Trác Uyên nhẹ nhàng vung tay lên, chỉ thấy một tia sáng thoáng hiện, ba quả cầu vàng kim đáng sợ đã bị hắn thu vào trong giới chỉ.
Chậm rãi vuốt ve giới chỉ, trong mắt Trác Uyên lóe lên tia sáng!
Long Tổ ban tặng ba khỏa Long Tức Đan không thể khinh thường, có thể tiêu diệt dưới Đế Cảnh, nên sử dụng lúc cần thiết. Nếu như chỉ dùng để đối phó thì quá đáng tiếc.
Nghĩ như vậy, Trác Uyên chợt sững sốt, cảm thấy hơi do dự. Tuy rằng hắn có thủ đoạn bảo mệnh nghịch thiên, thế nhưng nghĩ lại, hình như chẳng có tác dụng gì ở kết giới phàm giai.
Đoán chừng một ngày nào đó, hắn thật sự bị vây nhốt, có lẽ thà bị chém giết cũng không nỡ dùng!
Vừa nghĩ đến đây, Trác Uyên bất giác phì cười, bất đắc dĩ lắc đầu. Làm thổ hào tiêu tiền như nước nhiều năm như thế, sau khi nhận được ba khỏa Long Tức Đan ngày hôm nay, tự dưng hắn phát hiện bản thân lại trở thành thần giữ của năm đó rồi.
Đơn giản chỉ vì Long Tức Đan này quá trân quý, cực kỳ hiếm thấy.
Nhìn chằm chằm khuôn mặt ưu sầu giống như không thích của Trác Uyên, Long Tổ không nhìn rõ nguyên nhân. Dù sao Long Tổ đã quen làm thổ hào, cường giả, không thèm quan tâm đến Long Tức Đan nên sao có thể hiểu được tâm trạng yêu hận đan xen của Trác Uyên lúc này chứ?
“Ầy... Lão phu biết rõ chuyện này vẫn hơi khó khăn với ngươi, thế nhưng lão phu chỉ có thể giúp đỡ ngươi như vậy thôi.” Rõ ràng Long Tổ đã hiểu lầm, không khỏi lên tiếng cảm thán đầy tự trách.
Thấy vậy, Trác Uyên chuyển tròng mắt, dứt khoát khiến lão ta hiểu lầm tới cùng, cũng thở dài, không biết xấu hổ khẽ gật đầu.
Nếu như nhiệm vụ không khó thì sao có thể bày ra công lao to lớn, nếu không có công lớn thì sao ngươi lại giúp đỡ hết sức được? Vì vậy Trác Uyên đã chắc chắn trong lòng đang suy nghĩ, có thể kiếm chác được thứ gì từ chỗ Long Tổ.
Chẳng qua tổ sư trận pháp hắn nhanh chóng phát hiện ra một vấn đề rất nghiêm trọng, kêu lên: “Đợi đã Long Tổ, ngươi nói muốn bày Phản xung trận. Thế nhưng phải tụ tập năng lượng của trận pháp từ nơi nào đây? Linh khí ở kết giới phàm giai mỏng manh, lại chịu sự trấn áp của kết giới. Mặc dù bày xong trận pháp, không đủ năng lượng cũng khó thể phát huy nổi tác dụng. Trừ khi... Năm tòa quặng mỏ Thánh Linh?”
“Long Tổ, xin ngươi lại ban thưởng thêm cho ta một trăm khỏa Long Tức Đan, ta đi chiếm đoạt quặng mỏ Thánh Linh cho ngươi, cung cấp năng lượng cho đại trận!” Dường như đã tìm được lý do hợp lý, Trác Uyên không khỏi hét lên, trong mắt tràn đầy vui vẻ.
Phụt!
Long Tổ suýt chút nữa đã phun ra một miệng máu, một trăm khỏa Long Tức Đan, ngươi muốn ép khô lão phu hả?
Bất lực trừng mắt nhìn hắn, Long Tổ bất đắc dĩ lắc đầu: “Không có tác dụng đâu, đừng nói đến xung quanh năm tòa quặng mỏ Thánh Linh đều có trận pháp do Kiếm Đế thi triển, chỉ cần có người tới khai thác, sẽ lập tức cung cấp năng lượng cho Thánh Binh giết chết chúng ta. Hơn nữa, dù có năm tòa quặng mỏ Thánh Linh, chút năng lượng đó cũng không đủ để phá hủy kết giới này. Phải biết rằng cái này tương đương với một thế giới, có thể giống với những kết giới bình thường ở tiểu thế giới như Thánh Vực à?”
