh hơn những trưởng lão của Hạ Tam Tông bọn họ rất nhiều.
Nhưng Trác Uyên này thì đã không còn là vấn đề mạnh hay không mạnh nữa, mà hoàn toàn là sự chênh lệch về cấp bậc. Giết người chỉ trong vài giây, chuyện này đến cả cao thủ Hóa Hư cảnh cũng chưa chắc đã làm được, nhưng mà tên tiểu tử này…
Lông mày lão ta không khỏi kịch liệt run lên, tông chủ nhìn chằm chằm Trác Uyên, mồ hôi chảy ra tạo thành một lớp mỏng trên trán, nghiến răng nghiến lợi ép ra hai chữ: “Quái vật!”
“Tông chủ, tiểu tử này là người đầu tiên trong Song Long Hội, không dễ đối phó, chúng ta có nên giảng hòa với hắn không?” Lúc này, một vị trưởng lão thận trọng đi tới bên cạnh tông chủ, đề nghị: “Chúng ta trước tiên cứ hỏi rõ ý đồ của hắn đã, nếu như không phải chuyện to tát gì thì có thể đưa liền đưa ra thôi…”
“Đánh rắm!”
Nhưng còn không đợi lão ta nói hết, Ngự Thú Tông chủ đã phẫn nộ gầm lên một tiếng, ngắt lời nói: “Một tên đệ tử Ma Sách Tông hèn hạ phản bội tông môn, mà lại dám diễu võ dương oai trước mặt Ngự Thú Tông chúng ta sao. Nếu như chuyện này bị truyền ra ngoài, mặt mũi của tông ta còn để ở đâu?”
“Nhưng mà tên tiểu tử này…”
“Được rồi!”
Người này còn muốn nói thêm, lại bị Ngự Thú Tông Chủ khoát tay, tức giận trách mắng: “Hắn chẳng qua cũng chỉ có một người mà thôi, có thể mạnh đến đâu chứ? Tất cả mọi người đều giải phóng thần hồn ra hết cho ta, có dây dưa cũng phải dây dưa chết hắn!”
Mệnh lệnh của tông chủ truyền đến bên tai, đám người liền đồng loạt ôm quyền, cúi người nhận lệnh: “Vâng!”
Ngay sau đó, trong không trung tung bay những dải màu sắc, đủ kiểu đủ loại thần hồn bay lượn đầy trời, nháy mắt đã vây Trác Uyên ở bên trong, hơn nữa tất cả đều là thú hồn.
Đột nhiên, dường như bọn người Liên Nhi đã đi vào dãy núi nơi các linh thú tụ tập, cảm nhận được khí thế dâng trào của những thần hồn này, áp lực ùn ùn kéo đến giống như muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ, khiến cho tất cả mọi người đều nhịn không được mà run rẩy.
Cũng chỉ có Trác Uyên, vốn đã nhìn quen cảnh tượng này, hoàn toàn không để ý đến!
“Hợp thể võ kỹ Huyền Giai cao cấp, Loan Phượng Hòa Minh!”
Bỗng hai tiếng hét lớn đồng thời vang lên, hai vị lão giả đứng song song nhau, cùng nhau kết động ấn quyết. Ngay sau đó, thần hồn phía sau bọn họ đột nhiên bay về phía Trác Uyên.
Đó là hai thần hồn chim khổng lồ dài mười trượng. Một con toàn thân bùng cháy ngọn lửa màu xanh lục, con còn lại từ đầu tới đuôi đều là một màu đỏ rực.
Hai con chim khổng lồ đi song song, sau đó xoay tròn với nhau, dần dần hợp nhất, rồi đột nhiên trở thành một cơn bão lửa xanh đỏ, lao thẳng vào người Trác Uyên.
Cỗ khí thế kia hoàn toàn khác với lực đạo trong trận chiến hỗn loạn trước đó, đây mới thực sự là tấn công kết hợp, giống như một viên sao băng đập thẳng xuống.
Cho dù Trác Uyên nhìn thấy vậy cũng không khỏi nhíu mày, khẽ siết chặt trường kiếm trong tay.
“Đây là… võ kỹ kết hợp giữa Hô Diên Cung Phụng và Tra Hốt Nhĩ Cung Phụng?”
