Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng - Trác Uyên (Trác Phàm)

“Nhân loại lấy lĩnh hội làm chủ, nếu muốn đột phá thì phải dựa vào cảnh giới. Thánh Thú lấy lực lượng vi tôn, nếu muốn tiến thêm một bước vẫn cần tập hợp lực lượng mạnh hơn nữa. Từ đó về sau, điều này đã trở thành căn nguyên cuộc chiến cường đại nhất của Thượng Cổ.”  

             Trong mắt bỗng lóe lên một tia sáng sắc bén, Long Tổ không nhịn được mà khẽ cắn môi, không chút che giấu mà lộ ra hận ý: “Tất cả mọi người đều đang tìm kiếm cơ hội đột phá trong đó, tuy nhiên cũng không dùng phương pháp đó được, nhưng có hai vị đế và một thú, cộng thêm cảm ngộ của bản thân, bọn họ chính là Thiên Đế mạnh nhất, Cửu U tà ác nhất, còn có lão gia hỏa Côn Bằng cực kỳ vô sỉ kia! Nếu không có lão ta, Phách Thiên Lôi Hoàng cũng sẽ không chịu khổ trước độc thủ của Thiên Đế!”  

             Lông mày không nhịn được run lên, Trác Uyên thấy cả kinh, kêu lên: “Sao... Phách Thiên Lôi Hoàng là bị Thiên Đế làm hại?”  

             “Đúng vậy, nếu không cái Tử Lôi Kim Nhãn kia phải làm sao?”  

             Phần Thiên Long Tổ chợt cười giễu, rồi buồn bã nói: “Trước đây, hai người một thú này nghĩ đến tất cả các cách đột phá đế cảnh khác nhau, Thiên Đế muốn lấy Không Minh Thần Đông, thâu tóm vạn vật. Nếu như giữ thiên hạ trong lòng bàn tay, dĩ nhiên là Chúa Tể thiên địa. Cửu U Ma Đế thì lại suy nghĩ, có thể biến hóa vạn vật thuộc về của mình mới thành Thiên Địa đại đạo. Chẳng phải lực lượng Thiên Địa là nắm giữ cả thế gian này ở trong tay sao? Dư thủ dư đoạt (*), mặc ta điều khiển!”  

             (*) Ý là cướp đoạt từ chỗ ta, trích trong .  

             Nghe được lời này, Trác Uyên không khỏi cảm thấy rùng mình, khẽ gật đầu, thầm nghĩ có lẽ đây chính là nguồn gốc của công pháp bí thuật Thiên Ma Đại Hóa. Chỉ tiếc, Cửu U Ma Đế chưa kịp tu luyện, đã không rõ tung tích!  

             "Còn Côn Bằng..."  

             Dứt lời, Long Tổ đột nhiên tức giận hơn nữa, long trảo cực nóng càng không ngừng nắm lấy, tản ra trận gió dữ tợn: “Vậy mà lão ta muốn cướp lấy lực lượng tứ đại Thánh Thú còn lại của chúng ta, quay về lực lượng Hỗn Độn, dùng cái này đột phá gông cùm xiềng xích của Thánh Thú, đạt tới cấp độ cao nhất!”  

             “Cái gì, hợp nhất lực lượng ngũ đại Thánh Thú?” Trác Uyên không khỏi cả kinh, nhíu mày, suy nghĩ kỹ càng, hóa ra là ý định sáng lập, không phải hắn chưa từng nghĩ đến điều này, nhưng từ lúc Thượng Cổ, Côn Bằng đã có quyết định như vậy rồi.  

             Nếu hắn chưa từng dung hợp bốn đại lực lượng trong đó, chắc chắn Trác Uyên sẽ nghĩ Côn Bằng này điên rồi. Năm loại lực lượng cực hạn trộn cùng với nhau, thiên lôi gây ra địa hỏa không phải sẽ lập tức nổ tung luôn sao? Đơn giản là tự tay diệt vong!  

             Nhưng nguyên nhân chính là hắn chưa từng dung hợp lực lượng này, mới vừa biết được, quả thật tồn tại của lực lượng kia còn cường hãn hơn bất kỳ lực lượng của Thành Thú nào trong ngũ đại Thánh Thú.  

             Thậm chí đó chính là một loại cảnh giới khác, thiên địa khác!  

             Vì vậy, tuy rằng Côn Bằng có suy nghĩ bất chính, nhưng hướng đi này là lựa chọn hoàn toàn chính xác. Còn có thể dung hợp thành công hay không, còn phải xem mấu chốt bản lĩnh của lão ta!  

             Long Tổ khẽ gật đầu, vẻ mặt âm trầm, tiếp tục nói: “Từ sau khi Thập Đế xuất hiện, chúng ta không thể khinh thường nhân loại như trước kia nữa, tâm tư nhân loại gian xảo, không ngay thẳng giống như linh thú. Vì Thập Đế giao thiệp với cường giả nhân loại, chúng ta mới không thể không đề cử Côn Bằng xử sự khéo léo nhất trong chúng ta đứng đầu cho  Thánh Thú, ra mặt đàm phán ứng phó với cường giả nhân loại. Nhưng nào ngờ quả nhiên Côn Bằng này là cao thủ điều hòa  m Dương, càng tiếp xúc nhiều với nhân loại, càng bị lây tính khí gian trá của nhân loại.”  