“Vậy phải làm sao, quả thật chừng này năng lượng chưa đủ!” Trác Uyên nhíu mày, bất đắc dĩ thở dài.
Long Tổ bất giác cười khẩy, thản nhiên nói: “Lão phu đã có ý định đối với chuyện này từ lâu rồi. Đây cũng chính là chỗ khó của kế hoạch thứ hai, bố trí Dẫn lưu trận ở bên trong Thiên địa phong huyệt!”
“Thiên địa phong huyệt?”
Trác Uyên không khỏi sửng sốt, ngạc nhiên hỏi: “Đó là cái gì?”
Long Tổ bất giác cười giễu một tiếng, hờ hững giải thích: “Đây chính là nguyên nhân vì sao lại nói, mặc dù Đồng Thuật của Thiên Đế lợi hại nhưng vẫn không thể vượt qua Đế cảnh, trở thành Chúa tể. Lão ta sáng tạo ra kết giới phàm giai này, mặc dù không khác một cái thế giới bao nhiêu nhưng vẫn có lỗ thủng, tương thông với Thánh Vực. Mà điểm sơ hở kia chính là Thiên địa phong huyệt!”
“Ngươi có thể tưởng tượng một chút, linh khí hùng mạnh nồng đậm của Thánh Vực thông qua khe hở này tụ tập lại ở kết giới phàm giai, đột nhiên bị kết giới áp chết, linh khí không thể lưu thông, tụ tập lại một chỗ dần dần căn cứ vào các hoàn cảnh khác nhau trở thành kỳ cảnh. Giống như kết giới vừa giam giữ vừa khống chế lão phu hôm nay chính là một phong huyệt, bí cảnh của Thái Thanh Tông. Ở chỗ này, linh khí nồng đậm, nối thẳng với Thánh Vực, vì vậy đệ tử Thái Thanh Tông ngộ đạo ở chỗ này vô cùng nhanh chóng, cũng sẽ đặc biệt ngưng tụ vùng thần hồn Thái Thanh!”
“Nói như vậy... Từ phong huyệt nơi này, chúng ta có thể đi thẳng tới Thánh Vực?” Trước mắt bất giác sáng ngời, Trác Uyên không nhịn được kêu lên.
Long Tổ chậm rãi lắc đầu, không khỏi cười khổ: “Không dễ dàng như vậy, linh khí bên này có thể miễn cưỡng thẩm thấu qua kẽ hở, nhân loại không thể đột phá. Từ nơi này hoàn toàn không có khả năng trở về Thánh Vực, chỉ có thể mượn linh khí trong phong huyệt, vận chuyển năng lượng đến mà thôi. Chỉ cần chúng ta bày Dẫn lưu trận sẽ dẫn vào số lượng lớn năng lượng của Thánh Vực. Có ngoại lực ủng hộ, kết giới phàm giai này sẽ có thể đột phá.”
“Chẳng qua chỗ khó trong đó chính là phong huyệt này đã hóa thành Thiên Kỳ cảnh, hình thành các khu vực kỳ lạ khác nhau. Có nơi phù hợp tu luyện, giống như bí cảnh hôm nay, có nơi thì vô cùng nguy hiểm, cả người lẫn vật đều khó sinh tồn. Thế nhưng chúng nó đều giống nhau ở một điểm, mặc kệ nơi này là phúc cảnh hay hiểm cảnh đều đã bị các thế lực cường đại nắm giữ tất cả! Vì vậy muốn bố trí Dẫn lưu trận ở chỗ này phải đột phá trùng trùng điệp điệp cửa ải khó khăn, không chí có hiểm trở hình thành tự nhiên mà còn có sự cản trở của cường giả nhân loại!”
Trác Uyên bình tĩnh gật đầu, trong lòng cũng nghĩ như vậy.
Nếu như giải quyết xong nơi phát ra vấn đề, Phản xung trận sẽ có thể thực hành! Thế nhưng...
“Làm sao để tìm được phong huyệt, kết giới phàm giai này rộng lớn như vậy, cũng không thể để ta chạy khắp trời nam đất bắc thử vận may chứ!” Trác Uyên nhíu mày thật chặt, nghi ngờ lên tiếng.