Lúc này, những người trong Ngự Thú Tông nhìn thấy như vậy thì có một người kinh hãi kêu ra tiếng, trong mắt tràn đầy hy vọng: “Hai vị Cung Phụng đều là cao thủ Hóa Hư Cảnh tầng sáu, bình thường phối hợp khăng khít, giống như một người vậy. Uy lực của võ kỹ hợp thể này tương đương với mười đại cao thủ Hóa Hư tầng sáu hợp lực tấn công. Lần này, cho dù tên tiểu tử kia có mạnh đi chăng nữa, thì cũng không thể đỡ được chiêu thức hoàn mỹ không chút kẽ hở này!”
Những người còn lại nghe xong không khỏi gật gật đầu, trong mắt hiện lên sự tán thưởng.
Đặc biệt là Ngự Thú Tông chủ kia nhếch miệng cười ra tiếng. Tuy rằng trước đó Trác Uyên một kiếm đã giết chết bảy tám người trong nháy mắt nhưng chung quy cũng chỉ là rắn mất đầu làm theo ý mình mà thôi, đương nhiên khác hoàn toàn với hai vị Cung Phụng đồng tâm hiệp lực tấn công.
Nghĩ đến trúng phải chiêu này thì tên tiểu tử đó không chết cũng trọng thương, đến lúc đó, hừ hừ…
Đôi mắt hơi nhíu lại, Ngự Thú Tông Chủ cười lạnh ra tiếng. Mà cũng ngay lúc này lại nghe ầm một tiếng thật lớn, cơn bão lửa đó đã hung hăng đâm vào người Trác Uyên, bùng nổ dữ dội.
Đột nhiên, cả bầu trời bị đốt cháy đỏ rực, lực nổ mạnh khiến cho những người xung quanh không khỏi ngưng hô hấp lại, hơi nóng ngút trời, vội vàng lui về phía sau.
Mặc dù bọn người Liên Nhi ở rất xa, nhưng vào lúc này cũng có cảm giác bị nướng khô, nước trong cơ thể bốc hơi hết sạch, trong lòng không khỏi hoảng hốt.
Ra đòn vừa nhanh vừa mạnh như vậy, Trác Uyên có thể bình an vô sự sao?
Mí mắt Lục vương gia cũng khẽ run lên, nhìn chằm chằm về phía đó, tim như muốn rớt ra ngoài, căng thẳng đến phát run.
Ầm ầm ầm…
Lửa nóng thiêu đốt cả bầu trời, trong biển lửa có hai con chim vẫn đang bay vòng xoay tròn vào nhau phóng ra từng đợt lửa, giống như muốn đúc ra một cái lò lớn khiến cho Trác Uyên hoàn toàn tan chảy ở trong đó.
Khóe miệng của hai vị Cung Phụng khẽ nhếch lên, ấn quyết trong tay vẫn không thay đổi, nhìn về phía tông chủ nói: “Tông chủ, tên tiểu tử này đã bị chúng ta nhốt ở bên trong rồi, không tới nửa giờ một khắc sẽ hoàn toàn biến thành tro bụi, hay là người để cho các vị trưởng lão Cung Phụng giải tán đi, vì một tên tiểu tử cấp đệ tử mà điều động binh lực như vậy, quả thức không đáng, hahaha…”
“Vẫn là hai vị Cung Phụng đáng tin cậy, nhớ kỹ công lao to lớn này của các vị!” Ngự Thú Tông chủ vui sướng gật đầu cười ra tiếng.
Hai vị Cung Phụng nghe xong cũng gật gật đầu, cười nhẹ nói: “Không đáng nhắc đến, không đáng…ặc!”
Tuy nhiên, bọn họ còn chưa kịp nói xong lời khiêm tốn lại đột nhiên rùng mình một cái, đồng tử trống rỗng, nháy mắt không còn hơi sống mà ngã xuống.
“Hai vị Cung Phụng, các vị làm sao vậy?” Trong lòng không khỏi giật mình một cái, tông chủ la lớn.
Nhưng lão ta còn chưa kịp nói hết lời, đã nghe thấy tiếng không gian biến động phát ra, hỏa cầu trên không trung lập tức bị chia làm hai, phân biệt rõ ràng mà tách ra hai bên.
Hơn nữa, khi nhìn vào bề mặt vết cắt, thì có vẻ như nó đã bị ai đó cắt đôi bằng một lưỡi đao sắc bén!
Cùng lúc đó, hai thú hồn chim khổng lồ kia cũng rơi ra khỏi ngọn lửa, có điều vào lúc này, hai thần hồn đã bị chia làm hai, khi ngọn lửa dần dần tiêu tán thì thân ảnh cũng từ từ biến mất theo. Hóa thành chút linh khí, rải rác vào trong hư vô ở xung quanh!