             “Vì để khảo nghiệm khả năng năm loại lực lượng dung hợp, lão ta đã sáng tạo ra thế trận rung trời diệt vong từ hợp lực của ngũ thú, lừa chúng ta nói là dùng để đối phó với Thập Đế. Kết quả vào ngày trận pháp được luyện thành, tuy rằng năm loại lực lượng tăng gấp đôi, nhưng cũng không thể dung hợp được chút nào. Tuy bên ngoài có chút thất vọng, cảm thấy lực lượng vốn không thể dung hợp là vì năm loại lực lượng vẫn tách biệt trong cơ thể ngũ đại Thánh Thú, không thể quy về một chỗ. Vì vậy, cuối cùng lão bí quá hoá liều, hiếu thắng đoạt lực lượng của chúng ta, rồi tìm Thiên Đế hỗ trợ, mà bị giết đầu tiên chính là Phách Thiên Lôi Hoàng!”  

             “Nói vậy thì... không phải Tiểu Tam Tử rất nguy hiểm sao!” Trác Uyên bất giác cảm thấy cả kinh, không khỏi hoảng hốt. Tuy rằng hắn đã nghi ngờ Côn Bằng này từ lâu, nhưng thấy lão cũng không làm gì nguy hại tới bọn hắn, nên dần dần thả lỏng cảnh giác.  

             Nhưng hôm nay sau nghe được Long Tổ nhắc đến mục đích của Côn Bằng, để Cổ Tam Thông con trai của Kỳ Lân ở chỗ lão ta, chẳng phải tương đương với bày thịt trước miệng sói sao.  

             Dường như nhìn ra suy nghĩ của Trác Uyên, Long Tổ khẽ gật đầu rồng, thản nhiên nói: “Yên tâm đi, lão gia hỏa kia sẽ không ra tay với một đứa trẻ, dù sao còn chưa nuôi lớn nữa. Tất cả năng lượng trong thiên đại đều cần phải cân bằng. Lực lượng của một tiểu Kỳ Lân còn chưa đủ nhét kẽ răng lão ta, bây giờ mà dung hợp vẫn còn quá sớm. Vả lại, cuối cùng lão vẫn chưa tìm được cách dung hợp.”  

             Gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, Trác Uyên không khỏi thở dài một hơi, trong lòng hắn cũng hiểu rõ mấy chuyện thế này, nhưng vẫn lo lắng Tiểu Tam Tử ở bên cạnh một lão gia hỏa bất kỳ lúc nào cũng muốn nuốt chửng hắn ta.  

             “Đặc biệt là... Lần này lão để ngươi tìm đến chúng ta, nói dễ nghe chút là để cứu chúng ta. Nhưng trong lòng mọi người đều hiểu, cho dù ngươi có Không Minh Thần Đồng, nhưng công lực chưa đủ, sao có thể cứu chúng ta được? Ý của lão cũng chỉ là muốn giảng hòa, dù nói thế nào, bây giờ chúng ta đều có chung kẻ thù!”  

             “Thiên Đế?”  

             Trong lòng Trác Uyên có chút hồi hộp, lập tức mở miệng.  

             Sắc mặt Long Tổ nặng nề, gật đầu rồi nói: “Đúng vậy, lúc trước lão ta tìm Thiên Đế làm đồng minh, quả thực là hoàn toàn sai lầm. Dã tâm của Thiên Đế còn lớn hơn lão ta. Sau khi chiếm Hồng Mông Tử Lôi của Phách Thiên Lôi Hoàng rồi lại trở mặt. Tính cách Thiên Đế vốn cao ngạo, chưa từng để ai vào mắt, bao gồm cả chúng ta và ngũ đại Thánh Thú. Chỉ là lão ta vẫn kiêng kị lực lượng Thánh Thú. Đặc biệt là Tử Lôi của Phách Thiên Lôi Hoàng, được gọi là lực lượng hủy diệt, mới là lực lượng đáng sợ nhất trong ngũ đại Thánh Thú. Nếu lão ta có thể hấp thu Tử Lôi này, vậy thiên hạ sẽ chẳng còn sự vật nào có thể thoát khỏi Không Minh Thần Đồng của lão ta!”  

             “Lão ta hợp tác với Côn Bằng chằng qua là để khảo nghiệm lực lượng của mình mà thôi. Một khi khẳng định được thực lực của mình, lão ta liền tiến hành kế hoạch chính thức của mình, thâu tóm vạn vật trong thiên hạ!”  

             “Đó là... cái gì?”  Trác Uyên nheo mắt, dường như nghĩ tới điều gì đó, nhưng vẫn không nhịn được mà hỏi.  

             Khóe miệng hiện lên một tia cười nhạo, Long Tổ không khỏi mỉa mai cười ra tiếng: "Ngươi là người thừa kế Không Minh Thần Đồng, chẳng lẽ ngươi không biết đây chính là lực lượng cường đại nhất?”  