Long Tổ nhếch miệng cười, trong mắt lóe lên tia sáng, ngạo nghễ nói: “Yên tâm, lúc trước lão phu theo Phần Viêm Cốc phiêu đãng năm châu ở phàm giai, tuy rằng vẫn luôn chịu đựng tử lôi của Hồng Mông kia tàn phá nhưng có cảm nhận được tám Thiên địa phong huyệt. Mấy cái này đều là cảnh giới kỳ diệu, ngươi cứ đi là sẽ tìm được.”
Nói xong, đột nhiên Long Tổ nhấc Long trảo cực lớn kia lên, móng vuốt sắc bén điểm nhẹ một cái lên trán Trác Uyên.
Ô... ô... n... g!
Một đạo không gian rung động rõ nét vang lên, Trác Uyên chợt cảm thấy một luồng ấm áp di chuyển nơi trán, trong đầu hiện lên một tấm bản đồ được phác thảo thô sơ, phía trên đánh dấu tám vị trí, hơi khó hiểu!
“Ầy... Long Tổ, ngươi vẽ bản đồ này không được tốt lắm, ai biết tám cái phong huyệt này ở chỗ quỷ quái nào?” Khuôn mặt Trác Uyên không nhịn được co rút, nhìn bản đồ cẩu thả trong đầu, ngoại trừ phương hướng ra chẳng có sông núi rừng cây gì hết, bất đắc dĩ thở dài.
Gương mặt già của Long Tổ không khỏi đỏ bừng, hừ một tiếng, nói: “Lão Phu vẫn luôn đi theo kết giới Phần Viêm Cốc lang bạt kỳ hồ, không nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài, có thể cảm nhận được phương hướng phác thảo ra tấm bản đồ này đã không tệ, ngươi còn muốn như thế nào? Tóm lại cứ đi tìm theo phương hướng này, nhất định có thể tìm tới nơi giống với bí cảnh hôm nay. Nơi đó chính là Thiên địa phong huyệt!”
Trác Uyên hờ hững gật đầu, trong lòng bật cười, thở dài một tiếng!
“Này, tiểu tử kia, ngươi là truyền nhân của Cửu U, chắc không cần lão phu dạy ngươi cách bố trí Dẫn lưu trận nhỉ!”
“Không cần, ta biết phải làm sao!” Thở ra một ngụm trọc khí thật dài, Trác Uyên chậm rãi xoay người, thản nhiên nói: “Thả ta ra ngoài đi, ta sẽ nhanh chóng hoàn thành chuyện này, để các ngươi trở về Thánh Vực!”
“Không phải các ngươi, là chúng ta!”
Con ngươi hơi nhúc nhích, Long Tổ cười khẽ: “Đừng quên, bây giờ chúng ta đã là người trên cùng một thuyền!”
Trác Uyên hơi cân nhắc, hiểu rõ gật đầu. Thấy vậy, Long Tổ nhếch miệng cười, nâng một trảo lên, muốn vẽ một lối đi trên hư không. Thế nhưng lão ta còn chưa kịp ra tay, thân thể Trác Uyên hơi cứng lại, đột nhiên hét lớn một tiếng: “Chờ một chút!”
“Thế nào, ngươi còn có chuyện gì?”
Lông mày Long Tổ khẽ run, nói: “Nếu như không có chuyện gì quan trọng, lão phu sẽ dặn dò Diệp Lân phối hợp giúp đỡ ngươi.”
Trác Uyên chậm rãi lắc đầu, nhíu mày, vung tay lên, chỉ thấy một luồng sáng hiện ra, bóng dáng của Tước Nhi bất ngờ xuất hiện ở nơi liệt diễm ngút trời. Chẳng qua giây phút này, Tước Nhi vẫn hôn mê bất tỉnh, hơi thở mong manh.
Thấy vậy, Long Tổ bất giác hoảng hốt: “Đây là...”
“Nữ nhi của ta!”
Trác Uyên bình tĩnh lên tiếng, nhìn lão ra: “Kể từ khi bị đại chiêu của Diệp Lân đánh trọng thương lần trước, thương thế của nàng vẫn không tốt lên. Bất kể ta dùng cách nào cũng không thể khỏe lại, thỉnh Long Tổ ra tay giúp đỡ!”
Cẩn thận đánh giá Tước Nhi một phen, Long Tổ do dự, trong mắt chợt thoáng qua một tia ngạc nhiên: “Năng lượng bản mệnh bên trong cơ thể Linh thế này lại là Hồng Mông Tử Lôi, giống với Bổ Thiên Lôi? Hơn nữa lão quỷ Côn Bằng kia còn mở linh trí cho nàng?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!