Trác Uyên tay cầm trường kiếm, ung dung tự đắc bước ra, không nhịn được cười nhạo ra tiếng: “Chiêu thức không tệ, thần hồn cũng không tồi, đáng tiếc là gặp phải ta thì cái gì cũng sai hết, hahaha…”
Trong lòng mọi người bất giác rùng mình một cái, đồng loạt nhìn về phía Trác Uyên, sắc mặt càng thêm ngưng trọng. Hai vị Cung Phụng này chính là cao thủ số một số hai trong Ngự Thú Tông, hai người liên thủ lại thì càng không có ai có thể chống đỡ được, không ngờ…
“Trác… Trác Uyên, ngươi khinh người quá đáng!”
Lông mày run rẩy dữ dội, Ngư Thú Tông chủ hét lớn một tiếng, chỉ tay về phía hắn: “Cùng nhau lên, chiến thuật bầy sói, cắn chết hắn!”
Grào!
Mọi người nghe vậy liền hét lớn một tiếng, cuối cùng quyết định cùng nhau bao vây tấn công.
Trong phút chốc, thần hồn xuất hiện khắp trời, đông nam tây bắc, giống như thiên la địa võng lao xuống đánh về phía Trác Uyên. Tình cảnh như thế, cho dù Trác Uyên có ma kiếm trong tay, cũng không thể ngăn cản công kích của nhiều người cùng lúc như vậy được!
Không thể tránh khỏi được, nơi nào sơ hở một chút sẽ bị thần hồn của người khác đánh cho trọng thương. Đây quả thực là hai đấm khó địch bốn tay!
Có điều đối mặt với tình cảnh nguy hiểm này, nếu là Trác Uyên của trước đây thì có lẽ sẽ hơi lo lắng, còn hiện tại thì hắn không thèm để tâm một chút nào.
Ấn quyết trong tay biến đổi liền nghe thấy một tiếng rồng gầm thét như sấm, Xích Long Vương có sức mạnh to lớn vẫn luôn ngủ đông bất động kia đột nhiên thở mạnh, toàn thân trên dưới bị ngọn lửa màu vàng thiêu đốt, bỗng chốc lắc mình biến thành hình thái mạnh nhất của Thiên Long Hồn, Phần Thiên Kim Long Vương!
Có được truyền thừa của Phần Thiên Kim Long Vương, cuối cùng Trác Uyên cũng đã lĩnh ngộ được hình thái thứ năm của Long Hồn dị biến!
Sự biến đổi này quả nhiên là khí thế mãnh liệt, hàng trăm thần hồn từ phía xa lao về phía hắn như những chiếc bánh chẻo trên không trung, Kim Long Vương ngửa mặt lên trời rống to một tiếng, đột nhiên phun ra một ngọn lửa màu vàng bùng cháy khắp trời.
Trong phút chốc, nửa bầu trời bị thiêu biến thành màu vàng rực, giống như một bức tường vây màu vàng, ngăn hàng trăm thần hồn kia lại.
Một số thần hồn lao xuống quá mạnh không kịp dừng lại liền đụng phải ngọn lửa vàng kia, cả người không khỏi kêu lên, toàn thân run rẩy, lập tức bị trọng thương, thậm chí một số thần hồn yếu hơn lập tức hóa thành tro bụi, biến mất không còn dấu vết.
Con ngươi không nhịn được mà co rút lại, trong lòng mọi người đều kinh hãi, vội vàng ấn quyết khiến cho thần hồn của mình dừng lại. Đối mặt với ngọn lửa quái dị, hàng trăm thần hồn đều ngưng trệ, không thể tiến thêm.
Mà Trác Uyên ở một bên khác lại nhếch miệng cười một tiếng, cầm theo ma kiếm lao lên.
Vừa mới đặt chân xuống đã thấy một ánh lửa vàng lóe lên, trong nháy mắt hắn đã xuất hiện ở giữa đám thần hồn đó, tùy ý vung đao như cắt dưa thái rau, gặt hái sinh mạng.
Những thần hồn đó muốn đánh trả, thế nhưng trong nháy mắt, Trác Uyên lại rời khỏi vòng chiến bỏ trốn mất dạng. Những thần hồn đó muốn theo đuổi hắn lại bị Kim Long Vương phun ra một ngọn lửa, một lần nữa chặn bọn họ lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!