             “Thế giới mới?”  

             “Đúng vậy, chính là tạo ra một thế giới trống rỗng, đặt tất cả mọi thứ vào trong đó, trở thành Chúa Tể cả thế giới!” Long Tổ hít vào một hơi thật sâu, dường như hai đồng tử cũng lộ ra vài tia kiêng kị: “Đây chắc chắn là tai họa cả Đại Lục, hết thảy mọi thứ, đều bị hút vào con ngươi Thiên Đế, dư thủ dư đoạt (*), không khác gì gia súc cả. Đáng sợ hơn là lão ta muốn dùng tất cả lực lượng của Đại Lục, giúp lão đột phá lên Đế Cảnh, chính thức đạt tới quyền uy cao nhất!”  

             (*) Dư thủ dư đoạt: To take to grab, một thành ngữ Trung Quốc, có nghĩa là cướp bóc.  

             "Chuyện thế này, đừng nói là Thánh Thú chúng ta không thể nhẫn nhịn, ngay cả mấy vị cao thủ Đế Cảnh cũng không thể chịu đựng được! Kết quả là trận chiến giữa Thập Đế Thượng Cổ bắt đầu. Trận đại chiến đó kéo dài khắp Đại Lục, khói lửa mấy ngày liền, một trận chiến mấy nghìn năm, sinh linh lầm than. Tuy Thiên Đế mạnh, nhưng sau đó có lẽ lão ta cũng không nắm chắc phần thắng, vì đề phòng mà dừng lại tuyệt học của mình bị thất truyền, lão đã dùng hồi ảnh thạch ghi chép lại, giấu ở một chỗ trong kết giới. Chúng ta đã hay tin nên đi trộm nó ra, thử thăm dò nhược điểm của Không Minh Thần Đồng."  

             “Nhưng mà rất nhanh, Thiên Đế đã biết tất cả, vì thẹn quá hoá giận nên không chút e dè đuổi bắt tứ đại Thánh Thú chúng ta. Thậm chí dùng ánh mắt uy nghiêm, tạo ra phàm giai này, nhốt chúng ta lại. Nói cho cùng, phàm giai này cũng chỉ là ngục giam của Thiên Đế mà thôi. Thánh Thú chúng ta chính là tù nhân trong ngục, mỗi ngày bị Hồng Mông Tử Lôi hành hạ, muốn chúng ta giao ra công pháp đã đánh cắp! Nhưng lão chưa từng nghĩ tới, công pháp ở ngay trên người Kỳ Lân, hahaha...”  

             Long Tổ ngửa mặt lên trời cười thật lớn, nhưng trong tiếng cười lại như có nước mắt, đường đường là Thánh Thú lại bị một người một chiêu nhốt ở đây, nói cái này ra cũng quá mất mặt, quả thực khuất nhục mà.  

             Nhưng như vậy thì sao chứ, ai bảo lão là Thiên Đế mạnh nhất trong Thập Đế chứ?  

             Trác Uyên đã nghe tất cả, cũng đã hoàn toàn ngây dại. Tất cả mọi người ở Thánh Vực nhất trí cho rằng tu giả ở tầng dưới chót nhất, phàm giai vốn được tạo ra trong Thiên Địa tự nhiên dùng làm chỗ nhốt Thánh Thú, lại không ngờ được là do người đứng đầu Thập Đế Thượng Cổ, ánh mắt uy nghiêm của Thiên Đế.  

             Đây là loại thực lực gì, không khác gì Chúa Tể của thế giới này rồi! Dù là cao thủ Đế Cấp, thực lực có thể nghịch thiên như vậy sao?  

             Lúc này, Trác Uyên đã hoàn toàn ngẩn ra, Long Tổ nhìn hắn cũng cười khổ một tiếng: “Quả thật Thiên Đế là nam nhân cuối cùng gần kề nhất với thiên địa trên đời này!”  

             Trác Uyên ngơ ngác sửng sốt thật lâu, mới khôi phục thần trí, rồi cảm thán thở dài một hơi!  

             “Còn về sau, chúng ta cứ trằn trọc trở mình ở phàm giai, mỗi ngày chịu bị dày vò, cuối cùng kết quả đại chiến Thập Đế như thế nào, chúng ta cũng không biết...”  

             “Sau đó Thập Đế đột nhiên biến mất, truyền thuyết nói là lão đã bỏ mình, có lẽ là đã đồng quy vu tận...” Mí mắt Trác Uyên hơi run rẩy, vẻ mặt cảm thán nói.  

             Thế nhưng hắn vừa nói ra, Long Tổ đã cười lớn: “Hahaha... Bỏ mình? Đừng đùa, mấy vị Đế Quân khác bỏ mình thì thôi, Thiên Đế bỏ mình, sao có thể chứ? Ít nhất cái ngục giam này vẫn còn ở đây!”  

             “Ý ngươi là... Thiên Đế không chết, phàm giai bất diệt?” Ngửa đầu nhìn lên, Trác Uyên cũng cứng mày lại.  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!